Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 414




Chương 414

“Mạc Danh Tùng, bắt đầu từ ngày mai, anh không cần tới Tỉnh Xuyên đi làm nữa.

Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Cái gì?”

Mạc Danh Tùng khiếp sợ đứng dậy.

Mạc Danh Tùng lựa chọn vứt bỏ Mai Tường Vân, không phải là vì tiền lương một năm tám tỷ bốn trăm triệu sao?

Hiện giờ Lâm Vân lại nói với anh ta, bảo anh ta đừng tới đây đi làm nữa sao?

Lâm Vân cười nói: “Anh thực sự nghĩ rằng tôi sẽ trả cho anh nhiều tiền như vậy, một năm tám tỷ bốn trăm triệu tiền lương, sau đó để anh tiêu xài, tán gái, khoác lác à? Anh nằm mơ đi!”.

“Anh…!Anh đùa giỡn tôi sao?” Sắc mặt Mạc Danh Tùng tái nhợt nhìn chằm chằm Lâm Vân.

“Đúng thế, tôi đùa giỡn anh thì làm sao? Có vấn đề gì à?” Lâm Vân cười mỉa nói.

Đối với loại người mặt người dạ thủ, Lâm Vân không thương hại chút nào.

Ngay sau đó, Lâm Vân vung tay lên: “Đội trưởng đội bảo vệ, ném người này ra khỏi cao ốc Tỉnh Xuyên cho tôi.” “RÕ!”

Đội trưởng đội bảo vệ và mấy vệ sĩ trực tiếp tiến lên bắt lấy Mạc Danh Tùng, kéo anh ta ra ngoài.

Mạc Danh Tùng bị kéo ra ngoài vừa tức vừa giận, anh ta rất muốn chửi ầm lên.

Nhưng anh ta không dám, anh ta sợ mình lại bị đánh một trận.

Sau khi Mạc Danh Tùng bị kéo rời khỏi đây.

“Lâm Vân, tôi còn có việc, tôi đi trước đây.” Mai Tường Vân đỏ mắt nói.

Lâm Vân không ngăn cản, hiện giờ cô nàng này rất thương tâm, Lâm Vân không muốn khiến cô ấy buồn bực, để cô ấy bình tĩnh lại đi.

Vẫn là câu nói đó, Lâm Vân không thấy là mình tàn nhẫn khi làm như vậy.

Bởi vì mình sớm cho Mai Tường Vân thấy rõ bộ mặt thật của Mạc Danh Tùng.

Nếu không đợi Mai Tường Vân càng hãm sâu vào bên trong, khi cô ấy thấy rõ bộ mặt thật của Mai Tường Vân, chỉ càng thương tổn sâu hơn.

Trong nhà Khương Hùng Dũng.

“Khốn nạn! Khốn nạn!”

Khương Hùng Dũng đang phát giận ở trong nhà mình, đám giúp việc trong nhà đều bị dọa sợ không dám thở mạnh.

“Vì sao lại là tên nhóc kia thắng? Vì sao? Chẳng lẽ cậu ta là khắc tinh của Khương Hùng Dũng mình sao?”

Khương Hùng Dũng nhớ tới chuyện ngày hôm nay, lập tức tràn đầy tức giận, khiến ông ta tức giận không phải vì không đạt được mảnh đất kia, mà ông ta lại ăn thiệt trong tay Lâm Vân.

Ngay sau đó, Khương Hùng Dũng nhìn về phía luật sư ở bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đi! Lại phải người ám sát tên nhóc này!” “Ông Khương, chúng ta đã sớm ám sát thất bại hai lần, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp, nếu không làm rõ nguyên nhân thất bại, lại tùy tiện hành động một lần nữa, chỉ sợ…!Lại thất bại nữa.

Luật sư nói.

Im lặng một lát, luật sư tiếp tục nói: “Mà tôi đã đoán được nguyên nhân chúng ta ám sát thất bại hai lần rồi.” “Hả? Nguyên nhân gì thế?” Khương Hùng Dũng vội vàng truy hỏi.

“Dựa theo lời tên đầu bóng loáng kia nói, lúc trước cậu ta dẫn theo hơn bốn mươi người tới cô nhi viện, kết quả đều bị vệ sĩ bên cạnh Lâm Vân đánh bị thương, chuyện này đủ để nói lên thực lực của vệ sĩ này rất mạnh.” Luật sư nói.