Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 482: Chương 482





Ngay sau đó, hai người đi tới phòng khiêu vũ.

Ở cửa phòng khiêu vũ có thành viên của hội sinh viên nghênh đón.

“Anh Thiên anh tới rồi, mời anh vào bên trong, hôm nay phòng khiêu vũ đã được chúng em bao hết, người ở bên trong đều là người tham dự vũ hội hóa trang lần này, tất cả đều là nam thanh nữ tú của trường chúng ta cùng với học viện tài chính và kinh tế.

Một thành viên của hội sinh viên cười nói.

“U!”
Lâm Vân gật đầu, sau đó cầm lấy hai mặt nạ che mắt của nam, Lâm Vân và Hoàng Luân mỗi người một cải, sau khi đeo xong thì đi vào trong phòng khiêu vũ.

Dù sao cũng là vũ hội hóa trang, trên đường tới Lâm Vân đã mua hai thứ này.

Trong phòng khiêu vũ vang lên tiếng nhạc, cả phòng khiêu vũ tụ tập gần trăm người, một số người đang ở sân khiêu vũ, một số người thì ngồi ở quầy bar, ngồi trên ghế dài nói chuyện uống rượu, chơi trò chơi.

Bởi vì vũ hội hóa trang lần này có cánh cửa nhất định “Mười triệu rưỡi phí đăng ký”, cho nên sinh viên nam tới đây, cơ bản đều là nhà có tiền.

Lâm Vân nhìn lướt qua, phát hiện sinh viên nam ở đây đều ăn mặc rất chói lọi, cho dù là ăn mặc, hay là kiểu tóc, phụ kiện, đều rất mốt, rất đẹp trai.


Còn những sinh viên nữ, cơ bản đều là muốn dáng người có dáng người, muốn giá trị nhan sắc có giá trị nhan sac.

“Anh Thiên, hình như chúng ta ăn mặc bình thường nhất.

” Hoàng Luân nói.

“Hình như đúng là vậy” Lâm Vân nở nụ cười khổ “Nhưng mà không sao, dù sao mục đích anh tới đây hôm nay không phải là tán gái, bình thường thì bình thường” Lâm Vân cười nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Hoàng Luân, nói: “Hoàng Luân, bây giờ em độc thân, nếu em muốn tán gái, anh có thể tìm chủ tịch của khu du lịch Thanh Châu này, mượn một bộ lễ phục cho em mặc “Thôi anh Thiên, em muốn tán gái cũng không tán mấy cô gái này, những cô gái này tới tham gia vũ hội hóa trang, là muốn bám lấy đám cậu chủ nhà giàu, loại phụ nữ như vậy không thích hợp làm bạn gái.

” Hoàng Luân lắc đầu nói.

Lâm Vân cười ha ha: “Ha ha, em đã hiểu ra mọi chuyện rồi đấy, vậy được rồi, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trước.

Mục đích Lâm Vân tới đây, chủ yếu là vì Tô Bảo Nhi.

Nhưng vừa rồi nhìn lướt qua, không nhìn thấy bóng dáng của Tô Bảo Nhi, hẳn là Tô Bảo Nhi còn chưa tới.


Ngay sau đó, hai người đi tới quầy bar, gọi hai ly cocktail.

Chỗ quầy bar.

“Hai người anh em này, hai người học trường đại học Bảo Thạnh đúng không?” Một người đàn ông ngồi bên cạnh mở miệng nói.

Lâm Vân quay đầu nhìn thoáng qua anh ta, không thấy người này quen lắm, người này nhuộm tóc màu tím, mặc áo da, bộ dạng nhìn rất phong cách, trên eo anh ta còn có một chiếc chìa khóa xe Maserati, đủ để nói lên nhà anh ta rất giàu.

“Đúng thế, thì sao?” Lâm Vân đáp.

“Tôi nói này, sao hai người ăn mặc như vậy, có tiền nộp phí đăng ký, nhưng không có tiền mua một bộ quần áo à? Cách ăn mặc như vậy, anh không thấy anh sẽ làm đại học Bảo Thạnh mất mặt ư?”
Người đàn ông tóc tím cười nói, anh ta nhìn Lâm Vân và Hoàng Luân với vẻ khinh thường.

“Cảm ơn nhắc nhở, tuy tôi ăn mặc không bằng anh, nhưng quần áo của tôi gọn gàng sạch sẽ, không có gì phải mất mặt.

” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Ha ha!” Người đàn ông tóc tím cười.

“Chỉ dựa vào bộ dạng của hai người, tôi dám đánh cược, vũ hội ngày hôm nay rất khó có khả năng có cô gái tới gần hai người.

Người đàn ông tóc tím cười nói.

.