Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 345: Trốn đi




Đến chiều tan học, sau khi qua phòng ngữ âm, Hướng Nhật tăng tốc phóng đến khu nhà cấp cao của Hác gia. Không vì việc gì khác, mà vì nghe Hác đại tiểu thư nói, tối nay cái gã lừa đảo dùng tên giả Lôi Thiên Luân muốn đến Hác gia ăn cơm. May mà Hướng Nhật hiện giờ vẫn mang danh là gia sư nhà người ta, tới dạy nha đầu "Hảo Mông" cũng xem như một công tác hiển nhiên, đến lúc đó kéo dài thời gian một chút để được ở lại Hác gia ăn cơm tối, chẳng phải là rất đường đường chính chính hay sao? Hơn nữa lần này lần này Hướng Nhật đến Hác gia cũng là quang minh chính đại, mấy người Sở Sở đều tỏ vẻ thông cảm, bởi vì nữ cảnh quan đã gọi điện từ trước, dặn hắn đến phá hỏng bữa cơm thân mật này.

Về phần làm cách nào để phá hỏng, vậy phải xem thủ đoạn của hắn, tóm lại không thể để bữa cơm này diễn ra suôn sẻ. Trong lòng Hướng Nhật cũng cực kỳ đắc ý, tuy phải đi đóng vai người xấu, nhưng sau lưng lại được các bà xã cực lực ủng hộ, thật là một việc đáng kiêu ngạo.

Trên đường, Hướng Nhật từng xấu xa suy đoán: không biết có phải vì lần trước ra ngoài dùng cơm bị phá bĩnh nên lần này mẹ vợ tương lại mới rút kinh nghiệm và đổi lại địa điểm không nhỉ? Nhưng bọn họ không thể ngờ, dù cho là chọn địa phương an toàn không có người ngoài như ở nhà cũng vẫn chạy không thoát được khỏi lòng bàn tay của ta, hê hê.

Đến khu nhà cao cấp của Hác gia, Hướng Nhật thu hồi vẻ mặt ám muội, hắn nghiêm chỉnh gõ cửa.

Mở cửa chính là tiểu nha đầu Hác Manh mà hắn đã vài ngày không gặp, vừa thấy ngoài cửa là lưu manh lão sư, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nàng hờn dỗi nói:

- Thầy, sao lâu như vậy anh không đến, em nhớ anh muốn chết!

Hướng Nhật lắc mình vào nhà, vừa nhìn ngang ngó dọc quanh nhà như trộm vừa hỏi:

- Nha đầu, mẹ em đâu?

Hác Manh nói rất tự nhiên:

- Trong bếp chứ đâu.

- Làm cơm à?

Trong lòng Hướng Nhật nhất thời tức khí, hắn lập tức nghĩ tới nguyên nhân Hác phu nhân tự mình xuống bếp, dkm, không ngờ lại tự làm cơm cho thằng lừa đảo cặn bã kia ăn, cũng không biết thằng lừa đảo đã dùng thủ đoạn gì mà có thể khiến Hác phu nhân hạ mình xuống bếp nấu ăn như vậy.

- Đúng vậy!

Tiểu nha đầu đỏ bừng mặt, có vẻ rất hưng phấn.

- Thầy không biết đấy thôi, mẹ em nấu ăn rất ngon.

Hướng Nhật nghe thế không khỏi khó chịu, tiểu nha đầu cũng không chú ý sắc mặt của hắn, nàng tiếp tục hỏi:

- Thầy, hôm nay sao anh đến muộn vậy?

Hôm nay quả thật đến hơi muộn, bởi vì vừa phải luyện đọc diễn cảm ở phòng ngữ âm, lại vừa cùng cô nàng Nhâm Quân nếm lại cái tư vị thân mật trong nhà vệ sinh nữ ngày trước, so với bình thường tan học đến ngay đây thì đúng là muộn hơn nhiều. Nhưng Hướng Nhật cũng không nói ra nguyên nhân đích thực, mà chớp chớp mắt nói:

- Anh cố ý đến muộn.

