- Thượng Võ thiếu gia!
Đám đại hán mặc veston đen thấy Hàn Thượng Võ nằm trên mặt đất, trong đám này có một tên trên mặt bên trái có vết sẹo hình hai cây đao bắt chéo nhau như hình thập tự giá tiến lên phía trước xem xét thương thế của Hàn Thượng Võ.
Hàn Thượng Võ vẫn như cũ đau đến nỗi không thể thốt ra lời, tay hắn vẫn đang che chỗ bị đánh ở mũi, tìm cách cầm máu, xem ra càng làm vết thương nhìn thêm nghiêm trọng so với thực tế.
- Phác tiên sinh, là hắn, là hắn, hắn đánh Hàn Thượng Võ thiếu gia thành như vậy.
Cô nàng thành thục chắc mẩm lần này đã có chỗ dựa vững chắc, cũng không còn sợ Hướng Nhật uy hiếp, chỉ thẳng vào "hung thủ" đang đứng nói chuyện với Lạc Phi Tử ở bên cạnh. Nàng ta nghĩ đối phương lần này là chết chắc, cho dù trước đó khi đánh nhau với bốn cận vệ xem ra rất lợi hại, nhưng bây giờ phải đối phó với 20 quân nhân xuất ngũ so với mấy tên cận vệ kia còn lợi hại hơn, tuyệt đối không có khả năng may mắn sống sót.
Tên đại hán mặt sẹo đứng lại, vẻ mặt âm trầm, nhưng khi nhìn thấy Hướng Nhật mặt lộ ra vẻ nghi hoặc:
- Là hắn?
Một tên gầy yếu như thế tại sao lại có khả năng đánh ngã năm người bao gồm cả thiếu gia trong đó.
- Đúng vậy, Phác tiên sinh, tôi tận mắt chứng kiến.
Cô nàng thành thục cơ hồ muốn chỉ trời chỉ đất mà thề, nàng ta quả thật đã hận lưu manh đến tận xương tủy.
- Mặc kệ có phải hắn làm hay không, trước bắt hắn lại rồi nói sau.
Tên đại hán mặt sẹo hình thập tự đao cũng chả quan tâm chi tiết làm gì, thà giết lầm chứ không thể tha lầm. Sau khi hắn ra lệnh một tiếng, mấy tên mặc veston đen bên cạnh lập tức lao thẳng vào Hướng Nhật tấn công.
Nhưng vừa mới xông tới được nửa đường, mấy tên đại hán vận veston đen không dám tiến lên nữa, bởi vì đột nhiên từ bên cạnh một đám người xông tới ngăn cản bọn họ, đám người này như hổ đói rình mồi, nhìn bọn hắn chằm chằm, cầm đầu là một thanh niên trẻ tóc cột đuôi ngựa.
- Quyết Ngư!
Tên đại hán mặt sẹo liếc mắt liền nhận ra người trẻ tuổi tóc cột đuôi ngựa là ai, cũng không có gì lạ, hai người đã từng liên hệ qua lại vài lần, đối phương lại là tam lão bản của RAPIST (trên thực tế Quyết Ngư đã tụt xuống thành tứ lão bản, nhưng hắn cũng không biết), muốn làm bộ không biết mặt nhau cũng khó.
- Phác Chính Mẫn!
Quyết Ngư nhìn chằm chằm tên đại hán mặt sẹo, vẻ mặt cũng tỏ ra bất đắc dĩ không muốn chạm mặt, nhưng cũng chỉ thoáng lướt qua mặt.
- Mấy người có ý gì đây? Chúng ta không có xung đột gì với RAPIST cả!
Đối với RAPIST, tên đại hán mặt sẹo cực kỳ kiêng dè, vung tay lên gọi người của mình đang giằng co với Quyết Ngư quay trở lại.
- Có chớ sao không!
Quyết Ngư không ngần ngừ chút nào phản bác. Với ý tứ muốn thu tay lại này của đối phương, nhưng đối phương lại đắc tội với Hướng tiên sinh, chuyện này nếu làm không thỏa đáng gọn ghẽ, như vậy chẳng những chà đạp chiêu bài của RAPIST, thậm chí còn có thể mất đi cơ hội hợp tác với Hướng tiên sinh.
- Là hắn?
