Hướng Nhật về lại Dịch gia, vẫn là Dịch lão lục lái xe nhưng lần này hắn không về một mình, phía sau còn có một bà cô. Tiết Băng! Nàng cũng đi theo bởi sư phụ nàng nói đi tới chỗ sư thúc, hắn ở đâu nàng theo đó.
Do Hướng Nhật đã nhận lời Trương lão nên cũng chẳng thể đuổi nàng đi nên đành cho theo. Dọc đường Dịch lão lục nơm nớp lo sợ bởi hắn biết Tiết Băng, lúc trước hắn muốn vào quyền quán ăn đậu hũ chính cô nàng này đã ra tay, sau đó một đám con gái nện cho hắn một trận, tỉnh lại thì thấy mình đã vào bệnh viện, bác sĩ nói cho hắn biết nếu không điều trị một tháng thì có lẽ sẽ tàn phế.
Vậy nên Dịch lão lục vẫn còn bị ám ảnh không thôi. Nhưng may là cô nàng độc ác này rất tôn kính em họ, hầu hạ như cha mẹ ruột vậy nên hắn có sợ nhưng cũng không đến mức mở cửa xe lao ra ngoài.
Bởi đợi một lúc lâu trong quyền quán nên khi Hướng Nhật trở lại thì Dịch Trù Ngu cùng Anna cũng đã về. Hai người đang ở trong phòng ngủ của Hướng Nhật thử quần áo cũng không hề đóng cửa. Lúc hắn đẩy cửa vào thì thấy hai thân thể trắng nõn nà khêu gợi hiện ra trước mắt. Mà nghe tiếng đẩy cửa, vừa thấy Hướng Nhật ló đầu vào thì hai người liền hét lên kéo quần áo che loạn cả lên.
- Đi ra ngoài! Anh ra ngoài ngay!
Không hiểu Anna nghĩ gì, thừa lúc hét ầm lên thì chắn trước mặt Dịch Trù Ngu, hắn còn chưa thấy rõ bởi thân thể Dịch Trù Ngu đã bị che đi, đáng tiếc, chậm có một tẹo. Rất nhanh hai nàng đã mặc quần áo lại, Anna dắt tay Dịch Trù Ngu chuẩn bị tính sổ với hắn, liếc mắt liền nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh hắn. Anna liền quên luôn việc tìm hắn đòi nợ, chỉ Tiết Băng hỏi:
- Cô ấy là ai?
- Đồ tôn của anh.
Hướng Nhật cười hắc hắc, Anna ghen rồi, ăn dấm chua rồi, cái này mới tốt, nhưng mà cũng là thói quen xấu, không thể để nàng hiểu lầm nên vội vàng giới thiệu Tiết Băng:
- Đây là tổ sư nãi nãi. Cô cứ gọi là Hướng phu nhân, tổ sư nãi nãi khó nghe quá.
- Chào Hướng phu nhân.
Tiết Băng cung kính gọi một tiếng, thầm khiếp sợ, khó trách kè này nói mình xấu, thì ra giấu cô gái nước ngoài xinh đẹp như tiên này ở nhà, nhưng mà mình thực sự xấu như vậy sao? Tiết Băng cảm thấy bất bình.
Vừa nghe "Hướng phu nhân" thì ánh mắt Anna dần hòa hoãn nhưng vẫn hừ lạnh, quay sang hỏi Hướng Nhật:
- Cô ấy tới làm gì? Anh nói rõ ràng đi.
- Giải thích hơi phiền, tóm lại chỉ cần em biết cô ấy là hậu bối của anh là được rồi. Anh tuyệt đối không có ý gì với nàng, cô ấy không xinh như em, không ngoan như em, dáng người không ngon bằng, béo ú ụ.
Hướng Nhật vỗ mông ngựa đen đét, tiện tay đùa bỡn luôn cô học trò của mình. Anna nghe như mở cờ trong bụng nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt:
- Sau này anh dẫn ai về nhất định phải báo em một tiếng!
- Tuân lệnh!
Hướng Nhật vội vàng gật đầu.
