Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 589




Chương 589

Lúc này Trần Hạo, người phụ trách chỉ huy ngăn chặn đội quân tiếp viện, đang vội vàng chạy vào đây.

“Trần Hạo, thế nào rồi? Lại xảy ra tình huống nào sao?” Lâm Vân nhìn thấy vẻ mặt của anh ta không ổn, liền vội vàng dò hỏi.

“Anh Vân, đội quân tiếp viện của đối phương không ngừng tiến tới, đang càng ngày càng nhiều, hiện tại đã có hơn một nghìn người rồi, trên nhân số đã là gấp đôi anh em của chúng ta ở bên ngoài, hơn nữa còn không ngừng có thêm người cứu trợ đang tiến vào.” Trần Hạo nói.

Trần Hạo khựng lại một chút, sắc mặt anh ta trở nên nghiêm trọng, rồi tiếp tục nói:

“Mặc dù các anh em có được đầy đủ trang bị, nhưng nếu như đối phương đến quá nhiều người, các anh em đã bắt đầu có chút không chống đỡ được nữa, nếu cứ tiếp tục chiến đấu như thế này, e là các anh em của chúng ta sẽ bị thương vong nặng nề.”

“Các anh em trong sân, chỉ để lại một trăm người ở lại đây, ngoại trừ những người bị thương còn lại, toàn bộ sẽ đi ra ngoài chống đỡ đội quân tiếp viện của đối phương” Lâm Vân dặn dò nói.

“Vâng.

Tôi sẽ đi ngay”

Sau khi Trần Hạo nghe được chỉ huy, liền mang theo các anh em trong sân đi ra ngoài đánh chặn.

Mặc dù lúc này Lâm Vân không ở bên ngoài, nhưng tiếng chém giết từ bên ngoài chấn động bầu trời, đủ để biết được cuộc chiến đấu bên ngoài kịch liệt như thế nào.

“Bạch Hổ, cậu cũng đi ra ngoài tham chiến đi.” Lâm Vân quay đầu lại nói với Bạch Hổ.

Hiện tại tình hình ngày càng trở nên nguy cấp, bây giờ cũng đã đến lúc để Bạch Hổ ra trận.

Bạch Hổ là một vị tướng dũng mãnh, để anh ta ra trận, không những có thể nâng cao tinh thần binh sĩ bên mình, cũng thực sự có thể phát huy được tác dụng lớn.

Hơn nữa ở đây Thạch Hàn cũng đã đủ rồi.

“Vâng Anh Vân, tôi sẽ đi ngay

Sau khi Bạch Hổ nhận được chỉ huy, liền nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Bên ngoài biệt thự.

Cuộc giao chiến giữa hai bên vào lúc này, có thể được mô tả là vô cùng quyết liệt.

Sau khi Trần Hạo mang theo bốn trăm mấy người đi ra ngoài, Lâm Vân bên này còn có hơn chín trăm mấy người, mà số người của đối phương lúc này đã có hơn một ngàn hai trăm ba mười người rồi.

Sau khi bốn trăm người mới được thêm vào tham chiến, phía bên Lâm Vân được giành lại ưu thế trở lại.

Đừng nhìn vào số lượng nhân lực của đối phương đông đảo, nhưng bọn họ không hề có bất kỳ dụng cụ phòng ngự nào.

Nhìn lại phía bên Lâm Vân, người mặc bộ đồ chống bạo động, sự phòng ngự đều rất tốt.

Do đó hiển nhiên thấy được rất rõ ràng người của phía bên ông Lục, người bị thương hay thậm chí mất mạng lại nhiều hơn rất nhiều.

Ngay lúc này, Bạch Hổ từ trong sân biệt thự đi ra ngoài, chỉ thấy anh ta từ trên mặt đất nhặt lấy một con dao, sau đó liền trực tiếp xông thẳng vào đám người đối phương.

Bạch Hổ xông vào đám người của đối phương, hoàn toàn như là một con sói xông vào giữa đàn dê, vô cùng hung dữ và mạnh mẽ.

Dĩ nhiên, tình huống tồi tệ đó chính là đội quân tiếp viện của đối phương đang không ngừng tiến đến, số người của đối phương càng ngày càng tăng lên.

Trong biệt thự.

“Chúng ta nhất định phải phá cửa càng sớm càng tốt, Nếu không, bên phía chúng ta đang đơn độc yếu thế, nếu như phải đối mặt với hàng ngàn người của đối phương, dù chúng ta có mạnh đến đâu cũng không thể chống đỡ được.” Lâm Vân nghiêm mặt nói.