- Tại sao thế?

Tiểu nha đầu lập tức nổi tính hiếu kỳ.

- Thế mà cũng không hiểu?

Hướng Nhật có chút, gõ nhẹ lên đầu tiểu nha đầu, đến lúc nàng u oán nhìn mình, hắn mới nói:

- Đương nhiên là vì đến nhà em ăn cơm rồi, mẹ em làm cơm ngon vậy, anh là muốn đến nếm thử một chút.

Tiểu nha đầu vốn đang oán giận lưu manh lão sư vì tội cốc đầu mình, vừa nghe đến đây, con mắt nhất thời mở to, bất chấp đầu còn hơi ê ẩm, nàng vội hỏi:

- Nhưng sao anh biết hôm nay mẹ em xuống bếp, em nhớ là vừa mới nói cho anh cơ mà?

Hướng Nhật cũng chẳng muốn giải thích, hắn nói thẳng:

- Đừng nói việc đó vội, nha đầu, thương lượng với em một chuyện.

- Chuyện gì thế ạ?

Tiểu nha đầu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của lưu manh lão sư, trong lòng càng thêm hiếu kỳ.

- Có phải lát nữa có người tới dùng cơm không?

- Dạ!

Tiểu nha đầu nghe vậy không khỏi nhíu mày:

- Thầy, anh hỏi cái này làm gì, em cực kì ghét cái gã tự xưng là chú kia!

- Không sai, anh cũng ghét hắn!

Hướng Nhật tiếp lời:

- Lần này anh đến chính là để phá bĩnh quan hệ giữa hắn và mẹ em.

Tiểu nha đầu căn bản chẳng buồn nghĩ xem vì sao lưu manh lão sư lại biết đều này, nàng hết sức phần khởi:

- A, vậy thật sự tốt quá! Thầy, anh có kế hoạch gì không, cho em tham gia với?

- Tất nhiên, vốn đã định cho em tham gia.

Thấy tiểu nha đầu lộ ra vẻ chán ghén khi nhắc tới gã lừa đảo kia, Hướng Nhật bất giác cũng vui mừng, lúc đầu còn tưởng nha đầu còn nhỏ tuổi nên dễ bị đối phương lừa gạt, không chừng mình phải uốn ba tấc lưỡi mới được việc, ai ngờ chẳng cần mình khuyên bảo, nha đầu kia đã sớm không có chút hào cảm nào với gã lừa đảo, vậy kế hoạch lần này càng dễ thực hiên.

- Em phải làm gì đây?

Tiểu nha đầu có chút kích động, hình như rất hưng phấn khi được tham gia kế hoạch phá bĩnh này.

Hướng Nhật suy nghĩ một chút rồi nói:

- Không cần làm gì, lúc ăn cơm tối, em cứ ra sức làm mấy hành động kỳ quái là được.

- Hành động kỳ quái?

Tiểu nha đầu hiển nhiên vẫn không hiểu ý của lưu manh lão sư.

- Chính là không để cho gã đàn ông kia có thể nói chuyện với mẹ em, tốt nhất là chọc giận hắn, khiến hắn mất đi tình táo.

- A, em biết rồi!

Tiểu nha đầu lập tức hưng phấn xen miệng vào.

- Cứ thế, gã kia tức quá sẽ nói ra những lời khó nghe, sau đó mẹ em sẽ ghét hắn, đúng không?

- Em cũng có đầu óc đấy.

Hướng Nhật tặng nàng một ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp:

- Còn nữa, khi thấy mẹ em cùng gã kia liếc mắt đưa tình, em phải ngăn cản, gắng hết sức mà ngăn cản, hiểu chưa?

- Biết rồi.

Tiểu nha đầu nũng nịu đáp, trong mắt ánh lên vẻ hớn hở, rõ ràng có phần đắc ý vì được lưu manh lão sư phụ khen "có đầu óc".

Dặn dò tiểu nha đầu nên nói thế nào xong, Hướng Nhật lại nhớ tới một việc.

