Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 584




Chương 584

Đường quốc lộ để xe ô tô đến núi Vĩnh Thuỵ, đây là con đường duy nhất.

Đến chân núi Vĩnh Thuỵ, tất cả xe ô tô đều dừng bên đường.

“Truyền lệnh của tôi,tất cả mọi người xuống xe, chúng ta sẽ lặng lẽ lên núi!” Lâm Vân dặn dò nói.

Chiến thuật lần này của Lâm Vân là đánh lén!

Theo quan điểm của Lâm Vân, bây giờ là lúc đối phương đã ngủ.

Âm thầm lên núi để tấn công, có thể làm cho đối phương không một ai kịp trở tay.

Cho nên không thể lái xe lên, nếu không âm thanh của hai mươi chiếc xe, đủ để báo động cho thuộc hạ của ông Lục trong biệt thự.

“Vâng, cậu Vân, tôi sẽ đi dặn dò ngay” Trần Hạo gật gật đầu, sau đó kéo cửa xe ra.

“Chờ một chút, còn có một chuyện, để lại đây một ít huynh đệ, để bọn họ trốn vào vành đai xanh bên đường canh chừng.

Sau khi chúng ta lên núi, nếu có quân tiếp viện lên núi, để bọn họ thông báo cho chúng ta” Lâm Vân nói “Vâng, cậu Vân!”

Trần Hạo sau khi gật đầu, quay người xuống xe sắp xe.

Lâm Vân, Thạch Hàn và Bạch Hổ cũng bước ra khỏi xếp.

Sau khi mọi người xuống xe, Lâm Vân dẫn bọn họ lên núi.

Đương nhiên, Lâm Vân lúc này cũng không biết, tin tức anh đến báo thù đã bị truyền đến trên núi.

Trong biệt thự trên núi.

Người đàn ông đang ngủ, bị đánh thức bởi điện thoại.

“Cái gì? Đang đến báo thù? 20 chiếc xe buýt?” Ông Lục kinh ngạc ngồi dậy.

Cuộc gọi này là của người đàn ông có hình xăm.

“Được rồi.

Hoàng Lưu, cậu mau tập hợp các anh em.

Nếu thực sự có tin tức gì, lập tức lên núi cứu viện! Tôi sẽ đi thăm dò tình hình trước” Ông Lục ra lệnh qua điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, ông Lục nhanh chóng ra khỏi giường.

Mặc dù ông Lục nửa tin nửa ngờ, nhưng với ý nghĩ phòng còn hơn tránh, ông Lục quyết định kiểm tra, nếu chỉ là báo động giả tất nhiên là điều tốt nhất, nếu là sự thật, vậy phải nhanh chóng gọi cứu viện đến.

Trên ban công tầng cao nhất của biệt thự, ông Lục đã đi bộ đến đây, ở đây vừa hay có thể nhìn thấy đường lên núi.

Sau khi ông Lục nhìn ra xa, bực dọc nói: “Không có xe? Xe ở đâu? Không có tiếng động cơ xe, Hoàng Lưu, tên khốn kiếp này đúng là ăn nói lung tung, quấy rầy giấc ngủ của ta!”

Nếu trên đường có xe chạy lên núi, đừng nói là 20 chiếc, thậm chí là một chiếc, trong màn đêm cũng có thể thông qua đèn xe, nhìn được rõ mồn một.

Nhưng trên con đường tối mịt, căn bản không hề có một ngọn đèn nào.

Hơn nữa ban đêm trên ngọn núi này rất yên tĩnh, dù có một chiếc ô tô lên núi.

Ngay cả khi tắt đèn và lái xe trong bóng tối, chắc chắn có thể nghe thấy tiếng động cơ xe ở đây.

Nếu có trên 20 chiếc thì tiếng động cơ xe tuyệt đối không hề nhỏ.

Nhưng thứ nhất không có đèn trên đường.