Tráng hán đi trước ra thang máy, lãnh diễm nữ nhân liền theo ở phía sau.
Hướng Nhật biết, bọn họ có thể là muốn tìm một địa phương vắng lặng để nói chuyện, hoặc là giải quyết vấn đề nào đó cần dùng đến thủ đoạn bạo lực mới có thể xong được. Từ trong cao ốc Trung Thiên đi ra, đi đến một ngã tư đường rất là náo nhiệt. Hướng Nhật làm bộ có vẻ cũng là cùng một đường với tráng hán và lãnh diễm nữ nhân, liền đi theo phía sau hai người, cũng không có khiến cho đối phương chú ý, thậm chí còn có thể vừa đi một bên tiếp tục nghe lén hai người nói chuyện.
Hắn giả bộ thật sự giống, tráng hán cùng lãnh diễm nữ nhân cũng không nghi ngờ đến điều này, có thể bọn họ cũng không có đem một người bình thường để ở trong mắt. Xem ra theo cách nhìn của bọn họ, người thường hơi chút gầy yếu như Hướng Nhật, cho dù có hoài nghi bọn họ là cái gì không bình thường, cũng không làm gì được bọn họ.
- Reixa, ta muốn biết một chút, lần này tổ chức tổng cộng phái ra bao nhiêu người đến để đối phó tên 'phản đồ' như ta?
Lãnh diễm nữ nhân hỏi, nàng vốn đang đi song song cùng với tráng hán, nếu là người không biết chân tướng sự thật, nhìn hai người thân mật như vậy cúi đầu nói chuyện với nhau, sẽ nghĩ đến hai người là tình lữ đang yêu nhau tha thiết.
Tráng hán giơ một ngón tay, ý tứ cực kỳ rõ ràng.
- Một người là ngươi sao?
Thân thể lãnh diễm nữ nhân hơi dừng một chút, lại tiếp tục hướng phía trước đi đến.
Tráng hán phát giác sự khác thường của lãnh diễm nữ nhân, có chút khinh thường nói:
- Lưu Phi, ta đối với ngươi rất hiểu biết, nếu ngươi tính toán dùng cái loại thủ đoạn này đối phó ta, ta khuyên ngươi vẫn là sớm làm chết cái ý nghĩ này đi.
Lãnh diễm nữ nhân không khỏi có chút tuyệt vọng, quả thực, nếu lần này tổ chức phái chính là người khác tới, có lẽ nàng còn có khả năng tìm đường sống, nhưng phái tới là đồng bạn ngày xưa đối với nàng rất tinh tường, đây đã muốn biểu lộ quyết tâm của tổ chức, sẽ tuyệt không để một người biết được nhiều bí mật mà không phải là thành viên của tổ chức tồn tại trên thế giới này.
- Reixa, ta trước khi chết, có thể trả lời ta một vấn đề được không?
Có lẽ là ý thức được cơ hội sống của mình rất mỏng manh, lãnh diễm nữ nhân đột nhiên có chút nản lòng nói.
- Ngươi nói đi.
- Số 1 ở bên trong phòng thí nghiệm, cái loại đồ vật này rốt cuộc có bao nhiêu cái?
Lãnh diễm nữ nhân nói, trong giọng nói lại mang theo chút run rẩy, cũng không biết là sợ hãi hay là kích động.
Thân thể tráng hán đột nhiên ngừng lại, không hề chớp mắt nhìn lãnh diễm nữ nhân: - Lưu Phi, loại sự tình này đừng nói ta không biết, cho dù biết rồi, ta cũng không có khả năng nói cho ngươi.
- Nói như vậy, ngươi còn không được xem như thành viên chủ chốt sao? Ngươi vì tổ chức dốc sức suốt hai mươi năm, lại vẫn đang bị đối đãi giống như con chó, ngươi.
- Câm miệng!
Tráng hán cắt ngang lời nói của lãnh diễm nữ nhân, biểu tình có chút dữ tợn.
- Lưu Phi, ngươi cho là dùng đến cái loại kích động này hữu dụng với ta sao? Là tổ chức cho ta sức mạnh cường đại như hôm nay, ta vĩnh viễn sẽ không phản bội tổ chức!
Thanh âm có chút lớn, đưa tới chú ý của một ít những người đứng xem.
Hướng Nhật lập tức cũng giả bộ dáng tò mò, nhìn thấy rõ ràng hai người nam nữ đã muốn trở mặt chuẩn bị động thủ, cùng giống như người bên ngoài lộ ra vẻ mặt tò mò, dò xét.
Phát hiện bị người vây xem, tráng hán tuy rằng tự nhận là lấy thực lực của bản thân cũng không e ngại bất luận kẻ nào, nhưng không muốn bị cuốn vào trong phiền toái không cần thiết, thoáng nhìn bên trái đường có một con hẻm hẻo lánh, nháy mắt với lãnh diễm nữ nhân, dẫn đầu hướng bên kia đi đến.
Lãnh diễm nữ nhân trên mặt xuất hiện vẻ mặt do dự, tựa hồ suy nghĩ có nên thừa dịp hiện tại có nhiều người mà chạy trốn hay không, nhưng nhìn dòng người trên đường như nước chảy, cuối cùng bởi vì cố kỵ cái gì, đi theo tráng hán vào trong con hẻm nhỏ.
