Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1117




Chương 1117

Lâm Vân vừa nói, vừa nhét vào tay Bạch Hổ.

“Ha ha, Anh Vân nói cũng phải. Vậy…vậy tôi lấy thôi.” Bạch Hổ cười một tiếng, sau đó cất đi.

“Đi thôi, chúng ta lên đường đi Kim Đô. Nhà họ Diệp hãy chờ mà nhận lấy sự trả thù của Lâm Vân này đi!”

Lâm Vân khởi động xe, hướng về phía Kim Đô mà chạy.

Hai giờ chiều, cuối cùng Lâm Vân cũng lái xe đến một ngôi nhà ở ngoại ô Kim Đô. Nơi này là nhà của Tham mưu quân khu Tây Nam Lý Trạch Lương.

Trước đó Lâm Vân có nghe ông ngoại nói qua một lần, người tên Lý Trạch Lương này mới là quyền lực bậc nhất khu Hoa Nam.

Lần này Lâm Vân đến chính là để tìm ông ta.

Lâm Vân cũng có nghe nói, người tên Lý Trạch Lương này là một người ngay thẳng, muốn dựa vào tiền để móc nối quan hệ với ông ta là việc hoàn toàn không có khả năng xảy ra. Ngược lại, sẽ bị ông ta chán ghét. Có điều, là con người thì sẽ có điểm yếu.

Lâm Vân biết, Lý Trạch Lương tuổi tác đã cao, thân thể sức khỏe không tốt. Bị bệnh mãn tính không cách nào chữa trị tận gốc. Đây cũng chính là điểm mà Lâm Vân nhắm vào.

Lâm Vân có mười viên Khư bệnh đan. Cho ông ngoại một viên vẫn còn dưa lại tới chín viên. Lâm Vân có thể cho Lý Trạch Lương một viên để lôi kéo quan hệ với ông ta.

Cửa nhà Lý Trạch Lương.

“Đứng lại!”

Hai người cảnh vệ cản Lâm Vân lại.

“Tôi tới để gặp ông Tham mưu Lý Trạch Lương.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Cậu với ngài Lý có hẹn trước không?” Cảnh vệ mở miệng hỏi.

“Không có hẹn trước.” Lâm Vân lắc đầu một cái.

“Không có hẹn trước thì xin mời ra khỏi tuyến cảnh giới. Ngài Tham mưu Lý không phải người mà các cậu muốn gặp là gặp đâu.” Người cảnh vệ nói.

“Tôi biết sức khỏe của ông Lý không được tốt. Có bệnh tim, còn cả bệnh tiểu đường. Tôi có thể giúp ông ấy chữa bệnh. Phiền anh thay mặt chuyển lời một câu.” Lâm Vân nói.

“Đùa gì thế. Bác sĩ trong nước ngoài nước không cách nào trị dứt bệnh được. Chỉ có thể giúp ngài Lý trì hoãn bệnh tình. Một tên tiểu tử chẳng biết từ đâu ra như anh mà dám huênh hoang như vậy?” Người cảnh vệ cười lạnh nói.

Ngay sau đó, người cảnh vệ nọ giơ súng lên nhắm ngay vào Lâm Vân, nói: “Lần cảnh cáo thứ hai, mời di chuyển ra khỏi tuyến cảnh giới!”

Lâm Vân nắm họng súng trường của người nọ, sau đó dùng một chút lực.

“Rắc!”

Người cảnh vệ còn chưa kịp phản ứng, súng trường đã bị Lâm Vân dùng tay không bẻ gãy.

Người cảnh vệ khác bên cạnh trông thấy vậy. Lập tức giơ súng, nhưng súng mới vừa đưa lên, Bạch Hỗ đã nhanh chóng đoạt lấy.

“Dám làm loạn ở đây, muốn chết à!”

Hai người cảnh vệ dùng tay không, trực tiếp xông lên đánh Lâm Vân và Bạch Hổ.

Hai người cảnh vệ này đều xuất thân từ bộ đội đặc chủng, thân thủ rất giỏi.

“Huỵch!”