Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 374: Da mặt dày như tường thành




Căn nhà mới mua cũng không cách quá xa, còn nếu muốn ước lượng vị trí chính xác, hẳn là nó nằm ở đoạn giữa trên đường từ căn nhà hiện giờ đến trường học, nhưng tương đối gần căn nhà hiện giờ hơn.

Vốn hôm nay người của công ty môi giới còn muốn phái nhân viên công tác tới đón chủ nhân mới của căn nhà, xem chủ mới có hài lòng với căn nhà hay không, nhưng bị Hướng Nhật cự tuyệt, mình dẫn các bà xã đi xem nhà, bên cạnh lại có mấy kỳ đà cản mũi thì không hay lắm.

Căn nhà nằm trong một quận tương đối có tiếng tăm ở gần trường học, là một tòa biệt thự nhỏ hai tầng.

Biệt thự được bao quanh bởi tường cao, chỉ có một cánh cổng ở vị trí đối diện căn nhà nhưng đủ rộng cho hai chiếc xe hơi song song đi vào. Ở mặt trước biệt thự, phía bên trái là một vườn hoa cỡ nhỏ, phía bên phải lại có một bể bơi.

Từ đó có thể thấy được, chủ nhân trước kia của căn nhà chắc hẳn rất biết cách hưởng thụ hoặc là có trình độ mỹ học nhất định.

Toàn bộ thiết kế của biệt thự đều rất độc đáo, những biệt thư xa hoa khác thoạt nhìn trông vừa chính quy cứng nhắc vừa không có điểm sáng tạo, nhưng tòa biệt thự này không giống như vậy. Phối hợp với cây cối hoa cỏ được tô điểm xung quanh, khi người ta vừa nhìn vào thì có cảm giác đây không chỉ là một chỗ dành cho người cư trú, mà càng giống một cảnh đẹp đáng để thưởng thức.

- Oa, đẹp quá!

Còn chưa vào cửa, mấy vị đại tiểu thư đã giật mình thốt lên, ngay cả Thiết Uyển bình thường vốn luôn tương đối trấn tĩnh cũng lộ ra vẻ choáng váng, ánh mắt nhìn về phía nam nhân mang theo chút hoài nghi:

- Hướng Quỳ, căn nhà này thật sự có giá 1200 vạn?

- Uhm, chủ nhân căn nhà chuẩn bị di cư, cho nên cần tiền gấp.

Con mắt đánh giá của Hướng Nhật cũng không phải loại kém cỏi, căn nhà như thế này, nếu chịu khó chờ một khoảng thời gian nữa, tuyệt đối không dừng ở giá 1200 vạn.

Thiết Uyển lúc này mới thở phào một hơi, nàng sợ nam nhân dùng thủ đoạn nào đó để mua được căn nhà này. Giờ nghe hắn nói vậy, nghi hoặc trong lòng lập tức tan biến.

Mấy người An Tâm đã có chút sốt ruột, ai cũng muốn vào trong nhà xem thế nào, nhưng vừa đến gần cửa lại phát hiện đã sớm có người đợi ở đó, hơn nữa còn không chỉ có một người.

- Tiểu tử, cuối cùng ngươi cũng tới, ta còn tưởng rằng ngươi chết ở đâu rồi chứ.

Phạm Thải Hồng rất là ác miệng, không hề băn khoăn việc mấy người An Tâm sa sầm mặt khi nghe thấy thế. Tiếp theo, lại nhìn về phía nữ cảnh quan, sắc mặt dữ dằn lập được thu lại, thay vào đó là vẻ tươi cười dịu dàng:

- Tiểu Uyển, cô cũng tới à?

- Uhm.

Tuy Thiết Uyển thầm có chút không vừa lòng đối với mấy lời của Phạm đại tiểu thư, nhưng nàng biết đối phương và nam nhân bất hòa, cho nên cũng không đến nỗi tức giận như mấy người Sở Sở.

Hướng Nhật cũng không hề tức giận, dù sao cũng không phải lần đầu chứng kiến tính khí của nữ nhân điên. Liếc xéo thấy túi lớn túi nhỏ dưới chân đối phương, lại nhìn Liễu đại tiểu thư bên cạnh, Hướng Nhật nhăn mày, đáng lẽ một người không thể có nhiều hành lý như vậy mới đúng? Hơn nữa, theo những gì hắn biết về nữ nhân điên, đối phương cũng không phải là người thích diện trang phục, chẳng lẻ.

