Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 496: Chương 496





Chương 496
Diệp Bảo Long nghe thấy thế, anh ta lập tức bước nhanh về phía ghế lái phụ xe Bugatti của anh ta, mở cửa xe ra.

“Em Bảo Nhi, lên xe đi!”
Lâm Vân thấy Tô Bảo Nhi đồng ý, trong đôi mắt Lâm Vân lập tức lóe lên ý lạnh.

“Tô Bảo Nhi, nếu em lên xe anh ta, như vậy sau này chúng ta sẽ không còn bất cứ tình cảm gì.

Anh cũng không nợ em gì cả.

Tốt nhất là em nên suy nghĩ cho kỹ.

Lâm Vân nhìn chằm chằm vào Tô Bảo Nhi, trong đôi mắt hơi có ý lạnh.

Tô Bảo Nhi nghe thấy thế, cơ thể cô ấy hơi run lên, trong đôi mắt lóe lên thương tâm, khó chịu.

Cô ấy sửng sốt hai giây, nhưng vẫn xoay người đi về phía xe Diệp Bảo Long, ngồi vào ghế lái phụ của xe Bugatti Lâm Vân nhìn Tô Bảo Nhi lên xe, trái tim như bị dao căt.

“Cũng được! Đây xem như là kết thúc hoàn toàn đi.

” Đôi mắt Lâm Vân đỏ lên, trong lòng vô cùng khó chịu.

Lúc này, Diệp Bảo Long lại đi tới trước mặt Lâm Vân.


“Nhóc con, nhớ kỹ, cậu chỉ là một tên phế vật đời thứ ba nhà giàu mà thôi.

Rời khỏi ông ngoại cậu, cậu không là gì hết.

” Diệp Bảo Long cười khinh thường nói.

Sau khi nói xong, Diệp Bảo Long trực tiếp xoay người ngồi vào xe Bugatti.

“Brum brum!”
Cùng với âm thanh động cơ vang lên.

Chiếc xe Bugatti rời khỏi tầm mắt của Lâm Vân.

“Tên Diệp Bảo Long này, rốt cuộc là có bối cảnh gì?”
Lâm Vân nhìn chằm chằm hướng chiếc xe Bugatti biến mất, quả đấm nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào trong máu thịt.

“Thạch Hàn, đi! Chúng ta về công ty.

Tôi nhất định phải điều tra rõ ràng, xem người này là ai?” Lâm Vân nghiến răng nghiến lợi nói,
Lâm Vân quyết định lập tức về công ty, điều tra rõ xem rốt cuộc Diệp Bảo Long là ai, rốt cuộc anh ta có thân phận bối cảnh gì.

Bên kia.


Bên trong xe Bugatti, “Em Bảo Nhi, có phải tên nhóc kia thấy em xinh đẹp, cho nên dây dưa với em không? Em yên tâm.

Anh không để thân phận của cậu ta vào mắt, nếu thật sự có chuyện này, anh sẽ đòi công bằng giúp em.

” Diệp Bảo Long nói.

“Cảm ơn anh Diệp, thật sự không cần.

” Tô Bảo Nhi mỉm cười lễ phép nói.

“Tô Bảo Nhi, em biết bây giờ anh trở về thành phố Bảo Thạnh là vì sao không? Thật ra đều là vì em.

” Diệp Bảo Long cười nói.

Tô Bảo Nhi nghe thấy vậy, cô ấy đành phải cố gượng cười.

Lúc này, xe Bugatti đã lái tới bãi đỗ xe ở khu du lịch.

“Anh Diệp, anh đỗ lại đi.

” Tô Bảo Nhi mở miệng nói.

“Làm sao vậy?” Diệp Bảo Long đỗ xe lại.

“Anh Diệp, xe của em đỗ ở trong bãi đỗ xe, hơn nữa em vừa ăn rồi, cho nên em không đi ăn cơm trưa với anh được.

Tô Bảo Nhi vừa nói, vừa mở cửa xe.