- Hướng tiên sinh, dù mất bao nhiêu tiền tôi cũng muốn có được nó!
Hoắc Vãn Tình mờ lời phá tan không khí trầm mặc sau khi ả đàn bà kia tăng giá quá ác liệt.
- Ừm.
Hướng Nhật thản nhiên gật đầu nhưng vẫn cảm thấy dở khóc dở cười, Hoắc đại tiểu thư nói cứ nhẹ như không vậy, không cần biết là bao nhiêu tiền, không phải của nàng nên chả biết xót là gì cả.
Những vị khách ở dãy ghế chung quanh cũng khiếp sợ, thực ra thì phần lớn người trong rạp đều im lặng sau màn ra giá ghê gớm kia. Dù nhiều tiền cũng không thể phung phí, đâu cần hăng tiết vịt như thế? Đấu giá sư nói tăng không ít hơn 50 vạn vậy mà thoáng cái đã tăng gấp 40 lần. Nhưng như vậy cũng có chút hiệu quả, ít ra thì người để ý tới Hỏa Diễm Chi Tâm bắt đầu rút lui. Hội trường đấu giá trở nên yên tĩnh, đấu giá sư cũng cực kì hưng phấn, mới lượt đầu đã là 2000 vạn, sau cũng giá sẽ là bao nhiêu, cái này thực khó mà tưởng tượng nổi.
Tuy nhiên hắn cũng không muốn giá vọt lên như vậy, làm vậy sẽ hù dọa người khác chưa biết chừng cuối cùng giá chẳng tăng thêm tí nào. Đấu giá sư vội vàng hô lên:
- Tốt, vị khách ở hàng ghế số 8 ra giá 100 triệu, có ai ra giá cao hơn không? 100 triệu, xin mời ra giá nào…
- 100 triệu lẻ 50 vạn!
Hướng Nhật bị Hoắc đại tiểu thư thúc giục nên cũng hô giá. Hoắc Vãn Tình trừng mắt nhìn hắn, thêm có 50 vạn, rõ là đồ keo kiệt.
- Vị khách hàng ghế số 23 ra giá 100 triệu lẻ 50 vạn, có ai ra giá cao hơn chăng? 100 triệu lẻ 50 vạn…
Tuy hơi thất vọng khi chỉ tăng thêm 50 vạn nhưng so với việc chẳng ma nào tham gia thì vẫn tốt hơn, đấu giá sư hiểu được dụng tâm hiểm ác của vị khách số 8, rất may là có người đấu giá nếu không sợ rằng chỉ lấy được 100 triệu, hắn không biết làm sao để moi thêm. Lúc người ta giao vòng cổ cho hắn có nói, giá thấp nhất của cái vòng này là 100 triệu, chỉ cần qua cái giá này thì hắn sẽ được hoa hồng 5%.
- 120 triệu.
Dãy ghế số 8 lại tăng giá, giọng điệu thể hiện rõ sự khó chịu. Ả cảm thấy 100 triệu thì việc giành lấy cũng như ván đã đóng thuyền, không ngờ lại có kẻ phá thối, nghe giọng nói thì biết ngay đối phương là ai nhưng cũng chỉ biết thầm nghiến răng nghiến lợi.
- 120 triệu, có ai ra giá cao hơn không? 120 triệu, vị khách số 8 ra giá 120 triệu…
Đấu giá sư mừng như điên, vị khách số 8 này không làm hắn thất vọng, tăng đến 20 triệu, 10 vạn cứ vậy mà trôi vào túi.
Người trong rạp chỉ biết than thầm, ả đàn bà ở dãy ghế số 8 thực ra tiền thừa không biết vứt đâu, thêm một cái là 20 triệu. Nhưng nghe ra giọng nói của ả thì cũng không ai lấy làm lạ, với địa vị Lý gia tại Hồng Kông, thêm 20 triệu cũng chẳng đáng là bao.
- 120 triệu lẻ 50 vạn.
Hướng Nhật lại tăng 50 vạn.
- Tốt, 120 triệu lẻ 50 vạn, vị khách số 23 ra giá 120 triệu lẻ 50 vạn, còn ai ra giá cao hơn…
Đấu giá sư trợn mắt nhìn về phía dãy ghế số 8 chực chờ người ta đẩy giá lên.
- 140 triệu.