Hướng Nhật cũng do dự, đối phương vào trong con hẻm hầu như không có người qua lại kia, chính mình lại đi theo vào trong, tuyệt đối sẽ bị hoài nghi.
Tuy nhiên vì muốn làm rõ thân phận hai người, cùng với cái tổ chức thần bí kia trong miệng đối phương, Hướng Nhật không chần chờ gì nữa, đi theo qua.
- Có người tới.
Mới vừa tiến vào trong con hẻm, Hướng Nhật liền nghe được thanh âm của lãnh diễm nữ nhân kia, sau đó lại nghe tráng hán kia nói:
- Là tên tiểu tử mới vừa ở trong thang máy kia, ta dùng một ngón tay là có thể bóp chết hắn.
- Ngươi đừng xằng bậy, nơi này chính là Trung Quốc.
Cũng không biết là vì lo lắng cho tráng hán hay là vì lo lắng cho Hướng Nhật, lãnh diễm nữ nhân cố ý nhắc nhở tráng hán, nơi này cũng không phải là là địa bàn của bọn họ.
Tráng hán lạnh lùng cười, không nói gì, đem ánh mắt chăm chú vào trên người Hướng Nhật. Nhưng mà từ trên biểu tình cẩn thận, đại khái tráng hán cũng bận tâm đến nơi đây không phải là địa bàn của mình, cho nên cũng không dự định gây chuyện thị phi ầm ĩ gì.
Lãnh diễm nữ nhân cũng có chút hơi lo lắng nhìn Hướng Nhật đang chạy tới gần, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hai người, Hướng Nhật dưới chân cũng không có dừng lại, đứng từ xa cách tráng hán cùng lãnh diễm nữ nhân 7,8 mét lộ ra một bộ dáng tươi cười hữu hảo, lại chỉ chỉ phía trước, làm ra một bộ dáng phải đi qua con hẻm này.
Tráng hán quay đầu lại nhìn, phát hiện bên kia của con hẻm có bóng dáng người qua lại, đoán bên kia có thể cũng là một nơi náo nhiệt, hoài nghi trong ánh mắt giảm bớt, đồng thời đứng tránh ra, làm cái thủ thế "Xin cứ tự nhiên". Bởi vì con hẻm rất hẹp, hắn cùng lãnh diễm nữ nhân đứng chung một chỗ, rõ ràng chặn cả con đường, cho nên không thể không tạm thời cùng lãnh diễm nữ nhân tách ra, mỗi người một bên, để cho Hướng Nhật đi qua.
Hướng Nhật suy đoán, đối phương có thể là không muốn rước lấy phiền toái, nghĩ muốn chờ chính mình đi qua mới tái động thủ, trong lòng không khỏi lạnh lùng cười.
Nhưng mà ở mặt ngoài lại là phi thường khách khí dùng tiếng Anh nói lời cảm ơn, lấy tốc độ bình thường đi đường để tiếp cận đối phương, sau khi đi ngang qua bên cạnh hai người, Hướng Nhật đột nhiên quay đầu lại, đứng giữa hai người biểu tình đang có chút kinh ngạc, dùng tiếng Pháp nói:
- Vị tiên sinh này, mới vừa rồi ngươi nói dùng một cái ngón tay là có thể đem ta bóp chết phải không?
- Ngươi nghe có thể hiểu sao?
Đồng tử tráng hán co rút lại dữ dội, sau đó là không chút do dự xuất ra một quyền, đánh thẳng tới não bộ của Hướng Nhật.
Hướng Nhật đứng không nhúc nhích, tốc độ ra quyền giống như vậy, hắn có thể dễ dàng bắt lấy quả đấm của đối phương trước khi chạm đến làn da của mình, sau khi bắt lấy trong nháy mắt ra tay phản kích.
"Phanh" một tiếng nổ.
Hướng Nhật cũng chưa kịp ra tay, bởi vì lãnh diễm nữ nhân đứng ở bên cạnh hắn giúp hắn chặn một quyền này, nhưng mà dường như đón đỡ cũng có chút miễn cưỡng, khóe miệng của lãnh diễm nữ nhân đã muốn chảy ra một dòng máu màu đỏ tươi. Cánh tay thon dài cùng tráng hán đối quyền đã hơi một chút run rẩy.
Bộ dạng Hướng Nhật kỳ quái nhìn lãnh diễm nữ nhân, nữ nhân này lại có thể vì hắn cùng với tráng hán liều mạng, thật sự làm cho người ta không nghĩ ra.
- Lưu Phi, ngươi đây là ý gì!
Tráng hán cũng không có nhìn về phía Hướng Nhật, mà là phẫn nộ trừng mắt nhìn lãnh diễm nữ nhân.
- Reixa.
Lãnh diễm nữ nhân chặn ngang che ở trước mặt Hướng Nhật.
- Hắn chỉ là một người bình thường.
- Đáng tiếc hắn nghe được những gì không nên nghe.
Tráng hán thẹn quá hóa thành giận nói.
- Ngươi cho rằng một người bình thường như hắn, cũng có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của tổ chức hay sao?
Lãnh diễm nữ nhân không khoan nhượng nói.
Bên cạnh Hướng Nhật thật sự rất dở khóc dở cười, hai người bọn họ phối hợp đối thoại, lại quên chính hắn là một người có liên quan, chẳng lẽ bản thân thoạt nhìn thật sự giống một người thường không có một chút lực uy hiếp hay sao?