- À này, gã kia đến chưa?

- Bây giờ còn chưa đến.

Tiểu nha đầu nghiêm mặt, đột nhiên lại ngập ngừng nói:

- Nhưng chắc chỉ lát nữa thôi, mẹ em vừa nói chuyện điện thoại với hắn.

Hướng Nhật cũng chỉ hỏi cho có, lúc vào nhà mà không thấy gã lừa đảo cặn bã kia, hắn đã biết đối phương chưa tới, sở dĩ hỏi thế, chẳng qua là muốn kiếm cớ chuồn đi, cũng là mở đường cho hành động kế tiếp của hắn.

- Được rồi, anh đến phòng của tỷ tỷ em, khi nào hắn tới em báo ta biết.

Vừa nghe lưu manh lão sư muốn đến phòng tỷ tỷ, tiểu nha đầu lập tức có ánh mắt cảnh giác, lần trước nàng đã bắt gặp lưu manh lão sư phụ đánh mắt đưa tình cùng vị tỷ tỷ xưa nay luôn làm mặt lạnh cảu mình, giờ đương nhiên là khẩn trương.

- Thầy, anh đến phòng tỷ tỷ em làm gì?

- Tiểu nha đầu đừng hỏi nhiều như vậy.

Tiểu nha đầu bĩu môi, nàng bất mãn nói:

- Thầy, anh cũng đừng quên đấy, chúng ta đã có ước định, chờ em trưởng thành, anh phải kết hôn với em.

Hướng Nhật đổ mồ hôi hột, rõ ràng khi đó chỉ nói là làm bạn gái, sao giờ lại biến thành kết hôn? Nhưng hiện tại không phải lúc so đo điều này, hắn nhanh miệng đáp qua quít:

- Được, được, anh biết rồi.

Tiểu nha đầu lúc này mới mới hai lòng, đi một mình vào phòng khách xem ti vi.

Hướng Nhật đi lên lầu hai một cách thông thạo, đến thẳng cửa phòng thì dừng lại, xoay tay nắm cửa, phát hiện không khóa, trong lòng nhất thời hưng phấn, hắn mở cửa bước vào. Vừa đặt chân vào phòng, Hướng Nhật liền nghe thấy tiếng nước chảy róc rách truyền ra từ trong phòng tắm, cặp mắt lập tức sáng ngời. Bởi vì tình huống lần này thật sự quá quen thuộc, còn nhớ lần đầu tiên bước vào cái căn phòng nhỏ bé nhưng khang trang đầy đủ này, hình như tình cảnh cũng như vậy. Nhẹ nhàng đi tới cửa phòng tắm, Hướng Nhật sớm đã quen với việc thâu hương thiết ngọc kiểu này. Đầu tiên là thử xem cửa phòng tắm có khóa hay không, ngay sau đó mắt sáng rỡ, bởi vì cửa này cũng không khóa. Cố nén kích động, Hướng Nhật rón rén đẩy cửa ra, trước khi đi vào hắn cũng đã cởi giầy bỏ bên ngoài, cho nên không gây ra chút tiếng động nào. Tuy nhiên, có lẽ do quá cẩn thận, trong lúc vô ý đụng phải vật gì đó, một tiếng động nhỏ vang lên. Hướng Nhật lập tức khẩn trương hẳn lên, hô hấp ngừng lại, trong lòng khẩn cầu: đừng để mình thâu hương thiết ngọc không xong còn bị bắt gian tại trận, thế thì thật sự quá thất bại.

Nhưng sự thật lại ngoài dự liệu của hắn, bóng dáng mê người bên trong tấm rèm lụa nửa trong suốt cũng không nhô đầu ra, chỉ nhẹ giọng hỏi:

- Tiểu Manh, là em à?

Hướng Nhật không dám lên tiếng, hắn đã nghe ra đây đúng là giọng của Hác đại tiểu thư, nội tâm khẩn trương nhưng cũng đã ổn định lại, bởi vì nàng tưởng mình là tiểu nha đầu, như vậy càng có lợi cho hành động của mình.

