Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 261




Chương 261

“Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực.

Bùi Tấn Tài dùng lực gật đầu, ánh mắt kiên định.

Lúc này, ông chủ cửa hàng nhận được tin, chạy từ bên ngoài vào, ông chủ là một người mập mạp.

“Chủ tịch Lâm, thật xin lỗi, tôi nhận lỗi với cậu!” Ông chủ trực tiếp chạy tới trước mặt Lâm Vân, liên tục xin lỗi anh.

Rõ ràng là ông chủ này đã biết chuyện ở đây.

Ông chủ biết Lâm Vân bị chọc giận, đương nhiên là ông ta sợ hãi, bởi vì chỉ cần một câu của Lâm Vân, cửa hàng của ông ta có thể bị đá ra khỏi quảng trường Tỉnh

Xuyên, thậm chí là khiến ông ta không thể làm ăn được ở thành phố Bảo Thạnh.

“Xin lỗi thì không cần nữa, chẳng qua sau này ông thuê người, đừng thuê loại người như vậy.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Dạ dạ dạ!” Ông chủ liên tục gật đầu như gà con mổ thóc.

“Ngoài ra, bộ này tôi mua.

Lâm Vân chỉ chiếc váy dài riêng biệt ở trên bục.

“Chủ tịch Lâm thích, tôi sẽ tặng cho chủ tịch Lâm.

Ông chủ cúi người cười nói.

“Ông cảm thấy tôi thiếu chút tiền này sao?” Lâm Vân nhướng mày.

“Không phải! Đương nhiên không phải!” Ông chủ sợ hãi không thôi.

“Nếu không phải, vậy thì quẹt thẻ, sáu trăm ba mươi triệu, tôi không thiếu chút tiền ấy” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

Lâm Vân lại chọn mấy bộ quần áo cho Như Tuyết ở cửa hàng, mới đưa thẻ cho ông chủ.

Ông chủ nhận lấy thẻ, sau đó lấy từng bộ quần áo mà

Lâm Vân muốn, đóng gói cẩn thận, tự tay giao cho Lâm

Thiên.

Ra khỏi cửa hàng này, “Đi, đi với tôi tới cửa hàng bên cạnh.

Lâm Vân vung tay lên, dẫn theo đảm giám đốc Tưởng, đi vào cửa hàng Lâm Vân tiến vào lần đầu.

Sau khi vào cửa hàng.

Đám nhân viên trong cửa hàng nhìn thấy đám giảm đốc Tưởng xong, cũng bị chiến trận này dọa sợ không nhẹ.

Quản lý trong cửa hàng, dẫn theo đám nhân viên vội vàng đi tới nghênh đón.

“Giám đốc Tưởng, sao các ông lại tới đây?”

Quản lý là một người phụ nữ trung niên tóc đỏ, bà ta cười nịnh nọt, gương mặt nhăn vào nhau rồi.

“Chúng tôi đi theo chủ tịch Lâm tới, vị này là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh Giám đốc Tưởng bình tĩnh nói.

“Chủ tịch của Tỉnh Xuyên?”

Bọn họ nghe thấy vậy, đều bị dọa sợ.

Ngay sau đó, bọn họ vội vàng nhìn về phía Lâm Vân, liên tục chào hỏi với Lâm Vân nói: “Chào chủ tịch Lâm!”