Tên đại hán mặt sẹo đao hình thập tự lập tức nghĩ tới ai là ngòi nổ của cuộc "chiến tranh" này, tay chỉ sang người bên cạnh, bởi vì Quyết Ngư khi đến thì đứng ra đằng sau Hướng Nhật.
- Hướng tiên sinh là khách nhân tôn quý nhất của RAPIST, ai muốn đối phó Hướng tiên sinh, chính là muốn đối phó với RAPIST!
Quyết Ngư vẻ mặt kiên quyết nói, tuy tên đại hán mặt sẹo với lực lượng cân bằng cũng làm hắn có chút lo lo, như chuột sợ mắc bẫy, nhưng trước mắt cũng không thể tỏ ra yếu nhược.
Tên đại hán mặt sẹo liếc mắt đánh giá Hướng Nhật đang đứng bên cạnh nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, nhìn tới nhìn lui cũng không thấy hắn có gì đặc biệt, tại sao còn trẻ thế mà lại có thể có năng lực lớn như vậy. Nếu biết trước đối phương có quan hệ với RAPIST, hắn ta cũng không hạ mệnh lệnh như thế.
Bọn họ tuy là lính xuất ngũ, nhưng chính vì đã xuất ngũ nên không được chính phủ Hàn Quốc ra mặt bảo vệ. Đối với tổ chức xã hội đen lớn nhất Hàn Quốc, cũng giống như bọn họ không được chính phủ thừa nhận, tổ chức xã hội đen này có thể làm được rất nhiều chuyện mà lính xuất ngũ bọn họ không thể làm. Đại hán mặt sẹo cũng không sợ RAPIST, nhưng hiện tại dù sao đi nữa bọn hắn không còn ở trong quân đội, nếu gây ra sự gì quân đội cũng sẽ không ra mặt giải quyết, chuyện đáng lo lắng nhất bây giờ là không thể gây ra phiền toái cho ông chủ bọn họ, bằng không sẽ bị đuổi việc, không có công ăn việc làm.
Cô nàng thành thục hấp dẫn quả thực đã sợ tới mức hai chân như nhũn ra, nhất là khi Quyết Ngư báo ra tên tuổi nổi tiếng của mình. Cho dù không phải là người Hàn Quốc, nhưng nàng ta đã nghe nói đến RAPIST là một tổ chức xã hội đen lớn nhất Hàn Quốc, hơn nữa cũng nghe được những tin tức hắc ám nhất tiêu cực nhất về tổ chức này, nào là buôn lậu thuốc phiện, phóng hỏa giết người, cướp của, v. v.
Giờ phút này, nàng ta thật sự hận bản thân mình muốn chết, sớm biết thế đã không dây vào tên lưu manh kia, nhưng giờ phút này hối hận cũng vô dụng, đành giao phó số phận cho trời an bài.
Đại hán mặt sẹo quả thực khó xử, hắn ta căn bản không làm chủ được tình hình, nên bắt lấy Hướng Nhật ngay tại đương trường hay coi như không có chuyện gì xảy ra? Cái nào là biện pháp tốt nhất?
Không biết phải làm sao, đại hán mặt sẹo chỉ còn cách lấy ra điện thoại, gọi người có thể làm chủ đến.
Quyết Ngư hàn huyên với Hướng Nhật vài câu ở bên cạnh, hắn muốn xem có trò hay gì, muốn nhìn xem đối phương có thể gọi ai tới.
Không bao lâu sau, một người đàn ông mặc âu phục, thoạt trông có vẻ mập, khoảng hơn 40 tuổi tiến vào trong đại sảnh, vừa thấy đại hán mặt sẹo liền vội vàng chạy tới.
- Chính Mẫn!
- Lão bản!
Đại hán mặt sẹo lễ phép chào người đàn ông trung niên.
- Sao lại thế này?
Người đàn ông trung niên nhìn đại hán mặt sẹo, cảm thấy có chút kỳ quái. Tên họ Phác này ông ta đã trả rất nhiều tiền mướn từ trong quân đội tới, bình thường đối với ông ta xa cách, không ngờ tới hôm nay lại có thể chủ động điện thoại gọi ông ta đến, còn nói có vấn đề cần ông ta giải quyết. Điều này làm cho người đàn ông trung niên đắc chí, đồng thời càng tò mò hơn nơi này đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì tới bất thình lình, hơn nữa cũng không nhìn thấy con mình nằm trên mặt đất, cho nên đến giờ phút này ông ta còn mơ hồ chưa biết con trai bảo bối của mình đã bị người đánh đến thảm thương.
