Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 442




CHƯƠNG 442: ĐÃ ĐIỀU TRA XONG RỒI

“Phải là phải, không phải chính là không phải, hình như là sao?!” Giọng nói của bóng đen ấy toát ra vẻ bất mãn, Triệu Thiên Thu nói thế, chắc hẳn đối phương chính là hóa kình.

Ông ta lập tức nhìn Triệu Thiên Thu với ánh mắt bất mãn: “Tại sao đột nhiên lại có hóa kình xuất hiện?! Trước lúc ám sát, lẽ nào ông không điều tra cẩn thận sao?”

“Sao tôi không điều tra cho được.” Giọng nói của Triệu Thiên Thu đượm vẻ tức giận: “Trước lúc giết chết hắn, tôi đã cử ba nhóm người đi điều tra thân phận của hắn, kết quả cái đám ngu ngốc ấy chỉ biết điều tra bên ngoài, không biết điều tra sâu hơn.”

“Vốn dĩ tôi muốn đích thân đi điều tra, nhưng nào ngờ con ả nhà họ Sở lại tự tiện đi tìm hắn.”

“Tôi lo lắng nó sẽ tiết lộ tin tức cho nhà họ Sở, hoặc là làm chứng cho nhà họ Sở, bèn kêu Tôn Sở liên lạc với mấy đao khách nước N đã quen từ mấy năm trước, nhanh chóng trừ khử hắn.”

“Nhưng nào ngờ…”

Nói đến đây, gương mặt Triệu Thiên Thu đượm vẻ hối hận, nói cho cùng, tất cả đều là do ông ta quá nóng ruột, nếu như làm bước nào chắc bước đó, đợi điều tra rõ ràng thân phận của Trần Dật Thần rồi ra tay thì sẽ không xảy ra tình hình như thế này.

“Nhưng không ngờ thế nào?” Bóng đen ấy nhíu mày hỏi dồn, ông ta tò mò muốn biết xảy ra chuyện gì sau đó, bởi vì qua lời lẽ của Triệu Thiên Thu, ông ta có thể nhận ra thân phận của Trần Dật Thần không đơn giản một chút nào.

“Hắn là người nhà họ Trần.” Triệu Thiên Thu thở dài.

“Nhà họ Trần?! Là nhà họ Trần ở Yến Kinh sao?!”

Bóng đen không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh, vẻ kinh ngạc hiện lên trong mắt ông ta.

“Đúng đấy, chính là nhà họ Trần ở Yến Kinh.” Triệu Thiên Thu nói với vẻ bất đắc dĩ, nước T có hàng ngàn hàng vạn nhà họ Trần, nhưng chỉ có mỗi mình nhà họ Trần ở Yến Kinh mới có thể khiến cho bọn họ khiếp sợ đến nhường này.

Gia tộc đó, đã từng là nhà họ Trần sở hữu hai tông sư!

“Đồ ngu!”

“Đúng là đồ ngu!”

“Tại sao ông lại đụng chạm đến nhà họ Trần?! Lẽ nào ông không biết nhà họ Trần có nghĩa là gì với chúng ta hay sao?!” Bóng đen ấy tức giận quát ầm lên, đôi mắt ông ta đỏ gay.

Lồng ngực ông ta phập phồng, rõ ràng đã tức giận đến tột cùng, ban nãy nghe nói Triệu Thiên Thu đụng chạm đến hóa kình, dù tức giận nhưng ông ta cũng không đánh mất lý trí, nhưng vào giây phút này, sau khi nghe Triệu Thiên Thu nói đụng chạm đến nhà họ Trần, ông ta đã hoàn toàn mất khống chế.

“Ông đừng sốt ruột, nghe tôi nói trước đã.” Triệu Thiên Thu nhíu mày: “Đúng là hắn là người nhà họ Trần thật, nhưng quan hệ giữa hắn và nhà họ Trần không như những gì ông đã nghĩ đâu.”

“Là sao?” Bóng đen nhìn Triệu Thiên Thu với vẻ kinh ngạc.

“Hắn là con riêng, không được nhà họ Trần xem trọng, bây giờ không ít người trong nhà họ Trần muốn dồn hắn vào chỗ chết.” Triệu Thiên Thu đanh giọng mà nói, nếu như Trần Dật Thần được nhà họ Trần xem trọng, là người nhà họ Trần thật sự thì lần này tông chủ Kim Giáp Tông là ông ta đây, phải chết cùng với Tôn Sở mất.

Chỉ khi làm như thế mới dập tắt được ngọn lửa phẫn nộ của nhà họ Trần.

Tiếc rằng Trần Dật Thần không phải, Trần Dật Thần chỉ là một thằng con riêng, hơn nữa hắn còn đắc tội với hơn một nửa người trong nhà họ Trần, bây giờ trong nhà họ Trần, người trông mong Trần Dật Thần chết đi không hề ít chút nào.

Sở dĩ lần này chiến minh dễ dàng buông tha cho Kim Giáp Tông, cũng là vì có mệnh lệnh âm thầm từ một vài người trong nhà họ Trần.

Sau khi nghe Triệu Thiên Thu thuật lại từ đầu đến cuối mọi việc, bóng đen ấy mới thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta không ngờ mọi việc lại phức tạp đến nhường này.

Vốn dĩ chỉ muốn giết chết công chúa nhỏ trong nhà họ Sở, kết quả không ngờ rằng lại dính líu đến con quái vật nhà họ Trần.

