Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1014




Chương 1014

Mặc dù hiện tại Tập đoàn Tỉnh Xuyên rất bận, nhưng Lâm Vân không chịu trách nhiệm cụ thể về bất kỳ dự án nào, nên Lâm Vân cũng không bận, Lâm Vân chỉ cần cùng ông ngoại nhìn tổng thể và khống chế tình hình là được rồi.

Đối với trấn áp nhà họ Phạm , đo cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai là có kết quả liền, loại chuyện như thế này, phải cần có thời gian.

Lâm Vân lái xe đến công ty của chị họ Lâm Mộc Thanh.

Phần mềm do Lâm Mộc Thanh phát triển có tên là Shoppe, và công ty của cô có tên là Công ty Internet ThAnh Vân.

Bên trong phòng làm việc của Lâm Mộc Thanh.

“Lâm Vân, tới nếm thử cà phê mà chị mới pha cho em.”

Nở nụ cười trên môi, Lâm Mộc Thanh đặt ly cà phê đến trước mặt Lâm Vân.

“Cảm ơn chị Thanh.” Lâm Vân cười nhẹ, sau đó nhấp một ngụm cà phê.

“Lâm Vân, em là người bận rộn, sao lại nghĩ tới ghé thăm công ty chị chơi vậy?” Lâm Mộc Thanh cười hỏi.

“Chị Thanh, Chu Tình đã nói hết với em về tình hình của công ty chị rồi.” Lâm Vân nói.

“Ôi… Chị đã nói với chị ấy là đừng nói với em rồi, chị ấy vẫn nói.” Lâm Mộc Thanh thở dài, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

Rõ ràng Lâm Mộc Thanh vừa mới cười, hoàn toàn là để diễn cho anh xem mà, ý không muốn Lâm Vân lo lắng cho mình.

“Sao chị không nói cho em biết? Em là em trai của chị mà!” Lâm Vân nghiêm mặt.

Ngừng một chút, Lâm Vân tiếp tục hỏi: “Chị Thanh, hiện tại dự định như thế nào?”

“Kế hoạch của chị là tiếp tục nghĩ cách để tăng đầu tư, nhưng giai đoạn đầu của bên chị xúc tiến không hiệu quả, gần đây chị đã đi đến rất nhiều công ty và lên kế hoạch thu hút đầu tư, nhưng bây giờ không ai muốn đầu tư quy mô lớn.”

Lâm Mộc Thanh bất lực lắc đầu nói tiếp:

“Hiệu ứng giai đoạn đầu của đợt quảng bá không tốt, có lẽ lúc đầu chị đã suy nghĩ quá đơn giản, có lẽ dự án này thực sự không khả thi.”

Lúc này, nhân viên quầy lễ tân của công ty gõ cửa tiến vào văn phòng.

“Chủ tịch Lâm, cậu chủ của tập đoàn Thiên Lạc, Ngô Thiên Cao, đang ở bên ngoài, nói là đến bàn về việc đầu tư.” Nhân viên lễ tân nói.

“Thật không? Nhanh mời vào đi.” Lâm Mộc Thanh vội vàng nói.

Ngay sau đó, người phụ nữ ở quầy lễ tân dẫn một người đàn ông trẻ tuổi vào văn phòng.

“Cậu chủ Ngô, xin chào! Xin chào!”

Lâm Mộc Thanh đứng dậy bắt tay chào hỏi.

Bên đầu tư, đó là chủ sở nguồn vốn đầu tư, có thể được coi như là cha đẻ của doanh nghiệp, có thể thấy bên đầu tư và bên được đầu tư là mối quan hệ như thế nào, bên được đầu tư thì được coi như là con cái, là cháu chắc.

Tuy nhiên, sau cái bắt tay, Ngô Thiên Cao không khép tay lại mà đặt tay còn lại lên mu bàn tay Lâm Mộc Thanh vuốt v e nhẹ nhàng, nói một cách thèm khát:

“Đôi tay của cô Mộc Thanh thật là mềm mại.”

“Cậu chủ Ngô, cậu… cậu quá khen rồi!”