Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 23: Chuẩn bị hoàn tất, nửa đêm tập kích




Hướng nhật bