Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 204




Chương 204

Dưới sự dẫn đường của Lưu Ba, Lâm Vân đi vào trong phòng khách, sau đó đập vào mí mắt anh là một người đàn ông có mái tóc hoa râm, tuổi tác khoảng chừng hơn sáu mươi.

“Tổng giám đốc Lưu, vị này chính là chủ tịch Lâm đúng không?”

Sau khi ông cụ nhìn thấy Lưu Ba và Lâm Vân đi vào, vội vàng mỉm cười đứng dậy chào đón.

“Chủ tịch Lâm, vị này chính là chủ tịch hội doanh nhân của thành phố Bảo Thạnh, chủ tịch Doãn, là bậc tiền bối trong giới kinh doanh của thành phố Bảo Thạnh này.” Lưu Ba nói với Lâm Vân.

“Chào chủ tịch Doãn, tôi tên là Lâm Vân.”

Lâm Vân mang theo nụ cười, mỉm cười đưa tay phải ra.

“Cậu Lâm, rất hân hạnh được làm quen với cậu.”

Chủ tịch Doãn vội vàng đưa hai tay ra, vô cùng nhiệt tình bắt tay với Lâm Vân.

Chủ tịch Doãn đã sớm biết được, Lâm Vân chính là cháu trai của Liễu Chí Trung, cho nên ông ta vô cùng nhiệt tình.

“Chủ tịch Doãn, sau này còn mong được ông quan tâm nhiều hơn.” Lâm Vân mỉm cười.

“Sao cậu Lâm lại nói như thế chứ, nên là cậu Lâm quan tâm nhiều đến ông già này hơn, ha ha ha.” Chủ tịch Doãn cười to một tiếng.

Ngay sau đó, chủ tịch Doãn lấy ra một tấm danh thiếp, cung kính đưa cho Lâm Vân, cũng biểu đạt, sau này nếu Lâm Vân cần đến sự giúp đỡ của ông ta, cứ việc liên hệ với ông ta.

Chủ tịch Doãn hiểu rất rõ, Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, tương lai sẽ vươn ra khỏi thành phố Bảo Thạnh, đi về một nơi cao hơn, tiền đồ không thể đo lường được.

Đối với việc chủ tịch Doãn đưa danh thiếp, Lâm Vân cũng khách khí nhận lấy.

Một bên khác.

Trong đại sảnh ở tầng hai.

Buổi đấu giá còn chưa chính thức bắt đầu, trước khi tham gia buổi đấu giá, mấy ông chủ giàu có và nhóm cô cậu ấm đều tụ họp ở trong đại sảnh tầng hai. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mấy ông chủ đều tụ tập ở bên trong cùng, nói chuyện với nhau, phần lớn chính là mấy chuyện.

“Tổng giám đốc Lưu, nghe nói gần đây ông lại mở khách sạn à, về sau việc kinh doanh càng ngày càng phát triển rồi.”

“Tổng giám đốc Lý, hạng mục một trăm bảy mươi lăm tỷ kia của ông, lợi nhuận như thế nào rồi?”

“Tổng giám đốc Trần, nghe nói đối tác làm ăn của ông cũng đến, ông có thể dẫn tôi đi gặp mặt không.”

Còn nhóm cô cậu ấm thì tụ tập ở phía bên ngoài.

Mỗi người bọn họ hình thành từng nhóm nhỏ, những cô chủ nhà giàu kia, đề tài nói chuyện của bọn họ, phần lớn là các chủ đề liên quan đến thương hiệu túi xách nổi tiếng gì đó.

Còn về phần mấy cậu ấm, bọn họ tụ tập lại một chỗ nói chuyện, phần lớn là xe đua gì đó, hoặc là mấy cô nàng xinh đẹp.

Anh Giang và hơn mười cậu ấm, lúc này cũng tụ họp lại một chỗ.

Tổng tài sản của gia đình anh Giang này rơi vào khoảng trên dưới hai ngàn tám trăm tỷ, ở trong số hơn mười cậu ấm này, xem như là có máu mặt nhất, đương nhiên vẫn luôn nhận được mấy lời tâng bốc của bọn họ.

“Anh Giang, anh nhanh nhìn đi, anh Bình đến rồi!” Có cậu ấm chỉ về phía cửa ra vào.

Anh Giang nhìn theo, quả nhiên là anh Bình.

“Đi thôi! Chúng ta qua đó chào hỏi anh Bình!”