Chương 1046
Lưu Ba nói tiếp: “Còn nữa, Anh Vân, công ty bảo vệ của Vân Thiên cũng bị niêm phong rồi. Lý do là có kẻ khả nghi làm bị thương người ở mấy sự kiện. Tổng giám đốc công ty cùng mấy người điều hành cũng đều bị bắt rồi.”
Sắc mặt Lâm Vân tái nhợt, hai tay cũng run rẩy. Chiếc di động trong tay anh đột nhiên nặng trịch, khiến anh suýt chút nữa đã làm rơi.
Những tin tức Lưu Ba nói như những nhát dao chém vào trái tim của Lâm Vân, làm anh đau nhói lên từng hồi.
“Anh Vân, người của sở cảnh sát cũng sắp đưa tôi lên xe rồi. Anh nhất định phải vững tâm, nhất định phải bình tĩnh.” Lưu Ba nói trịnh trọng.
Có vẻ Lưu Ba cũng nhìn rõ việc Lâm Vân bị đả kích lớn đến mức nào, sợ anh không thể gượng dậy nổi.
Sau đó, trong điện thoại truyền đến những giọng nói đầy vẻ mất kiên nhẫn: “Lưu Ba, sao anh còn nói nhiều thế làm gì. Tắt điện thoại rồi theo chúng tôi lên xe.”
Sau đó, điện thoại truyền đến những âm thanh hỗn loạn rồi mất tín hiệu. Hiển nhiên Lưu Ba đã bị giải đi.
“Lưu Ba.”
Lâm Vân cầm chặt điện thoại, tay cũng run rẩy.
Lâm Vân biết, tất nhiên Lưu Ba cũng sẽ bị bắt để phục vụ điều tra.
Lòng trung thành của Lưu Ba dành cho Lâm Vân, anh hiểu rất rõ ràng.
“Đúng rồi, còn Phạm Minh Tú.”
Lâm Vân vội vàng gọi điện. Nhưng anh gọi mấy cuộc đều không có người nghe.
Lâm Vân hiểu rõ, Phạm Minh Tú là tổng giám đốc của Việt Hoàng, công ty con của Tỉnh Xuyên, có lẽ cũng đã bị bắt để điều tra rồi.
Nhìn thấy những người quen biết với mình đều lần lượt bị bắt, lòng Lâm Vân đau như dao cắt.
Lâm Vân muốn cứu họ, nhưng sức lực hiện tại của anh là không đủ.
Đùng đùng…
Trên trời đột nhiên có một tiếng sét lớn vang lên, ánh chớp sáng ngời như muốn xé rách bầu trời.
Trời cao đen kịt, như thể có thể đổ sập xuống bất cứ lúc nào.
Một cuộc điện thoại lại gọi tới. Lâm Vân nhìn, hóa ra là Thiết Chân gọi.
“Thiết Chân.” Lâm Vân nhận cuộc gọi.
“Lâm Vân, chi nhánh của công ty bảo vệ Vân Thiên cũng đã bị phong tỏa. Độc Nha là người phụ trách, cũng đã bị bắt đi rồi.” Thiết Chân nói.
Nghe tin Độc Nha bị bắt, tim Lâm Vân lại run rẩy.
Nói như vậy, tập đoàn Vân Thiên của anh cũng không xong rồi.
“Vậy còn cậu, cậu thế nào?” Lâm Vân vội vàng hỏi.
“Tôi cũng không có chức vụ chính thức ở công ty nên cũng không bị bắt.” Thiết Chân nói.
Lâm Vân nghe vậy, lòng cũng dễ chịu một chút. Một người không bị bắt cũng là chuyện tốt.
“Vậy cậu đang ở đâu? Tôi đang ở bên ngoài khu biệt thự ở đông hồ, cậu đến đây nói chuyện đi.” Lâm Vân nói.
“Tôi nghĩ không cần thiết đâu. Hiện tại anh cũng xong đời rồi. Tôi theo anh để làm gì chứ?” Thiết Chân nói. “Phạm Nhật Long vừa đến tìm tôi. Từ mai tôi sẽ đến nhà họ Phạm làm việc. Việc tôi gọi điện thoại báo tim cho anh cũng là lén làm sau lưng Phạm Nhật Long rồi. Đây là tôi cũng đã hết lòng giúp đỡ anh.”