- Hai cô nàng bên cạnh thì biến sắc, Tiết Băng có thể hiểu tiếng Pháp, mà còn cực kì thuần thục bởi trước đó từng du học ở Pháp nên lời nào của Hướng Nhật nàng cũng nghe hết. Thầm hận nghiến răng, nếu không phải sư phụ dặn phải nghe thằng nhóc này nàng sớm đã xé xác kẻ nói mình béo ú ra rồi. Mình chỉ hơi đầy đặn một chút, có chỗ nào giống con heo kia chứ? Heo mà đáng yêu như mình sao?(: 61: thế ra em này chỉ đáng yêu hơn con heo)
Dịch Trù Ngu buồn bã, mặt vốn đỏ hồng khi bị hắn nhìn lén nhưng nghe tiếng "Hướng phu nhân" thì trở nên tái nhợt. Khẽ nghiêng đầu qua nhìn hắn rồi nói:
- Anna, tôi về đây.
Anna tưởng rằng nàng thay quấn áo bị hắn nhìn thấy mà xấu hổ nên gật đầu:
- Cô về đi, chiều chúng ta đi tiếp!
Hiển nhiên là bị nghiện dạo phố rồi.
Dịch Trù Ngu gật đầu rồi xoay người đi. Hướng Nhật không tiện chào hỏi nàng, có lẽ chỉ phát sinh một lần quan hệ xác thịt với chị họ này, còn sau đó vẫn chỉ là quan hệ chị em.
- Cô tên gì?
Anna không để ý vẻ mặt mất mát của hắn, quay sang hỏi Tiết Băng.
- Tiết Băng.
Tiết Băng hơi mất tự nhiên, lần đầu tiên nàng gặp tình huống như vậy, bị một cô gái nữ tính lôi kéo mà lại nhỏ tuổi hơn nàng, hơn nữa đối phương còn dùng tư cách trưởng bối nói chuyện, tư vị này thật khó tiếp thu.
- Tiết Băng?
Anna lặp đi lặp lại hai lần, không hề giống như một người nước ngoài nói bập bẹ.
- Có thể cho tôi biết cô quen hắn thế nào không?
Nói xong liền chỉ vào Hướng Nhật. Tiết Băng dở khóc dở cười, nàng cảm thấy vị Hướng Phu nhân này đang ăn ghen. Tuy rằng trong lòng muốn hãm hại hắn nhưng lại sợ kẻ kia không tận tâm dạy mình nên cũng không dám thêm mắm thêm muối, thậm chí còn lược bớt một số rồi nói ra.
Anna cực kì giật mình nhìn Hướng Nhật, người này thực sự là trưởng bối. Tuy rằng nàng không hiểu lắm về quan hệ thứ bậc của người Trung Quốc nhưng rõ ràng khi đã xác định vai vế thì rất khó sửa đổi.
Thở phào nhẽ nhõm, lúc đầu nàng còn lo hắn có ý định khác với cô gái thân hình nóng bỏng này, bởi lẽ bạn trai nàng hoa tâm không gì sánh nổi, ngay cả mình kẻ kia cũng không lưu tình mà thu vào tay. Trời ạ, rõ ràng mình là thánh nữ Vatican.
Sau khi chấp nhận thân phận, Anna không ngừng suy nghĩ về thân phận của mình, người này có rất nhiều bạn gái, mà mỗi người đều không kém, may là mình ở chung với các nàng cực kì vui vẻ nên việc khẩn cấp là không để số lượng hậu cung tăng thêm.
- Sau này cô không cần gọi tôi là Hướng phu nhân, cứ gọi là Anna, tôi là Anna Maria.
Biết được Tiết Băng muốn theo hắn học tập, có lẽ lúc về Bắc Hải cũng sẽ đi theo, Anna liền suy nghĩ một chút, gọi là "Hướng phu nhân" cũng không tốt, lỡ may đám Sở Sở nghe được thì làm sao dám đối mặt với họ đây?
- Dạ!
Tiết Băng cũng cảm thấy khó chịu khi gọi là "Hướng phu nhân", thấy không cần tiếp tục gọi thì coi như gãi đúng chỗ ngứa.
- Chiều cô ra ngoài cùng tôi. Đúng rồi, cô sống ở đây chắc biết nhưng nơi vui chơi chứ.
Anna nói đến đây thì cực kì hưng phấn, hai ngày nay nàng đã cảm nhận được mị lực của đi dạo phố mua sắm, mà cuộc sống buồn tẻ ở Vatican thực sự như thiên đường với địa ngục.
Tiết Băng ngẩn người, xem ra muốn mình làm người dẫn đường. Nhưng nàng cũng không có ý kiến, đôi khi đột phá phòng tuyến phu nhân cũng tốt.