Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 213




Đỉnh Cấp Rể Quý

CHƯƠNG 213: THI ĐẤU CHUYÊN NGHIỆP

Bây giờ đầu mối duy nhất trong tay Trần Dật Thần là hơi thở.

Mặc dù Tà Tu hấp thu sinh cơ của bốn người Chu Giai Nhan trốn rất nhanh, nhưng vẫn để lại hơi thở của mình.

Trần Dật Thần đương nhiên nhớ kỹ hơi thở này, nếu như gặp lại, anh toàn toàn có thể nhận ra được.

Bây giờ chỉ xem, Tà Tu kia có dám cả gan xuất hiện ở vịnh Bột Hải lần nữa không thôi, Trần Dật Thần nghĩ thầm.

Sáng sớm hôm sau, Trần Dật Thần đúng giờ rời giường.

Hôm qua thi đấu tốc độ, chỉ là món khai vị trong cúp xe thần lần này, trận chính lần này, là thi đấu chuyên nghiệp hôm nay.

Thi đấu chuyên nghiệp, lên sân khấu đương nhiên đều là một số tay đua, trình độ của bọn họ, phần lớn đều ưu tú trên thế giới, hoàn toàn có thể đè bẹp những phú nhị đại ngày hôm qua.

Nhưng mà Trần Dật Thần cũng không quan tâm đến chuyện này, bây giờ tâm tư của anh đều ở trên người Ngự Nữ Giáo.

Đi qua một lượt trong đám người, Trần Dật Thần dần dần phát hiện mấy bóng dáng khả nghi.

Hơi thở phát ra trên những người này, gần như không khác gì so với những tà tu ngự nữ giáo gặp ở sau núi ngày hôm qua!

Lông mày Trần Dật Thần nhíu lại, vốn tưởng rằng qua sự kinh hãi ngày hôm qua, tà tu ngự nữ giáo hẳn là hoảng hốt rút khỏi vịnh Bột Hải, thật không ngờ, căn bản bọn họ cũng không muốn chạy trốn.

Đây là chắc chắn mình không có cách nào bắt được bọn họ?

Trong lòng Trần Dật Thần không khỏi nổi dậy một trận ý lạnh, nếu không muốn chạy, vậy thì mấy người đừng chạy nữa!

“Trần Dật Thần anh em, thi đấu chuyên nghiệp sắp bắt đầu rồi, sao cậu còn ở đây?” Lúc này, Chu Quảng Quyền vội vã đi đến..

“Thi đấu chuyên nghiệp?” Trần Dật Thần ngạc nhiên, chính mình hình như chưa từng nói muốn tham gia thi đấu chuyên nghiệp gì đó

Thấy gương mặt Trần Dật Thần mơ màng, Chu Quảng Quyền cũng sững sờ: “Cậu không biết?”

“Biết cái gì chứ?” Trần Dật Thần cười khổ, tối hôm qua sau khi anh trở về thì trực tiếp đi ngủ, căn bản không nhận được tin tức nào liên quan đến thi đấu chuyên nghiệp.

“Ba vị trí đầu của thi đấu tốc độ, có thể trực tiếp báo danh tham gia thi đấu chuyên nghiệp.” Chu Quảng Quyền nói, khác với thi đấu tốc độ ngày hôm qua là, thi đấu chuyên nghiệp cúp xe thần, bởi vì tuyển thủ dự thi đều là tay đua, cho nên cường độ rất cao, không phải muốn tham gia là có thể tham gia..

Cần có tư cách dự thi.

Ít nhất cũng phải là tay đua cấp B do hiệp hội đua xe chứng thực.

Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, đó lá ba tuyển thủ vượt qua thi đấu tốc độ.

Nói như vậy, có thể đạt được top 3 thi đấu tốc độ, trình độ cũng không yếu hơn so với tay đua.

Giống như Đặng Thế Kỳ, đẳng cấp nghiêm túc ở hiệp hội đua xe, đã là tay đua cấp A.

Chỉ thấp hơn tay đua cấp S cao cấp nhất thế giới một bậc.

Cho dù là trong thi đấu chuyên nghiệp lần này, cấp bậc của Đặng Thế Kỳ, cũng thuộc về hàng đầu.

Đương nhiên, những tin tức này, chỉ có người trong vòng mới biết được, Trần Dật Thần bình thường căn bản không chú ý những thứ này, không biết những tin tức trong đó cũng là bình thường.

“Tôi không báo danh đâu.” Trần Dật Thần có chút bất đắc dĩ, anh cũng không biết có quy định như vậy, nếu biết, hôm qua anh sẽ không chạy về thứ hai, mà sẽ thứ tư thứ năm gì đó, dù sao, hơn Tôn Thuyên là được.

“Vì sao không báo?” Chu Quảng Quyền sững sờ, nói: “Trần Dật Thần anh em, với trình độ của cậu, không tham gia thi đấu chuyên nghiệp quả thật rất đáng tiếc, nếu cậu lên sân khấu, căn bản không có chuyện của tên cháu Đặng Thế Kỳ này.”

“Hơn nữa, cậu có biết không, tiền thưởng quán quân của thi đấu chuyên nghiệp, là 30 tỷ!” Vừa nhắc tới tiền, trong mắt Chu Quảng Quyền phát sáng.

