Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 433




Chương 433

“Đã rõ”

Sau khi Lâm Vân nói xong, lập tức kéo cửa kính xe lên, sau đó nhấn chân ga “Brum brum!”

Cùng với tiếng động cơ gào rú vang lên, chiếc xe Lamborghini Aventador của Lâm Vân đi mất.

Chỉ còn lại đám người vẫn đang sửng sốt đứng tại chỗ “Vậy…!Vậy mà tên này thật sự có xe Lamborghini, làm sao có thể có chuyện này được? Với bộ dạng này của cậu ta, sao có thể có Lamborghini?” “Đúng vậy, với bộ dạng này của cậu ta, nhìn kiểu gì cũng không giống có thể mua được xe Lamborghini Aventador, xe này gần ba mươi lăm tỷ đấy.”

Sau khi chiếc xe Lamborghini của Lâm Vân rời đi, cuối cùng Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng, biểu cảm của hai người này vô cùng khoa trương.

“Ba mươi lăm tỷ? Ồ!”

Rất nhiều bạn học không biết về xe Lamborghini Aventador, nghe thấy con số khủng bố này xong, đều không nhịn được hít vào một hơi.

Có thể lái được xe có giá trị gần ba mươi lăm tỷ, chuyện này là chuyện bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Tôn Thiện Nhân nhíu mày: “Đừng nói linh tinh nữa, chúng ta nhanh lên xe tới quán karaoke thôi..

Bên trong xe Lamborghini.

“Cao Gia Hưng, tôi nói tôi không khoác lác, bây giờ cậu tin tôi chưa?” Lâm Vân vừa lái xe vừa cười nói.

“Tin tin tin! Nhưng mà bây giờ tôi vẫn có cảm giác như đang nằm mơ, anh Thiên, sao anh có thể mua được xe Lamborghini thế? Mấy năm nay anh phát tài rồi à?” Cao Gia Hưng vô cùng kích động nói.

“Phát tài sao? Xem như là vậy.” Lâm Vân cười nói.

“Nếu là như vậy, bây giờ anh còn phát đạt hơn cả Tôn Thiện Nhân à?” Cao Gia Hưng nhìn Lâm Vân hỏi.

“Cậu đừng lấy tôi ra so với cậu ta, loại người như cậu ta, chỉ có thể phô trương sự giàu có đối với người bình thường. Nếu ở trong giới nhà giàu, ngay cả cọng lông cậu ta cũng không thể bằng.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Ha ha, anh Thiên nói rất phải.” Cao Gia Hưng cười ha ha.

Sau khi Cao Gia Hưng cười hai tiếng xong, lại kích động tiếp tục nói:

“Anh Thiên, vừa rồi anh lái chiếc xe Lamborghini này ra xong, không chỉ khiến đám bạn kia mơ hồ, ngay cả đám người Tôn Thiện Nhân cũng có vẻ mặt ngơ ngác, nhìn bộ dạng bọn họ vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, thật sự là quá sảng khoái. Ha ha ha! Cuối cùng cũng có lúc đám Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.”

Đối với Cao Gia Hưng mà nói, anh ta giống như Lâm Vân, lúc học trung học thường xuyên bị đám Tôn Thiện Nhân bắt nạt, anh ta đã sớm hi vọng có thể nhìn thấy lúc Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.

Nhưng hiện giờ Tôn Thiện Nhân sống rất tốt, cho nên hình như cả đời này anh ta đều khó mà nhìn thấy được cảnh Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.

Vừa rồi cuối cùng anh ta cũng thấy được một màn mình tha thiết mơ ước, đương nhiên là anh ta rất sung sướng, kích động, vui vẻ.

“Cậu ta từng bắt nạt chúng ta không ít lần, chỉ nhìn cậu ta hoảng sợ sao được? Tôi còn phải nhìn cậu ta bị nhục nhã, bị bắt nạt, thậm chí là giống như con chó quỳ gối trước mặt chúng ta.” Lâm Vân híp mắt.

“Thật vậy sao? Vậy… Vậy thì tốt quá rồi!” Cao Gia Hưng vô cùng chờ mong nói.

Quán karaoke Bằng Lăng Tím là một quán karaoke có vẻ nổi tiếng ở thành phố Bảo Thạnh, đứng sau lưng là tập đoàn giải trí Nam Cường.

Ngoài cửa quán karaoke Bằng Lăng Tím. Đám Tôn Thiện Nhân đã tới cửa.