Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1256




Chương 1256

“Lần này ba anh em chúng ta nhất định sẽ phải xông vào gia tộc họ Trần!” Lâm Vân giơ tay lên.

Thạch Hàn và Bạch Hổ cũng giơ tay lên, ba bàn tay của ba người họ nắm chặt vào nhau.

“Không chạy trốn, không từ bỏ! Cho dù là núi đao biển lửa, ba anh em ta cũng nhất định sẽ xông vào!” Ba người cất giọng hô to.

Sau đó ba người lên xe, đi thẳng đến gia tộc họ Trần.

Có Thạch Hàn và Bạch Hổ giúp sức, hi vọng của Lâm Vân cũng được lớn hơn một chút, nhưng chỉ là một chút chút mà thôi.

Trong lòng ba người bọn họ đều hiểu rất rõ, chuyến đi lần này vô cùng nguy hiểm!

Rốt cuộc cũng đã đi đến đại bản doanh của gia tộc họ Trần rồi.

Nhưng ba người họ không hề có một chút sợ hãi nào!

Gia tộc họ Trần.

Phạm Minh Tú đang bị nhốt ở trong một căn phòng nhỏ.

“Lâm Vân, anh đừng bao giờ tới đây!” Vẻ mặt Phạm Minh Tú lo lắng.

Phạm Minh Tú biết rằng gia tộc họ Trần cố ý lợi dụng cô để thu hút Lâm Vân tới đây, sau đó sẽ g iết chết Lâm Vân.

Hai tên đàn em của gia tộc họ Trần đang ở đây để canh chừng Phạm Minh Tú.

“Mẹ kiếp, ả đàn bà này nhìn thật xinh đẹp, quả là rất ưu tú, tam đệ, chi bằng chúng ta cùng nhau làm việc với ả ta đi?” Một tên đàn ông xấu xí nói.

“Được đấy, đệ đã nghĩ ra ý tưởng này từ lâu rồi.” Gã đàn ông đứng bên cạnh cũng nhếch miệng cười.

Sau đó, hai tên xấu xí đó nhìn sang Phạm Minh Tú, trong con mắt chúng hiện rõ lên sự tham lam háo sắc.

“Em gái, hôm nay hai anh đây sẽ khiến cho em thật vui vẻ.” Hai tên đó vừa nở một nụ cười dâm dê vừa đi về phía Phạm Minh Tú.

“Các người…. Cứu tôi với!”

Phạm Minh Tú hét lớn.

Những lời hai tên đó vừa nói lúc nãy, Phạm Minh Tú đều nghe thấy hết.

“Em gái, cho dù em có gọi khản cả cổ thì cũng không có tác dụng gì đâu.” Hai tên đó vừa nói, vừa cởi áo khoác ngoài ra.

“Rầm!”

Cửa phòng đột nhiên bị một lực lớn làm cho mở tung ra, gia chủ họ Trần đi vào phòng.

“Gia chủ!”

Hai tên đó sau khi nhìn thấy gia chủ họ Trần, liền vội vàng hành lễ với ông ta.

“Các ngươi định làm gì thế?” Gia chủ họ Trần vẻ mặt nghiêm nghị.

“Chúng tôi…. Chúng tôi….” Hai tên lắp ba lắp bắp, nói không ra lời.

“Đùng đùng!”

Gia chủ họ Trần lập tức cho hai tên đó mỗi người một cái tát vào mặt.

“Các ngươi muốn làm cái gì chẳng lẽ ta không đoán được ra hay sao? Các ngươi nhớ điều này cho ta, là một tu sĩ, thì cần phải có sự kiêu ngạo của một tu sĩ, mặc dù thủ đoạn chúng ta đang làm có chút đê tiện, nhưng cũng cần phải có giới hạn!” Gia chủ họ Trần lạnh lùng nói.

Là một tu sĩ, đặc biệt là một kẻ mạnh, đều phải có tính kiêu ngạo, ngay cả gia chủ họ Trần cũng không ngoại lệ.