Lại nhìn lướt qua Liễu đại tiểu thư, Hướng Nhật cũng không hỏi thẳng ra nghi vấn trong lòng, hắn sợ sẽ làm nàng cảm thấy lúng túng, cho nên cố nén lòng hiếu kỳ, chỉ hỏi:

- Các cô vào bằng cách nào? Tôi nhớ là cổng sắt bên ngoài đã khóa rồi cơ mà.

Chung quanh biệt thự đều là tường vây, cổng sắt cũng được khóa lại, Hướng Nhật đương nhiên phải tò mò đối phương đi vào như thế nào.

- Leo tường vào không được sao?

Phạm Thải Hồng bĩu môi nói.

- Cứ ở bên ngoài chờ như vậy sẽ bị người ta nhìn như là nhìn khỉ, ngươi cho rằng ta có thể làm chuyện ngốc nghếch ấy sao?

Nói tới đây, ngừng lời một chút rồi nói tiếp:

- Đúng rồi, Liễu Y Y ở một mình bên ngoài sẽ khiến ta không yên tâm, cho nên để nàng đến ở cùng ta. Đương nhiên, đây không phải là ta đang hỏi ý kiến của ngươi, mà là báo cho ngươi một tiếng, đến lúc đó ngươi cũng đỡ phải kinh ngạc. Dù sao cũng là phòng của ta, không liên quan gì đến ngươi!

Ánh mắt Hướng Nhật nhất thời trở nên khác thường, cũng không phải là kinh ngạc vì thêm một người, mà sở thích của nữ nhân điên này đã quá rõ ràng, không phải hắn muốn nghĩ lung tung, nhưng giờ đối phương định cùng Liễu đại tiểu thư ngủ cùng một phòng, có quỷ mới biết bọn họ có thể có hành vi đặc biệt gì hay không.

Tuy nhiên, Hướng Nhật không tỏ vẻ gì không có nghĩa là người khác cũng không có ý kiến, ít nhất mấy người An Tâm đã sa sầm mặt. Vốn thêm một nữ nhân đẹp như yêu tinh đã đủ nguy hiểm rồi, nay không ngờ lại có cả một Liễu đại tiểu thư vốn học cùng lớp với các nàng, như vậy không phải sau này đi học, tan học, thậm chí là ở nhà cũng sẽ gặp mặt sao, ngày rộng tháng dài, ai biết được nàng ta cùng nam nhân có thể sinh ra tình cảm gì không?

Điều quan trọng hơn là, nam nhân luôn có tính ăn trong bát còn ngó trong nồi, một ngày nào đó hắn giấu bọn mình ngoại tình cũng không có gì là lạ.

Vì chúng nữ đều lâm vào trầm tư nên bầu không khí trở nên có chút khác thường, trong đó Thiết Uyển xem như là người tỉnh táo hơn cả, biết cứ vậy mãi cũng không phải cách hay, nàng ho nhẹ một tiếng để phá tan trầm mặc:

- Chúng ta không nên đứng mãi ở đây, hay là vào nhà đi?

Vừa nói vừa cầm lấy chìa khóa trên tay nam nhân, sau đó mở cửa đi vào.

Hướng Nhật biết trong lúc này mình không nên nói lung tung gì cả, hắn vội theo sát phía sau nữ cảnh quan, mấy nàng kia cũng từ trầm tư tỉnh táo lại, rất nhanh theo sau đi vào.

Nhưng có ba người rớt lại đằng sau.

Mỹ nữ tóc vòng Anna rốt cuộc cũng gặp được nữ nhân rất có khả năng là vì nữ cảnh quan mà tới, hơn nữa không ngờ lại là người quen, cho nên có vài lời muốn nói với đối phương.

Phạm Thải Hồng cũng giống vậy, đứng lại là vì thấy nàng ta, đã từng là đối thủ, giờ có một cơ hội hiếm có để đả kích đối phương, sao nàng bỏ qua được chứ?

