Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 278




Chương 278

Người đàn ông xăm hình hoa trên tay ngẩng đầu tiếp tục nói: “Trần Hạo, tao nói cho mày biết, hôm nay em gái mày tạo chơi chắc rồi! Cho dù ông trời đến đây, con mẹ nó vẫn nhất định là cô ta.” “Anh! Anh dám

Trần Hạo vốn tươi cười làm lành, sau khi nghe đến đó, lúc này lập tức cầm vỏ chai rượu ở trên bàn, choang một tiếng đập vỡ, dùng đầu bén nhọn nhằm ngay cánh tay người đàn ông xăm hình hoa trên tay.

Sắc mặt người đàn ông xăm hình hoa trên tay khó coi “Trần Hạo, cùng là đàn em của anh Long, nói về bối phận mày là đàn em của tao, mày dám ra tay với tao, mày có biết hậu quả sẽ nghiêm trọng cỡ nào không?” “Con mẹ nó tôi quan tâm quái gì nghiêm trọng cỡ nào.

Cho dù là ông trời, dám động tới em gái tôi, tôi tuyệt đối dám ra tay.” Trần Hạo nghiến răng lớn tiếng nói.

“Con mẹ mày, ông đây thấy mày thiếu bị đánh rồi, các anh em, lên cho tao! Bắt lấy cậu ta đánh chết!” Người đàn ông xăm hình hoa trên tay trừng mắt hét to.

“Dừng tay!”

Lúc hơn mười người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen muốn xông lên, một tiếng quát truyền từ sau lưng tới.

Mọi người quay đầu nhìn, lọt vào tầm mắt đúng là Lâm

Thiên.

“Lâm…!Lâm Vân!”

Trần Hạo cũng nhận ra Lâm Vân, anh ta có vẻ rất kinh ngạc, anh ta không ngờ tới, mình sẽ gặp lại bạn tốt nhiều năm trước ở nơi này.

“Nhóc con, con mẹ nó mày là đứa nào, mà dám đây ồn ào?” Người đàn ông xăm hình hoa trên tay quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.

Lúc người đàn ông xăm hình hoa trên tay nhìn thấy Lâm Vân ăn mặc vô cùng bình thường, trong mắt anh ta lập tức lộ ra vẻ khinh thường.

“Trần Hạo là bạn của tôi, cậu ấy, hôm nay tôi cứu! Mặc kệ anh là ai, lập tức cút đi.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Bảo tôi cút đi sao? Vậy mà tên nhóc này bảo tôi cút đi? Ha ha!” Người đàn ông xăm hình hoa trên tay cười ha ha.

Mười mấy đàn em ở phía sau người đàn ông xăm hình hoa trên tay cũng đều nở nụ cười.

Lúc này, người đàn ông xăm hình hoa trên tay đi tới trước mặt Lâm Vân, ngẩng đầu, vô cùng hung hãn nói: “Nhóc con, con mẹ nó mày biết tao là ai không? Dám nói chuyện với ông đây như vậy, ông đây thấy mày không muốn sống nữa rồi.”

Sau khi nói tới đây, người đàn ông xăm hình hoa trên tay lại vươn tay của mình ra, vỗ liên tục lên mặt Lâm Vân bốp bốp.

Đôi mắt của Lâm Vân nheo lại, lạnh giọng nói: “Vậy tôi cũng nói cho anh biết, người dám vỗ mặt tôi như vậy, đều không có kết cục tốt.

Tôi đảm bảo, anh nhất định sẽ rất thảm” “Ha ha, vậy chúng ta nhìn xem, rốt cuộc là ai không sống nổi.

Người đàn ông xăm hình hoa trên tay cười hạ ha.

Ngay sau đó, biểu cảm của người đàn ông xăm hình hoa trên tay đột nhiên trở nên hung dữ hơn: “Các anh em, chúng ta phế tên nhóc thổi này trước, sau đó lại thu thập tên Trần Hạo kia” “RÕ!”

Hơn mười đàn em trực tiếp xông lên.

Trần Hạo thấy thế vội vàng xông lên, chắn trước mặt Lâm Vân, sau đó quay đầu nói với Lâm Vân: “Lâm Vân, anh nhanh đi đi! Đây là chuyện của tôi, anh không thể trêu vào bọn họ!”

Đối với việc Lâm Vân đột nhiên xuất hiện, còn ra mặt giúp anh ta.

Đương nhiên là trong lòng Trần Hạo vô cùng cảm kích lại cảm động.

Nhưng Trần Hạo không muốn vì mình, mà liên lụy Lâm Vân dính vào chuyện này.