Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 476




Chương 476

Trong phòng học ở trường đại học Bảo Thạnh.

“Lâm Vân!”

Như Tuyết đi tới trước mặt Lâm Vân.

“Như Tuyết, là cậu à!”

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn thấy là Như Tuyết, lập tức lộ ra vui mừng sợ hãi.

Lâm Vân không ngờ tới, vậy mà Như Tuyết sẽ chủ động đến tìm mình.

Nhưng trong lòng Lâm Vân có chút khó chịu, bởi vì mình không thể tiếp nhận cô ấy.

“Lâm Vân, tôi…!Như Tuyết ấp a ấp úng, giống như có chuyện gì đó muốn tìm Lâm Vân.

Hơn nữa Lâm Vân phát hiện, sắc mặt Như Tuyết cũng không được tốt lắm, cô ấy gặp phải chuyện gì đó sao? “Như Tuyết, có chuyện gì cậu cứ nói đi.” Lâm Vân nói.

“Không…!Không có gì.” Như Tuyết gượng cười, sau đó xoay người nhanh chóng rời đi.

“Như Tuyết!”

Lâm Vân kêu to với bóng lưng Như Tuyết, nhưng Như

Tuyết không quay đầu lại.

Lâm Vân chắc chắn, Như Tuyết tìm mình là có chuyện gì đó, nhưng mà cô ấy không nói liền rời đi, Lâm

Thiên cũng không có biện pháp.

“Haizz, oan nghiệt.” Hoàng Luân ngồi cùng bàn không nhịn được cảm thán.

Hoàng Luân biết chuyện giữa Lâm Vân và Như Tuyết,

Tô Bảo Nhi, anh ta đều cảm thấy bất đắc dĩ thay Lâm

Thiên.

“Anh Thiên, em có một đề nghị có thể vẹn toàn đội bên” Hoàng Luân cười nói.

“Hả? Biện pháp gì?” Lâm Vân nhìn về phía Hoàng

Luân.

“Vì sao phải lựa chọn? Anh có thể…!Lấy cả hai mà, như vậy anh không cần phải xoắn xuýt nữa rồi.” Hoàng Luân cười nói.

“Hai người đều lấy sao?” Lâm Vân ngẩn ra.

Lâm Vân lắc đầu cười khổ: “Tên nhóc cậu đưa ra chủ ý quá bẩn thỉu rồi.” “Được rồi được rồi, anh Thiên anh coi như là em nói đùa đi, em không nói nữa.

Hoàng Luân nói.

“Đúng rồi Hoàng Luân, sao gần đây anh không thấy bạn gái em đâu?” Lâm Vân nhìn chằm chằm Hoàng Luân nói.

“Em và cô ta đã chia tay rồi, lúc trước anh nói rất đúng, cô ta là người phụ nữ hám giàu, sau khi cô ta biết anh Thiên là người có tiền, cô ta luôn đưa ra chủ ý bẩn thỉu, bảo em gặp anh đòi tiền, loại phụ nữ như vậy sao có thể giữ được? Cho nên em chủ động chia tay rồi.” Hoàng Luân nói.

“Loại phụ nữ như thế, chia tay sớm một chút là chuyện tốt, tránh hủy hoại em” Lâm Vân gật đầu nói.

Sau khi tan học, Lâm Vân và Hoàng Luân đi trên con đường chính ở trường học.

“Anh Thiên, mau nhìn xem chỗ đó có rất nhiều người vây quanh, chúng ta đi xem xảy ra chuyện gì thế.” Hoàng Luân chỉ phía trước.

Vì thế Lâm Vân và Hoàng Luân đi tới đó.

Hai người đi tới chỗ đó thì thấy hai thành viên của hội sinh viên, đang tuyên truyền hoạt động.