Còn Liễu Y Y thì là vì bản thân đi theo Phạm đại tiểu thư tới đây, chưa được chủ nhân mời, nàng không tiện đi vào nhà trước.

- Anna tiểu thư, không ngờ cô làm nô lệ cũng tận tụy quá đi chứ, chủ nhân đi đâu, cố theo tới đó.

Phạm Thải Hồng luôn rất ác miệng, châm chọc không chút lưu tình.

Đáng tiếc nàng tính sai, mỹ nữ tóc vàng An Na sau khi nghe nàng nói cũng không thèm lộ ra vẻ giận dữ, chỉ lạnh lùng nói:

- Phạm tiểu thư, ta muốn cảnh cáo cô một câu, Thiết tiểu thư không đến lượt cô có thể có động vào, cô ấy.là của ta!

Nói xong, không chờ đối phương trả lời, nàng đi vào nhà rất nhanh.

Phạm Thải Hồng gần như sắp nổi khùng, cái con mụ tây dương này, làm nô lệ của người ta mà còn có mặt mũi nói ra những lời này? Được! Chính ta cũng muốn xem ngươi tranh Tiểu Uyển với ta như thế nào! Lòng thầm hạ quyết tâm, khuôn mặt Phạm Thải Hồng nhất thời cũng trở nên hung dữ, nàng vội kéo Liễu Y Y bên cạnh lao vọt vào nhà. Mặc dù nhà này cũng không phải của nàng, nhưng nàng có một gian phòng ngủ trong đó, hơn nữa lại được ưu tiên chọn phòng!

Mấy người Thiết Uyển cũng không biết hai người nữ nhân phía sau đã va chạm tóe lửa, quả thật các nàng hoàn toàn vừa ý với căn nhà này.

Vừa qua cửa, đập vào mắt là một đại sảnh rộng rãi sáng sủa, thông qua cửa sổ ở một bên là có thể thưởng thức cảnh sắc trong vườn hoa. Bên trái đại sảnh là một phòng nhỏ, chắc là dùng làm phòng ăn.

Bên phải đại sảnh là một cầu thang lầu xoắn ốc nối lên lầu hai. Ngay phía dưới cầu thang xoắn ốc là phòng bếp. Toàn bộ căn nhà có bảy phòng, trên lầu năm phòng, dưới lầu hai phòng. Chỉ có một điều không được hoàn mỹ, trong toàn bộ căn nhà, trên lầu dưới lầu mặc dù tổng cộng có hai toilet, nhưng phòng tắm chỉ có một cái duy nhất.

Dù bên ngoài căn nhà còn có một bể bơi, nhưng chúng nữ đều nghĩ nếu không cần thiết thì tốt nhất là không dùng đến nó, bởi vì ra bể bơi tắm rốt cuộc chỉ có lợi cho nam nhân mà thôi.

Đến khi tất cả mọi người đều đã vào nhà, việc kế tiếp là chuẩn bị chia phòng.

Theo ý của chúng nữ, là người ngoài, đương nhiên Phạm Thải Hồng và An Na sẽ được phân hai phòng dưới lầu, trên lầu có năm phòng ngủ, vừa đủ cho các nàng cùng nam nhân ở.

Khi quyết định này được công bố, Anna thì không có ý kiến gì, trên thực tế, cho dù nàng có muốn ý kiến cũng không lực bất tòng tâm. Nếu như không phải vì vụ đánh cuộc khiến nàng trở thành nô lệ của nam nhân, nói thế nào nàng cũng sẽ không dễ dàng cam chịu như vậy.

Người có dị nghi chính là bà cô Phạm Thải Hồng, nàng cực kỳ bất mãn với sự phân chia này.

- Thật ngại quá, ta cự tuyệt!

Phạm Thải Hồng làm sao có thể đồng ý được? Ở phòng ngủ dưới lầu, vậy cũng có nghĩa là cách khá xa phòng ngủ của nữ cảnh quan, ít nhất cũng phải tìm phòng gần một chút chứ? Tốt nhất là cách vách! Hơn nữa, đừng quên là nàng có quyền lựa chọn bất cứ căn phòng nào, lúc trước nàng nhấn mạnh với nam nhân điều này, chính là vì muốn có được cơ hội để tiếp xúc gần gũi cùng nữ cảnh quan.

