Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 332




Chương 332

Chuyện Lâm Vân hạ thư khiêu chiến với học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, đã được Hoàng Luân đăng lên diễn đàn, để ngày mai mọi người đúng giờ ra sân theo dõi.

Bởi vì chuyện nhục nhã lúc trước khiến cho sinh viên trường đại học Bảo Thạnh tức sôi máu, vì thế chuyện này vừa được đưa ra, lập tức khiến cho mọi người bàn tán sôi nổi.

Tất cả mọi người đều đang tự hỏi, rốt cuộc có cách nào để trường đại học Bảo Thạnh của bọn họ có thể thắng được học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.

Thậm chí có người sợ bóng sợ gió, cảm thấy cuộc tranh tài ngày mai, trường đại học Bảo Thạnh nhất định sẽ thua, bởi vì trường đại học Bảo Thạnh căn bản không đánh lại được đội bóng rổ học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.

Thậm chí còn có người cả biệt, nặc danh tranh cử Lâm Vân, nói Lâm Vân biết rõ trường đại học Bảo Thạnh không đánh lại được học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, còn đi đến hạ chiến thư, đây chính là đang hại trường đại học Bảo Thạnh, là đang bẫy mọi người.

Đương nhiên cũng có sinh viên an ủi, nói Lâm Vân trâu bò như thế, nói không chừng sẽ có cách tìm lại thể diện cho mọi người, bảo mọi người đợi cuộc tranh tài ngày mai xong rồi nói.

12 giờ 30 trưa ngày hôm sau.

Sân bóng rổ của trường đại học Bảo Thạnh, không ngừng có sinh viên trường đại học Bảo Thạnh đi đến, lúc này đã có hơn 3000 sinh viên, hơn nữa còn đang không ngừng có sinh viên đến đây.

Ngày thường trường tổ chức thi đấu bóng rổ, đều không có nhiều sinh viên đến xem như vậy.

Dù sao trận đấu hôm nay, không chỉ đơn giản là một trận bóng rổ, mà còn là mặt mũi của toàn bộ trường đại học Bảo Thạnh.

Hôm trước bị học viện kỹ thuật Bảo Thạnh khiêu chiến, đồng thời lại bị nhục nhã, khiến cho sinh viên trường đại học Bảo Thạnh đều tức sôi máu, vì thế tất cả mọi người đều hy vọng trận đấu hôm nay có thể tìm lại thể diện.

Lâm Vân, Hoàng Luân còn có toàn bộ thành viên của đội bóng rổ trường đại học Bảo Thạnh, lúc này cũng đã xuất hiện trên sân bóng rổ.

“Đến rồi, đến rồi, đám người cậu chủ Lâm đến rồi!” Sự xuất hiện của Lâm Vân khiến cho mọi người vây xem sôi trào.

Tuy trên diễn đàn, có người nặc danh quở trách, mắng

Lâm Vân, nhưng ở trong thực tế, tuyệt đối không một sinh viên trường đại học Bảo Thạnh nào dám chạy đến trước mặt Lâm Vân, mắng Lâm Vân.

Trên sân bóng rổ.

“Anh Vân, làm sao thành viên của đội bóng rổ Hải Thành VBA còn chưa đến” Hoàng Luân hỏi.

“Đúng thế anh Vân.

Đội viên khác cũng nhìn Lâm Vân.

“Anh vừa mới gọi điện thoại hỏi thăm, máy bay bị delay, cho nên đến hơi muộn, chẳng qua bọn họ đã đến thành phố Bảo Thạnh, lúc này đang trên đường đến trường.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

Đảm người Hoàng Luân nghe thấy Lâm Vân nói như thế, trong lòng an tâm hơn.

“Nhanh nhìn đi, đám người Đỗ Khang của học viện kỹ thuật Bảo Thạnh đã đến rồi.”

Đảm người vây xem đột nhiên sôi trào lên.

Lâm Vân và đám người Hoàng Luân quay đầu nhìn, liếc mắt đã thấy Đỗ Khang.

Đỗ Khang dẫn theo hơn mời thành viên, vẻ mặt phách lối đi đến sân bóng rổ.

Trên sân, hơn 3000 sinh viên trường đại học Bảo Thạnh kia, sau khi nhìn thấy Đỗ Khang, ánh mắt đều đỏ ngầu, chỉ muốn xông lên đánh cho Đỗ Khang một trận, chỉ là không ai dám làm như thế.

Sau khi Đỗ Khang đến, anh ta nhìn xung quanh một lượt, sau đó lớn tiếng cười nói.