Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1141




Chương 1141

“Đại ca, cầu xin anh tha cho tôi!” Trần Mỹ cầu khẩn Lâm Vân.

Trần Mỹ lúc nói chuyện, mùi hôi miệng của cô ta nhất thời xộc đến chỗ Lâm Vân.

“Ôi trời, mùi này!”

“Ói!”

Sau khi Lâm Vân ngửi được mùi hôi miệng của Trần Mỹ, không khỏi bịt miệng muốn nôn. Mùi này thực sự là quá nặng. Ngay sau đó, Lâm Vân nghiêng đầu nhìn về phía Phạm Nhật Long vẫn còn thoi thóp, nói: “Phạm Nhật Long, đây là vợ của mày à? Mày có thể chịu được một bà già thế này thì phục đấy!”

Phạm Nhật Long thoi thóp trên đất há miệng ra nhưng nói không thành tiếng.

Lúc này, Trần Mỹ xán tới ôm tay Lâm Vân, nói: “Anh, chỉ cần anh tha cho em. Em sẽ hầu hạ anh một đêm. Đàn ông các người ai lại chê thịt dâng đến miệng chứ.”

Trần Mỹ biết, có lấy nhà họ Trần ra cũng không dọa được Lâm Vân. Dẫu sao nhà họ Phạm cũng tiêu tùng rồi, cô phải nghĩ cách khác.

Lâm Vân bịt mũi nói: “Tôi thấy, hay là thôi cô cứ chết trước đi vậy. Tôi nói rồi, tôi muốn diệt nhà họ Trần. Cô là người nhà họ Trần, tất nhiên là bao gồm cả cô rồi.”

Lời vừa dứt, Lâm Vân đã tóm được cổ của Trần Mỹ.

“Rắc!”

Cổ Trần Mỹ trong nháy mắt bị bẻ gãy, cô ta té xuống không còn hơi thở.

Lâm Vân quay đầu nhìn. Phạm Nhật Long lúc này cũng chẳng còn sống nữa.

Lần đầu tiên gặp Phạm Nhật Long ở thành phố Bảo Thạnh, hắn đã tựa như một tảng đá lớn đè nặng trong lòng Lâm Vân, khiến Lâm Vân cảm thấy bị kiềm chế. Nhìn thi thể của Phạm Nhật Long, thì tảng đá đè trong lòng Lâm Vân rốt cuộc cũng biến mất, có thể thở phào một cái.

Loại cảm giác này, sung sướng đến không nói ra được!

“Các vị, ông nhà họ Phạm ở đâu?” Lâm Vân nhìn về phía những ông chủ kia.

Lâm Vân mặc dù đã giết Phạm Quảng Đức và Phạm Nhật Long, nhưng vẫn còn ông nội của Phạm Nhật Long nữa. Lâm Vân tất phải diệt trừ. Lâm Vân nói muốn diệt cả nhà họ Phạm thì tất nhiên sẽ làm đến cùng. Huống chi ông nội nhà họ Phạm, hay là người có địa vị cao quý nhất nhà họ Phạm. Hậu hoạn thế này thì giữ lại thế nào được?

Một người trong số những ông chủ kia đứng dậy nói: “Cậu chủ Lâm, theo như tôi biết thì từ sau khi ông Phạm về hưu đã mê mệt luyện công. Sau đám hỏi của nhà họ Trần và nhà họ Phạm, ông Phạm đã sống ở trong nhà họ Trần để luyện công, không ở Kim Đô nữa.”

“Ở trong nhà họ Trần à?” Lâm Vân lẩm bẩm, “Nói như vậy, thì cho ông ta sống thêm mấy ngày nữa. Ngày tôi đi diệt nhà họ Trần, chính là ngày tàn của ông ta!”

Tỉnh Xuyên bị đánh bại, nhà họ Trần là đồng lõa phía sau. Lâm Vân đã thề, mình phải diệt luôn cả nhà họ Trần, Lâm Vân nói được làm được!

Chẳng qua bây giờ thực lực của Lâm Vân mới dừng ở cảnh giới hư đan. Bây giờ đi đòi nợ nhà họ Trần thì vẫn chưa được. Sau khi cảnh giới của mình lại lên một cấp nữa thì Lâm Vân mới đến tìm nhà họ Trần đòi nợ được.

“Bạch Hổ, chúng ta đi thôi.” Lâm Vân nói.

Tiếp theo, có người của Tham mưu Lý xử lý hiện trường, không cần Lâm Vân lo lắng.

Các ông chủ lớn ở đó nhìn bóng lưng Lâm Vân rời đi. Bọn họ trong lòng ai nấy đều rõ ràng, lần tới, Kim Đô sẽ lại có chấn động lớn. Cục diện ở Kim Đô, sẽ lại một lần nữa xáo trộn.

Sau khi rời khỏi nhà họ Phạm, Lâm Vân nhận được điện thoại của ngân hàng, nói tài khoản ngân hàng của anh đã được khôi phục lại. Còn tập đoàn cũng được giải phóng. Công ty an ninh, công ty ngành mỏ của nhà họ Phạm cũng có thể tùy thời kinh doanh lại.