Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 307




Chương 307

Lúc ông ta nói đến chữ “chúc, đột nhiên trở nên lắp bắp, vốn dĩ trên mặt là nụ cười, lúc này cũng đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khiếp sợ.

“Đây là sao thế?” “Đúng vậy, rốt cuộc có chuyện gì thế?”

Tất cả mọi người ở đây đều nghi hoặc không thôi nhìn ông chủ Trịnh.

Ngay cả cô dâu Trần Tuyết My và chú rể đều nghi ngờ nhìn ông chủ Trịnh.

Một giây sau.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, ông chủ Trịnh thế mà lại bỏ mic xuống, nhanh chóng chạy xuống phía dưới sân khấu.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Ngay cả lời phát biểu chúc mừng, ông chủ Trịnh cũng không nói nữa?”

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú ông chủ Trịnh, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại làm cho ông chủ Trịnh chỉ mới nói được một nửa đã vứt mic xuống, chạy xuống dưới sân khấu.

Cô dâu chú rể đều cảm thấy lúng túng, thế nhưng bọn họ không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm ông chủ Trịnh, muốn nhìn xem rốt cuộc ông chủ Trịnh định làm gì.

Chỗ bàn Lâm Vân.

“Rốt cuộc ông chủ Trịnh này sao thế?”

Hoàng Bách, tên mập mạp tóc vàng, người đàn ông gầy, cả ba người bọn họ đều nghi hoặc nhìn chằm chằm ông chủ Trịnh.

“Nhìn dáng vẻ này của ông chủ Trịnh, hình như ông ta đang chạy về phía bàn chúng ta đấy!” Người đàn ông gầy kinh ngạc nói.

“Không thể nào? Ông ấy đến bàn của chúng ta làm gì?” Hoàng Bách lắc đầu nói.

Ngay trong lúc bọn họ đang nói chuyện, ông chủ Trịnh đã nhanh chân đi đến trước bàn của bọn họ.

Dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người đang có mặt ở hội trường, ông chủ Trịnh đi đến trước mặt Lâm Vân.

Một giây sau.

“Chủ tịch Lâm, chào cậu.”

Ông chủ Trịnh rất cung kính cúi đầu chào Lâm Vân.

Ba người Hoàng Bách, tên mập mạp tóc vàng, người đàn ông gầy ngồi cùng bàn với Lâm Vân, nhìn thấy thế đều ngây người.

Đây là tình huống gì thế? Ông chủ Trịnh thế mà lại chào thằng nhóc này.

Cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu cũng trợn tròn mắt, vẻ mặt khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.

Giờ phút này, trong hội trường bàn tán ầm ĩ.

“Trời ạ, người này là ai thế? Vậy mà khiến ông chủ

Trịnh tự mình chào hỏi cậu ta!” “Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đó là ai không?”

Mọi người không cách nào tưởng tượng được, nhân vật có bối cảnh và thân phận lớn đến mức nào, mới có thể khiến ông chủ Trình quăng mic, chạy xuống dưới sân khấu để chào hỏi.

Đồng thời tất cả mọi người cũng muốn biết, người trẻ tuổi ăn mặc hết sức bình thường này, rốt cuộc có thân phận gì?