Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1170




Chương 1170

Thân phận của Lâm Vân rất nhiều: Tu sĩ, Chủ tịch tập đoàn, sinh viên đại học…

Lâm Vân không nói ra thân phận chủ tịch tập đoàn của mình vì không muốn Đặng Nam có áp lực tâm lý.

Nếu như anh ta biết thân phận của mình chắc chắc không thể hiền hòa nói chuyện với mình như này được.

Lâm Vân lại hỏi: “Đúng rồi, vợ anh đâu?”

“Cô ấy…, cô ấy chê tôi nghèo, năm năm trước bỏ lại tôi và con đi mất rồi.”Đặng Nam cười lắc đầu, dáng vẻ tươi cười có phần mệt mỏi.

“Không sao đâu, mọi thứ rồi sẽ tốt lên thôi.”Lâm Vân vỗ vỗ bả vai Đặng Nam.

Đặng Nam cười nói: “Thực ra anh đã sớm bình thường lại rồi, anh nghèo như vậy, quả thực không có tư cách nói chuyện yêu đương.”

Dừng một chút, Đặng Nam nói tiếp: “Lâm Vân, anh đi mua một ít đồ ăn, buổi tối nay anh làm cơm cảm tạ cậu, chợ bán đồ ăn ở ngay đối diện, anh sẽ quay lại ngay.”

Sau khi Đặng Nam đi rồi, Lâm Vân gọi cho Lưu Ba để anh ta lấy 35 tỷ tiền mặt từ công ty sau đó phái hai người mang qua đây.

Sau khi gọi điện thoại xong, Lâm Vân tìm một cái ghế ngồi xuống sau đó lấy điện thoại ra.

Lâm Vân đọc lướt qua tin tức cùng facebook, phát hiện chuyện mình tặng Tô Bảo Nhi tên lửa đã truyền đi rất mạnh mẽ.

Tiêu đề là “Một đại gia bí ẩn nào đó ở app Bigo Live điên cuồng tặng 5200 cái tên lửa, làm mới lịch sử kỷ lục của Bigo Live từ trước đến nay.”

“Đại gia thần bí của Bigo Live tuyên bố phải giúp Tô Bảo Nhi đoạt quán quân Hội fans!”

“Hội fans Bigo Live, đại gia thần bí làm xạo trộn thế cục, người đứng đầu Bigo Live có thể không bảo vệ được ngôi quán quân?”

Lâm Vân bấm vào nhìn một chút thấy nội dung viết cũng tương đối phóng đại.

Nội dung bài báo này đều biểu hiện rằng tuy vị đại gia thần bí này hào phóng nhưng độ nổi tiếng của Vũ Ngọc Hiền cực kỳ cao, lại có mấy vị đại gia lớn ủng hộ, Tô Bảo Nhi muốn đoạt quán quân căn bản là không có khả năng.

Mặt khác, bài báo cũng nhắc lại chuyện đạo nhạc của Tô Bảo Nhi, cũng biểu hiện phẩm chất của Tô Bảo Nhi kém.

Đúng lúc này, một phụ nữ trung niên đeo kính râm đi vào trong cửa hàng.

“Thằng nhóc, làm ăn kiểu gì thế, khách vào quán cũng không chào? Cửa hàng của cậu không muốn mở nữa à?”Người phụ nữ trung niên không nhịn được nói.

“À, xin hỏi bà muốn mua gì?”Lâm Vân để điện thoại xuống, đứng dậy.

Hiện giờ Đặng Nam không có ở cửa hàng, tất nhiên Lâm Vân phải giúp anh ta trông hàng.

“Năm cân thanh long, năm cân dâu tây.” Người phụ nữ trung niên nói.

“Được.”Lâm Vân gật đầu, sau đó bắt đầu cân hoa quả.

Phía dưới kệ mỗi loại đều có ghi giá cho nên rất đơn giản.

Lâm Vân rất nhanh làm xong.

“Tổng cộng 700 ngàn.”Lâm Vân đưa túi hoa quả cho người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên lấy trong ví ra 700 ngàn tiền mặt bỏ lên bàn, đồng thời nói:

“Ông chủ đưa hai túi hoa quả này bỏ vào sau cốp Maserati cho tôi đi.”

“À, được.”

Lâm Vân nghĩ bây giờ mình đang giúp Đặng Nam bán hoa quả thì vận chuyển hoa quả cũng là bình thường.