Vén một góc rèm, Hướng Nhật ngó mắt vào, vừa mới liếc mắt một cái, cả người lập tức ngẩn ra. Tuy không phải lần đầu nhìn thấy đối phương khỏa thân, có điều lần này đã phơi bày ra trước mắt đầy đủ chỗ lồi chỗ lõm, hơn nữa trong phòng tắm hơi nước mịt mù làm cho tấm thân trắng như tuyết của nàng như ẩn như hiện nhưng lại càng khiến người ta mê mẩn. Do góc nhìn nên đập thẳng vào mắt Hướng Nhật là đôi gò bồng đảo to tròn cao vút trước ngực, chúng rung rinh theo động tác gội đầu của chủ nhân, các giọt nước không ngừng chảy xuôi xuống trên bề mặt căng mịn mền mại của trái tuyết lệ càng khiến cho người ta cảm thấy máu nóng sôi trào. Trước cảnh xuân sắc mỹ lệ này, Hướng Nhật gần như không nhịn nổi nữa, hắn muốn xông lên cắn một phát, nhưng cuối cùng vẫn kìm nén được ham muốn.

Chủ nhân của thân thể mê người này vì đang sử dụng vòi hoa sen rửa sạch bọt xà phòng bám đầy trên đầu nên nhắm chặt mắt, cũng không phát hiện ra mình bị rình trôm. Con mắt Hướng Nhật dần dần lướt xuống, băng qua phần bụng dưới bằng phẳng và đi tới vị trí giao tiếp giữa hai chân, vừa mới chạm đến vùng đào nguyên đen nhánh có hình tam giác ngược thì bên tai lại vang lên tiêng nói:

- Tiểu Manh, lấy khăn tắm giúp chị.

Hiển nhiên chủ nhân nơi này đã hoàn toàn coi nam nhân là muội muội của mình.

Trong lòng Hướng Nhật cười dâm, hắn lấy chiếc khăn tắm khô ở bên cạnh và đưa cho Hác đại tiểu thư đang quơ quơ tay. Sau đó, tay hắn đã không biết quy củ mà đặt lên eo nhỏ của tấm thân mê người trước mắt.

- Đừng làm loạn.

Hác Tiện Văn lạnh giọng nói, hiển nhiên có phần bất mãn đối với hành vi quá to gan của muội muội, nhưng lập tức nàng thấy không đúng, mặc dù vì lần trước mình tỏ ra thân mật cùng nam nhân ngay trước mặt muội muội nên sau đó quan hệ tỷ muộn đã hòa hoãn hơn, nhưng hàng năm nay muội muội vẫn luôn sợ mình, căn bản sẽ không lớn gan như vậy, hơn nữa từ lúc tiến vào không nghe thấy nó nói câu nào.Nghĩ đến đây Hác Tiện Văn mở choàng mắt.

Đập vào mắt là khuôn mặt quen thuộc đang mang theo nụ cười xấu xa, Hác Tiện Văn đột nhiên cứng người, nàng kinh hãi đến nỗi nói lắp bắp:

- Anh, anh.sao lại tới đây?

Bởi vì thật sự quá sức kinh ngạc, ngay cả việc bàn tay nam nhân đang chậm rãi mò lên bộ vị mền mại trước ngực cũng bị nàng quên mất.

- Không phải đã hẹn từ trước sao?

Hướng Nhật cười xấu xa, bàn tay không biết quy củ đã đặt lên gò bồng đảo cao vút căng mịn lúc này đang rất mềm mại và trơn nhẵn vì ướt nước.

Toàn thân Hác Tiện Văn nhất thời run rẩy, theo phản xạ muốn lui về sau, nhưng lại bị nam nhân ôm lấy.

- Đừng, đừng ở chỗ này.