- Thiếu gia.
Đại hán mặt sẹo đúng lúc nhắc nhở một câu.
- Thượng Võ? Thượng Võ hắn làm sao vậy?
Người đàn ông trung niên sau khi được tên đại hán mặt sẹo nhắc nhở, rốt cục thấy Hàn Thượng Võ đang nằm trên mặt đất. Ông ta biến sắc, vội vàng chạy tới ngồi xổm xuống, phẫn nộ hét lên một tiếng thất thanh:
- Tại sao lại ra thế này? Là ai đánh hắn thành như vậy?
- Là ta!
Bởi vì được Quyết Ngư phiên dịch, Hướng Nhật thực dễ dàng nghe hiểu tên đại hán mặt sẹo cùng người đàn ông trung niên này nói gì, cho nên ngay khi người đàn ông trung niên chất vấn, lưu manh tự thừa nhận trả lời. Hơn nữa bởi vì Hàn Thượng Võ nói tiếng Trung, người đàn ông trung niên kia nhìn mặt hao hao giống Hàn Thượng Võ, có thể là phụ thân của tên kia chắc cũng có thể hiểu được tiếng Trung.
- Là ngươi?
Người đàn ông trung niên mắt dừng lại trên người Hướng Nhật, nhưng cũng không lập tức gọi người sang bắt Hướng Nhật, chỉ nhìn chòng chọc Hướng Nhật:
- Ngươi là người Trung Quốc?
- Có cái gì vấn đề sao?
Hướng Nhật hỏi lại.
- Vì chuyện gì đánh con ta bị thương?
Người đàn ông trung niên dù sao cũng không kiêu ngạo giống như thằng con Hàn Thượng Võ, nhưng trong giọng nói có vẻ đang ráng kìm nén cơn phẫn nộ, chỉ chực phát tác đi ra. Trải qua bao sóng to gió lớn trong đời, ông ta biết rõ một chuyện thực, nếu đối phương không có một chút bản sự, sợ rằng đã bỏ chạy lấy thân từ lâu, bây giờ có thể chờ ở trong này, phỏng chừng cũng không sợ bản thân mình trả thù.
Nhìn thấy Hướng Nhật biểu hiện thật sự rất bình thường, lại là một người Trung Quốc, nhìn mãi không ra hắn có chỗ nào đặc biệt, người đàn ông trung niên chuyển ánh mắt sang trên người Quyết Ngư ở bên cạnh, bởi vì ông ta cảm thấy đối phương có chút quen mặt:
- Ngươi là?
- Hàn tiên sinh, cũng phải hai năm rồi không gặp, ta là Quyết Ngư ở RAPIST.
Đối diện với người đàn ông trung niên, Quyết Ngư vẫn duy trì thái độ lịch sự tối thiểu.
- A, nguyên lai là tam lão bản, đúng rồi, Ngô lão bản vẫn khỏe chứ?
Vừa nghe người thanh niên trẻ tuổi nhìn mặt quen quen này tự giới thiệu, người đàn ông trung niên lập tức thay đổi thái độ, khuôn mặt ngay lập tức khôi phục lại nguyên dạng như lúc mới tới, lại quay sang nhìn tên đại hán mặt sẹo đứng cách đó không xa, không biết nên khiển nên trách hay là nên cảm ơn hắn, chả trách hắn ta lại gọi điện cho mình tới giải quyết, nguyên lai chuyện này còn dính dáng đến RAPIST.
- Đại lão bản rất khỏe.Vị Hướng tiên sinh này là khách nhân tôn quý của RAPIST.
Quyết ngư giới thiệu Hướng Nhật, hơn nữa còn tụng niệm ba chữ "tôn quý nhất" một cách trang trọng.
- Cha, cha nhất định phải báo thù cho con!
Người đàn ông trung niên còn chưa kịp lên tiếng, vốn đang nằm trên mặt đất nửa sống nửa chết Hàn Thượng Võ đột nhiên lớn tiếng la lên, ánh mắt tràn ngập oán độc nhìn Hướng Nhật.