- Đây là nhà của ta, hình như cô không có lý do cự tuyệt thì phải?

Hướng Nhật cũng không vừa lòng với thái độ của nữ nhân điên, nhất là việc đối phương ngang nhiên cự tuyệt trước mặt nhiều người như vậy.

Phạm Thải Hồng hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không để ý đến Liễu Y Y bên cạnh đang kéo áo nàng:

- Không có lý do ư? Xem ra ngươi đã quên lần trước đáp ứng ta như thế nào rồi à? Ta đã nói, phòng ngủ phải do ta lựa chọn.

Vừa nghe nữ nhân điên nhắc tới chuyện này, Hướng Nhật cũng hơi cứng họng. Bởi vì quả thật hắn đã đáp ứng yêu cầu này của đối phương, nhưng khi đó là vì lo lắng cho an nguy của mấy người Sở Sở nên không thể không đáp ứng. Hơn nữa, nhà mới cũng có nhiều phòng ngũ, kệ cho đối phương chọn cũng chẳng sao, dù sao đến lúc đó tránh xa nàng ta ra là được. Nhưng thực tế lại không giống như tưởng tượng, tình hình là bố cục của căn nhà cũng thật là làm khó người ta, tại sao lại cứ trên lầu 5 phòng còn dưới lầu 2 phòng như vậy chứ?

Đối với quyết định phân phòng của chúng nữ, Hướng Nhật hoàn toàn nhất trì. Dù sao ở dưới lầu hai nàng kia có muốn huyên náo thế nào cũng tùy, chỉ cần không quấy rầy cuộc sống trên lầu của bọn họ là được.

Nhưng hiện tại lại bị nữ nhân điên cản trở, chuyện xem ra không được thuận lợi như vậy. Hướng Nhật cũng bắt đầu thấy hối hận, thật không dễ sống chung với nữ nhân điên này, đại náo một hồi sợ rằng hai bên đều không đi tới đâu, như vậy thì rất phiền phức!

Nhận ra sự khó nghĩ của nam nhân, Thiết Uyển ở một bên đột nhiên nói:

- Như vậy đi, Thải Hồng, nếu cô không thích ngủ dưới lầu, tôi đổi phòng với cô nhé.

Mỹ nữ tóc vòng Anna nghe thế mắt liền sáng ngời, đây tuyệt đối là một chuyện vui bất ngờ dành với nàng, vốn tưởng rằng phải cách xa nữ cảnh quan, ai ngờ chỉ trong chớp mắt chuyện tốt như vậy lại rơi xuống đầu mình. Phải biết rằng, hai phòng ngủ dưới lầu gần kề nhau, như vậy không phải mỗi ngày mình đều có thể cùng nữ cảnh quan tiếp xúc gần gũi hay sao, thậm chí còn có thể kiếm cớ vào phòng của nàng ấy ngủ qua đêm?

Song đang nghĩ tới chỗ đắc ý, nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim.

- Không được!

Phạm Thải Hồng lập tức bác bỏ, nếu như nàng cùng nữ cảnh quan đổi phòng, kết quả không phải là giống nhau sao? Đã vậy, tốt hơn hết là không đổi, ít nhất việc mình thấu hiểu đại nghĩa sẽ không làm nữ cảnh quan khó xử, như thế ấn tượng của nàng đối với mình cũng sẽ tốt hơn nhiều. Huống chi, nếu như mình đổi, không phải là càng có lợi cho con mụ tây dương kia sao, chuyện này tuyệt đối không thể chấp nhận được!

Nghĩ tới đây, Phạm Thải Hồng vừa cười vừa nói:

- Thật ra ta cũng chỉ đùa với mọi người một chút thôi, ở dười lầu cũng rất tốt, ít nhất không cần phải leo lên leo xuống phiền phức như vậy.

Hướng Nhật nghe mà buồn nôn, nữ nhân điên này đúng là cái gì cũng dám nói ra khỏi mồm, mấy lời này chỉ cần người sáng suốt nhìn vào là biết không phải xuất phát từ đáy lòng, thế mà nàng ta có thể nói ra không chớp mắt, da mặt thật sự dày như tường thành!