Đã mơ hồ đoán ra nam nhân muốn gì, trong lòng Hác Tiện Văn vừa ngượng ngùng vừa khẩn trương, mặc dù nàng cũng sẵn sàng giao thân thể mình cho nam nhân, nhưng bây giờ là đang trong phòng tắm, hơn nữa sắp tới giờ cơm, vạn nhất tiểu nha đầu Tiểu Manh kia không hiểu chuyện hoặc mẫu thân đi lên gọi mình ăn cơm nhìn thấy cảnh này, vậy quả thật không còn mặt mũi gặp ai nữa.

Hướng Nhật đã mặc kệ thân thể đối phương vẫn ẩm ướt, dục vọng mãnh liệt của giống đực khiến hắn ghé đầu tới hôn lên đôi môi mọng còn đang muốn né tránh của Hác đại tiểu thư. Đồng thời tay trượt xuống ôm lấy kiều đồn vểnh cao phía sau thân thể mềm mại mê người của nàng, cảm thấy nơi đó thật co giãn và trơn mềm.

- Ư.."

Đầu óc Hác Tiện Văn toàn một màu trắng xóa, toàn thân như nhũn ra, may mà được nam nhân ôm, nếu không sợ rằng đã sớm ngã xuống đất.

Thần thương của Hướng Nhật ngày càng bành trướng, nhất là Hác đại tiểu thư vẫn không có một mảnh vải che thân, trong tình cảnh ướt át chết người như thế này, lại còn là bà xã của mình, hắn đã không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu cởi quần áo.

- Tỷ tỷ -

Vừa mới cởi áo t - shirt, khi da thịt hai người tiếp xúc với nhau, Hướng Nhật càng cảm nhận được sự mềm mại và mát lạnh từ tấm thân kiều diễm của nàng, đột nhiên ngoài cửa vang lên một giọng nói không muốn nghe thấy nhất.

Trong phòng tắm hai người lập tức tỉnh táo lại. trong lòng Hướng Nhật tiếc hận không để đâu cho hết, còn một chút nữa là tới thời khắc mấu chốt.Thế mà lại bị nha đầu ở bên ngoài phá bĩnh, đang yên đang lành đến xem náo nhiệt làm gì, chẳng lẽ không sờ trời đánh hay sao?

- Anh mau trốn đi!

Hác Tiện Văn cũng vô cùng ngượng ngùng, bất chấp việc còn đang khỏa thân, nàng bước nhanh ra khỏi bồn tắm, tiếp theo đẩy nam nhân vào đó, sau đó kéo rèm lại.

- Đây, chuyện gì không?

Bởi vì đang giấu nam nhân, cho nên dù đối mặt với muội muội vẫn luôn sợ mình trong dĩ vãng, giọng nói Hác Tiện Văn cũng có phần yếu ớt.

- Tỷ tỷ, tỷ có thấy thầy em đâu không?

Giọng điệu của tiểu nha đầu có chút khác thường, cũng không biết có phải đã sớm đoán được trong phòng tắm có người hay không.

- Không, chỉ có mình tỷ ở đây.

Hác Tiện Văn trả lời mà trong lòng run sợ, sợ muội muội bốc đồng sẽ xông tới.

- A.

Tiểu nha đầu đáp khẽ một tiếng, nhưng cũng không bỏ đi, bởi vì tiếng bước chân vẫn dừng ở cửa.

Hác Tiện Văn biết muội muội sinh nghi, nếu không nghĩ biện pháp thì nó sẽ không bỏ đi, nàng cố gắng giữ bình tĩnh và nói:

- Tiểu Manh, không chừng hắn sang phòng của em đấy, em đi xem thử xem.

- Thật sao?

Tiểu nha đầu ở bên ngoài nghe vậy rõ ràng có chút cao hứng, nàng tung tăng chạy đi, có lẽ chính bản thân nàng cũng không tin lưu manh lão sư đang ở trong phòng tắm của tỷ tỷ.

(*) hận thiết bất thành cương: giận vì sát không hóa ra gang ngay, ý nói thất vọng vì người mình đặt rất nhiều kỳ vọng nhưng lại không có ý chí cầu tiến