“Là 30 tỷ, không phải 3 tỷ!” Chu Quảng Quyền lại lặp lại một lần: “Trần Dật Thần anh em, nếu lần này cậu thắng, không nói đến danh hiệu gì đó, chỉ tiền thưởng, cũng đủ cho cậu nửa đời sau không lo cơm áo rồi.”

Ánh mắt Chu Quảng Quyền sáng quắc nhìn Trần Dật Thần, theo ý anh ta, chuyện này căn bản không có gì phải suy nghĩ, nếu như anh ta có trình độ như Trần Dật Thần, anh ta tuyệt sẽ không nói hai lời, vội vàng đi tham gia thi đấu.

Đây là 30 tỷ tiền thưởng. !

30 tỷ là khái niệm thế nào, thông tục mà nói, tương đương với một người bình thường liên tục trúng 1 tỷ rưỡi trong 20 lần.

Nhưng may mắn trúng số độc đắc, rất nhiều người thường, cả một đời, cũng không thể trúng một lần, đừng nói gì mà trúng hai mươi lần.

Nhưng bây giờ, chỉ cần Trần Dật Thần tham gia thi đấu, có thể làm được chuyện người thường cả đời cũng không làm được.

“Được rồi, tôi thử xem.” Trần Dật Thần cười khổ nói, Chu Quảng Quyền cũng đã nói như vậy, nếu như anh không đi, cũng có chút quá đáng, mặc dù anh cũng không thiếu 30 tỷ này, nhưng mà chơi một chút cũng không tệ.

“Đi đi đi, Trần Dật Thần anh em, tôi đưa cậu đi thay quần áo.” Chu Quảng Quyền vui vẻ hừng hực nói, anh ta đã không chờ đợi được muốn nhìn thấy trận đấu chuyên nghiệp trong lát nữa của Trần Dật Thần, đi đầu tất cả.

“Cậu chủ, anh ta tham gia thi đấu rồi.” Gần như ngay lúc Trần Dật Thần vừa vào phòng thay đồ, đã có người báo tin lại cho Đặng Thế Kỳ.

Ánh mắt Đặng Thế Kỳ hơi lóe lên, âm trầm mở miệng: “Động thủ!”

“Vâng, cậu chủ!”

Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Diệp.

Nữ thư ký mặc bộ váy công sở cung kính mở miệng: “Cô chủ, không ngoài dự đoán của cô, người của Đặng Thế Kỳ, động tay lên xe đua của Trần Dật Thần rồi.”

Diệp Hải Đường khẽ gật đầu, nói: “Tôi biết rồi.”

Biết rồi? Nữ thư ký ngạc nhiên: “Cô chủ, cô không có ý định nhắc nhở Trần Dật Thần sao?”

“Nhắc nhở?” Diệp Hải Đường khóe miệng giơ lên, nói: “Cô cảm thấy Trần Dật Thần này, ngu đến vậy sao?”

“Ngu?” Nữ thư ký càng thêm khó hiểu.

Diệp Hải Đường lắc đầu, nói: “Hương Nhi, cô yên tâm đi, chỉ là một Đặng Thế Kỳ, anh ta vẫn có thể ứng phó được, nếu ngay cả Đặng Thế Kỳ anh ta cũng không ứng phó được, vậy anh ta chết cũng xứng đáng!”

Sau khi Trần Dật Thần thay trang phục an toàn, đã là 10h30’, cách trận đấu còn nửa tiếng.

Những tay đua tham gia trận đấu cũng từ từ xuất hiện

Đặng Thế Kỳ mặc bộ đồ đua xe màu trắng hồng bất ngờ xuất hiện, Đặng Thế Kỳ hôm nay, chẳng những mặc đồ đua, còn đội một cái mũ bảo hiểm màu trắng.

Mặc dù cả người được che lại kín mít, nhưng thân hình cao ngất của anh ta, lại vô cùng chói mắt trong đám người.

Bên cạnh đã có mấy cái ống kính nhắm vào anh, phỏng vấn Đặng Thế Kỳ trước cuộc đua.

Bởi vì cúp xe thần lần này không nhiều tay đua cấp A, Đặng Thế Kỳ tuyệt đối có thực lực đoạt quán quân, hơn nữa, thân phận cậu chủ nhà họ Đặng làm người ta không chú ý đến anh ta cũng khó.

Lúc này, trong đám người lại xôn xao.

Một người nhỏ bé mặc đồ đua màu den, mang theo mũ bảo hiểm màu đen xuất hiện.

Diệp Hải Đường!

Trần Dật Thần mở mắt, mặc dù người này cũng đôi mũ bảo hiểm, chỉ để lộ đôi mắt, nhưng Trần Dật Thần vẫn có thể đoán ra được.

Người này đúng là Diệp Hải Đường.

Không khác so với dự đoán của Trần Dật Thần, Diệp Hải Đường là một võ giả, hơn nữa cảnh giới cũng rất cao.

Minh Kình hậu kỳ!

Có thể nói là khủng bố!

Ở nơi võ đạo đứt gãy như Thương Châu tự tu luyện võ đạo vô cùng khó khăn, Diệp Hải Đường có thể ở cái tuổi này đạt đến cảnh giới Minh Kình hậu kỳ, đương nhiên là độc nhất.