Quả nhiên hàng ghế số 8 lại đáp ứng nguyện vọng của hắn, thêm 20 triệu rồi. Tuy nhiên lần này giọng điệu khó chịu không hề che giấu. Sự tức giận một cách trần trụi. Đấu giá sư mừng đến run rẩy, lại 10 vạn vào tay, tiền kiếm thực quá dễ dàng đi.
- 140 triệu lẻ 50 vạn.
- 160 triệu.
- 160 triệu lẻ 50 vạn.
- 200 triệu!
Dãy ghế số 8 truyền tới tiếng hét, hiển nhiên chủ nhân đã mất kiên nhẫn, không thèm "chơi" với địch thủ của mình nữa, lần này thêm hẳn 40 triệu. Ả không tin đối phương dám ăn chơi đua đòi. Khán phòng xôn xao không ngớt, 200 triệu, vậy mà đã tới 200 triệu rồi. Phải biết rằng giá trị của Hỏa Diễm Chi tâm cũng chỉ tầm 100 triệu, không ngờ giá lại lên tới mức này. Tiền cũng ném như rác vậy sao?
Nhiều người không biết thân phận của khách phòng số 8 chỉ biết thầm tặc lưỡi, ả đàn bà này thực có vốn. Tuy nhiên họ cũng không dám xem thường vị khách phòng số 23, tuy mỗi lần chỉ tăng 50 vạn nhưng lại là trên cơ trở 20 triệu, rõ ràng đối phương cũng không phải dạng thiếu tiền.
Mà ai cũng nhận ra một điều, phòng số 23 đang chơi trò mèo đuổi chuột với phòng số 8. Lúc này họ lại thấy số 23 không thể chơi tiếp rồi, dù gì thì số 8 cũng tăng một lần tới 40 triệu, đẩy giá của vật phẩm lên tới 200 triệu.
200 triệu, dù chủ tâm đối đầu với khách dãy ghế số 8 nhưng cũng cần phải cân nhắc kĩ lưỡng, lỡ may đột nhiên người ta bỏ qua thì sẽ ăn đủ thiệt thòi.
- Vị khách số 8 ra giá 200 triệu, 200 triệu lần thứ nhất, có ai ra giá…?
Đấu giá sư run run nói, chỉ cần thành giao lúc này hắn đã có trong tay 50 vạn, còn chưa tính tới tiền từ mấy món trước đó nữa.
- Thêm đi, tiếp tục…
Hoắc Vãn Tình vội vàng giục Hướng Nhật.
- Cô muốn thêm thật sao?
Hướng Nhật buồn bực, hắn không ngờ lại tăng đến 200 triệu. Tuy từng này không đáng kể nhưng cứ thêm nữa rõ là mất tiền oan, mà còn chưa biết khi nào mới dừng lại, ả đàn bà kia xuất thân từ Lý gia nên đối phương cũng không thiếu tiền.
- Thêm!
Hoắc Vãn Tình nghiến răng nghiến lợi nhìn Hướng Nhật.
- Tốt thôi.
Hướng Nhật nhún vai, thực ra hắn hỏi Hoắc Vãn Tình không phải vì tiếc tiền mà là để tránh cho Tô Úc nghi ngờ, dù gì thì cũng là hắn ra giá giùm Hoắc Vãn Tình, nếu không thèm hỏi thì rõ ràng là lòi đuôi.
- 250 triệu!
Hướng Nhật đẩy giá thêm 50 triệu, hắn muốn nhanh gọn, tuy biết đối phương là người Lý gia nhưng không phải tất cả tài sản của Lý gia đều do ả nắm giữ, có lẽ tài chính của đối phương cũng có hạn, cứ làm lớn một lần sẽ khiến đối phương phải câ nhắc xem thêm nữa có đáng hay không.
- 250 triệu, vị khách số 23 ra giá 250 triệu…
Tiếng kinh hô vang dội, đấu giá sư như phát cuồng cầm micro hét ầm lên. Nếu không phải kinh hãi vì 250 triệu sợ rằng đã có người lao lên nện cho đấu giá sư một trận. Rạp số 8 cũng trầm mặc, không hề nói gì thêm, 250 triệu, không ngờ đối phương lại mạnh tay hơn ả, thêm hẳn 50 triệu. Ả tức điên lên, không chỉ với kẻ đến từ đại lục kia mà cả với Hoắc Vãn Tình. Ả dám chắc kẻ kia không có nhiều tiền như vậy, nhất định là Hoắc Vãn Tình đối nghịch với ả.