Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 590




Chương 590

“Anh Vân, cánh cửa này được đặc biệt đặt làm ra, rất khó để mở ra, tôi cảm thấy chúng ta phải nghĩ cách khác thôi” Thạch Hàn nói.

“Ồ? Anh có cách nào không?” Lâm Vân vội vàng hỏi.

“Tôi lúc nãy có quan sát ra được là khi biệt thự này được xây dựng đã được bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức, một khi cánh cửa đóng lại, thì sẽ tương đương như lộ cốt vậy, nếu dưới trường hợp không có vũ khí loại nặng, thì căn bản không thể tấn công trực diện vào được.” Thạch Hàn nói.

Thạch Hàn khựng lại một chút, lại tiếp tục nói: “Tuy nhiên, biệt thự này cũng hoàn toàn không phải kiên cố như thùng sắt, sau khi đi quan sát trong lúc nãy, tôi đã phát hiện ra một nơi có thể dùng để đột phá, đó chính là ban công ở lầu ba, tôi có thể lên tới lầu ba, rồi sau đó từ tầng ba lẻn vào biệt thự”

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn lên, sau đó lắc đầu nói: “Từ đây đến ban công lầu ba ít nhất phải mười mét, hơn nữa bức tường bên ngoài cũng không có nơi chống sức, chúng ta cũng không mang theo bất kỳ thiết bị leo trèo nào, căn bản không thể lên tới lầu ba được” “Anh Vân, cậu đã quên là tôi đã từng làm gì trước đây sao.” Thạch Hàn cười nói.

“Đánh hắc quyền chứ sao.” Lâm Vân nói, “Còn trước khi đánh hắc quyền thì sao?” Thạch Hàn mỉm cười tiếp tục nói.

“Đội đặc nhiệm hải quân, bộ đội đặc chủng, hơn nữa còn là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất.” Lâm Vân dường như đã hiểu ra được điều gì đó.

“Đúng vậy, thân là cựu thành viên của đội đặc nhiệm hải quân, nếu như tôi còn không thể lẻn vào tòa nhà này, thế thì tôi không phải rất mất mặt hay sao? Thạch Hàn cười nói.

“Tôi tin rằng anh có thể lên tới được lầu ba, sau đó lẻn vào trong biệt thự, nhưng những người anh em khác thì lại không thể nào lên được đó, nếu như chỉ để cho anh một mình vào biệt thự, thế sẽ rất nguy hiểm.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

Cấu trúc trong biệt thự, với cả sự phân bố các nhân lực trong biệt thự, và còn cả vấn đề ông Lục đang ở nơi nào trong biệt thự, tất cả những điều này họ đều không biết được.

Nếu như có một lượng lớn người xông vào biệt thự và tiến hành lùng tìm một cách cặn kẽ, thì sẽ rất đơn giản.

Nhưng nếu chỉ có Thạch Hàn một mình đi vào trong, xác thực sẽ rất khó khăn và cũng rất nguy hiểm, và với tư cách là bá chủ có thể lực của thành phố Việt Hoàng, rất có khả năng là ông ta sẽ có súng.

“Anh Vân, bây giờ đã không còn cách nào khác. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu như không làm chuyện này, mà tiếp tục kéo dài thời gian, thì tình thế sẽ hoàn toàn nghiêng về phía bên kia đấy, tranh thủ lúc này chúng ta còn có thể kiểm soát được tình hình, chúng ta nhất định phải cho ra sự lựa chọn.” Thạch Hàn nghiêm túc nói.

“Được rồi, nhiệm vụ tóm bắt ông Lục sẽ giao cho anh đấy” Lâm Vân vỗ vai Thạch Hàn.

Mặc dù kế hoạch này rất mạo hiểm, nhưng ngoại trừ cách này ra, hiện tại cũng không còn có cách nào tốt hơn nữa.

Thế nên Lâm Vân chỉ có thể đặt cược hết mọi thứ vào Thạch Hàn.

Thạch Hàn gật đầu, sau đó nói với những người anh em bên cạnh: “Các cậu nhất định phải bảo vệ tốt cho Anh Vân, hiểu rõ không?” “Hiểu rõ.” Các anh em nhỏ xung quanh đồng loạt gật đâu.

Sau khi Thạch Hàn nói xong, liền xoay người bắt đầu bò leo lên trên, Thạch Hàn sử dụng hai con dao làm công cụ leo trèo, rất nhanh liền leo đến trên lầu ba.

Tiếp theo sau đó, Thạch Hàn biến mất khỏi tầm nhìn của Lâm Vân.

Lâm Vân siết chặt nắm đấm, trong lòng cảm thấy có chút lo lắng cùng hồi hộp, bởi vì trong tận đáy lòng của Lâm Vân hoàn toàn không nắm chắc được phần thắng.

Tiếng hỗ giết bên ngoài càng lúc càng lớn, đủ để thấy rằng số người càng ngày càng được gia tăng, cuộc chiến càng ngày càng quyết liệt hơn.

Lúc này Trần Hạo từ bên ngoài vội vàng chạy vào, trên người anh ta còn dính vết máu.