Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 203




Chương 203

Hơn nữa lần trước lúc ông ngoại đến thành phố Bảo Thạnh để thăm Lâm Vân, còn cho Lâm Vân ba ngàn năm trăm tỷ tiền tiêu vặt.

Số tiền kia, Lâm Vân còn chưa dùng đến, nếu như tình thế bắt buộc, Lâm Vân cũng có thể lấy số tiền đó ra tiêu.

Tổng cộng tất cả, đó chính là tám nghìn bảy trăm năm mươi tỷ đó!

Nhiều tiền như thế, Lâm Vân tự tin rằng, trên buổi đấu giá lần này, nhất định có thể dùng tiền đập chết tập đoàn Hùng Dũng.

Một bên khác.

Khách sạn Mường Thanh.

Từ chín giờ sáng, đủ kiểu xe sang trọng lần lượt đi vào bãi đậu xe của khách sạn Mường Thanh.

Bên trên đường đến bãi đậu xe, Mercedes – Benz, Porsche, Bentley… Đủ loại xe sang tề tụ.

Người đi ngang qua đều bị nhiều siêu xe như thế làm cho khiếp sợ không thôi, không khỏi tự hỏi hôm nay là ngày gì, sao lại có nhiều xe sang như thế tề tụ.

Tất cả hiển nhiên là vì buổi đấu giá hôm nay, phần lớn nhân vật có máu mặt trong giới kinh doanh của thành phố Bảo Thạnh đều tụ hội ở đây.

Những người có giá trị bản thân ít hơn ba trăm năm mươi tỷ, căn bản không có tư cách vào đây.

Lúc này, một chiếc xe Mercedes – Benz màu đen lái vào bãi đậu xe.

Lâm Vân và Lưu Ba từ trong xe đi ra, chiếc xe Mercedes – Benz màu đen này là của Lưu Ba.

Sau khi hai người xuống xe.

“Chủ tịch Lâm, chủ tịch hội doanh nhân thành phố Bảo Thạnh muốn được gặp mặt chào hỏi anh.” Lưu Ba nói.

“Ồ? Ông ta ở đâu?” Lâm Vân hỏi.

“Ông ta đã có mặt ở trong khách sạn, nếu như chủ tịch Lâm muốn gặp ông ta, tôi sẽ dẫn đường.” Lưu Ba trả lời.

“Được rồi, nếu mấy người kia đã muốn gặp, vậy thì chúng ta đi thôi.” Lâm Vân nói.

Nếu như Lâm Vân muốn phát triển chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh này, có thể làm quen với mấy người, đương nhiên là tốt hơn.

“Cậu Lâm!”

Đúng vào lúc này, phía sau vang lên một giọng nói rất cung kính.

Lâm Vân quay đầu nhìn, thì ra là anh Bình, người mà anh đã gặp ở khu du lịch suối nước nóng Thanh Châu.

“Anh Bình, thì ra là anh.” Lâm Vân nhìn về phía anh Bình.

“Cậu Lâm, cậu cứ gọi tôi là Bình, cậu gọi anh Bình như thế, tôi tổn thọ mất.” Anh Bình cười gượng.

Dừng một lúc, anh Bình tiếp tục nói.

“Cậu Lâm, nếu chúng ta đã trùng hợp gặp nhau ở cửa ra vào, chúng ta đi chung nhé?”

“Tôi còn có chuyện khác cần làm, anh vào trước đi.” Lâm Vân xua tay.

Lâm Vân quả thật có việc, anh cần phải đi gặp chủ tịch hội doanh nhân trước.

“Là như vậy sao, vậy tôi sẽ không quấy rầy đến cậu Lâm nữa, tôi xin phép đi trước.” Anh Lâm thức thời gật đầu, sau đó rời đi.

Cùng lúc đó, ở trong phòng nghỉ dành cho khách VIP của khách sạn Mường Thanh.