Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1197




Chương 1197

Thật ra Đường Thái Minh cũng có hơi chờ mong, làm một kẻ nghèo hèn, còn bị bạn gái đá, ai không muốn tham gia hôn lễ của bạn gái cũ để tìm lại mặt mũi chứ?

“Nghe lời tôi đi, cứ quyết định vậy đi!” Lâm Vân vỗ vỗ bả vai Đường Thái Minh.

……

Quay lại ghế ngồi, sau khi tụ tập xong với Hoàng Luân và Thái Minh, Như Tuyết.

Sáu giờ tối, Lâm Vân ở khách sạn Thanh Sơn, gặp tất cả những ông chủ ở thành phố Bảo Thạch, anh mỉa mai bọn họ một trận, những ông chủ này cũng đều tỏ thái độ sẽ làm theo như Lâm Vân nói.

Bước ra khỏi khách sạn, Lâm Vân nhận được tin nhắn của Chung Dao:

Cậu Vân, tôi đang đợi cậu ở phòng 403 khách sạn Tinh Nguyện gần trường.

Lâm Vân từ ngân hàng rút ra bảy trăm triệu tiền mặt rồi đi thẳng đến phòng 403 của khách sạn Tinh Nguyện.

Khách sạn Tinh Nguyện.

“Cốc cốc cốc!”

Rất nhanh sau khi Lâm Vân gõ cửa cánh cửa đã mở ra.

Ngay tầm mắt chính là streamer Chung Dao, cô ta quấn chiếc khăn tắm, tóc ướt nhỏ nước, rõ ràng là vừa tắm xong, lại cộng thêm nhan sắc và vóc dáng của Chung Dao cũng rất đẹp, rất dễ khiến đàn ông nghĩ bậy nghĩ bạ.

“Anh Vân, anh đến rồi.” Chung Dao lộ ra nụ cười, sau đó đóng cửa.

Lâm Vân bước vào phòng, bỏ tiền lên trên bàn rồi mở hộp tiền ra.

“Đây là bảy trăm triệu.” Lâm Vân nói.

Nhìn thấy số tiền này, gương mặt Chung Dao vô cùng vui vẻ.

“Tốt quá rồi, có được số tiền này coi như mẹ tôi được cứu rồi!” Chung Dao vui mừng như sắp nhảy cả lên.

“Nếu như tiền đã đưa đến nơi, vậy thì tôi đi trước đây, sau này sống cho tốt, đừng làm mấy chuyện hại đến bản thân mình nữa.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

Lâm Vân biết, nghèo đôi khi có thể phá huỷ một gia đình, gặp phải những chuyện thế này, đương nhiên Lâm Vân giúp được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

“Anh Vân!”

Chung Dao hét lên một tiếng với Lâm Vân.

“Còn có việc gì sao?” Lâm Vân quay đầu nhìn cô ta.

“Đây là một cuộc giao dịch của chúng ta. Anh đưa tiền cho tôi thì tối nay tôi chính là của anh.” Chung Dao cắn môi.

Sau khi nói xong, Chung Dao trực tiếp bỏ khăn tắm ra, đối mặt trực tiếp với Lâm Vân.

“Ừng ực! Ừng ực!”

Nhìn thấy Chung Dao không mang khăn tắm, Lâm Vân không nhịn được mà nuốt nước bọt xuống. Gặp phải tình huống thế này, là một người đàn ông thì nhất định sẽ có phản ứng, chỉ xem thử có thể nhịn được hay không.

Lúc này, Chung Dao bước đến trước mặt Lâm Vân.

“Anh Vân, số tiền này không thể nhận không được, nếu không trong lòng tôi sẽ rất áy náy.” Chung Dao nói.