“Tạm thời nhà họ Trần vẫn còn chưa tỏ thái độ gì cả, nhưng theo tình hình trước mắt, rõ ràng bọn họ không định nhúng tay vào chuyện này, thậm chí còn cổ vũ chúng ta tranh đấu với Trần Dật Thần nữa kìa.” Triệu Thiên Thu nói tiếp.

“Hừ, nghĩ hay thật!” Bóng đen hừ lạnh: “Trần Dật Thần mà ông nói không được nhà họ Trần xem trọng, còn có thù với nhà họ Trần, rất nhiều người trong nhà họ Trần muốn hắn chết, thế nhưng bây giờ hắn vẫn còn sống sờ sờ ra đó. Điều này chứng tỏ rằng có người đứng sau bảo vệ cho hắn, hơn nữa người bảo vệ cho hắn có thế lực rất lớn trong nhà họ Trần, thậm chí còn có thể đạt đến mức kẻ khác không dám nói ra nói vào.”

“Đúng thế, từ việc nhà họ Trần mượn tay chúng ta để giết Trần Dật Thần là có thể nhận ra điều này.” Triệu Thiên Thu gật đầu.

“Hừ, muốn lợi dụng chúng ta à, đám bọn họ giỏi tính toán thật.” Bóng đen hừ lạnh, ông ta lập tức nhìn Triệu Thiên Thu rồi đanh giọng dặn dò: “Đừng tiếp tục đụng chạm đến Trần Dật Thần nữa, thế lực nội bộ của nhà họ Trần quá phức tạp, chỉ cần bất cẩn đôi chút thôi thì chúng ta sẽ rước lấy họa diệt thân.”

“Tôi biết rồi.”

“À phải, chiến minh nói thế nào?” Bóng đen hỏi.

“Phía chiến minh ấy à…Bọn họ quyết định hủy tu vi của Tôn Sở, đồng thời trục xuất Tôn Sở ra khỏi nước.” Giọng nói của Triệu Thiên Thu hơi nặng nề, không thể không nói rằng, quyết định này mang đến đả kích khá lớn cho Kim Giáp Tông, Kim Giáp Tông chỉ có bốn đại sư võ học mà thôi.

Quan hệ giữa ông ta và Tôn Sở tốt nhất, hơn nữa ngoại trừ ông ta ra, kẻ mạnh nhất chính là người đó.

Bây giờ Tôn Sở bị phế, sức khống chế Kim Giáp Tông của ông ta ít hơn trước kia một nửa.

“Sắp xếp ổn thỏa cho người nhà của hắn đi, đừng để cho hắn lạnh lòng.” Bóng đen thở dài, thật ra Tôn Sở có thể không bị phế, chỉ cần Triệu Thiên Thu làm việc cẩn thận hơn một chút, không sử dụng đao khách của nước N thì Kim Giáp Tông sẽ không vướng phải tội danh câu kết với nước N.

Có điều bây giờ nói như thế cũng chẳng có ích gì, sở dĩ Triệu Thiên Thu sử dụng đao khách của nước N cũng là vì muốn xử lý mọi chuyện sạch sẽ hơn một chút, tránh cho bị người khác liên tưởng đến Kim Giáp Tông, nhưng nào ngờ, đao khách của nước N lại gặp chuyện bất lợi kia chứ?

“Có điều tra ra hành tung của người này chưa?” Bóng đen hỏi một cách tùy tiện.

“Điều tra ra rồi.” Triệu Thiên Thu đanh giọng mà nói.

“Hắn ta đi đâu?!” Vẻ mặt của bóng đen trở nên nghiêm túc.

“Thương Châu!” Triệu Thiên Thu chậm rãi thốt ra hãi chữ.

“Mười chín năm trước, người đó đã từng đến Thương Châu một lần, lúc ấy hắn ta ở Thương Châu một tháng.”

“Mười năm trước, người đó lại đến Thương Châu, lần này hắn ở Thương Châu năm ngày.”

“Rồi sau đó, người thần bí ấy đã mất tích, đến nay cũng chẳng có ai biết hắn đã đi đâu.”

“Nguồn tin có đáng tin cậy không?” Bóng đen hỏi một cách lạnhh lùng.

“Đáng tin cậy lắm chứ, người cung cấp thông tin cho tôi là một vị trưởng lão trong bộ phận giám sát của võ minh.”

“Điều tra! Nhanh chóng điều tra! Nhanh chóng điều tra xem người ấy đã từng tiếp xúc với ai trong Thương Châu! Kế hoạch của chúng ta có thành công hay không chỉ trông đợi vào lần hành động này thôi.” Gương mặt bóng đen toát ra vẻ phấn khởi, chờ đợi ở đây năm năm, cuối cùng cũng đã tìm được tin tức.

Một khi tìm được kẻ kế nhiệm mà người ấy để lại, thiên hạ to lớn nhường này, ông ta muốn đi đến nơi nào cũng được cả.

“Tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp người đi điều tra.” Triệu Thiên Thu gật đầu.

“Đừng sắp xếp bất kỳ ai cả, ông tự mình điều tra đi! Chuyện quan trọng nhường này, ngoài ông ra, tôi không tin ai cả.” Bóng đen nói với giọng lạnh lùng.

“Được rồi, tôi sẽ đích thân điều tra.” Triệu Thiên Thu cảm thấy hơi bất đắc dĩ, đường đường là đại sư như ông ta mà bị sai chạy vặt, cũng chỉ có người trước mặt làm được như thế mà thôi.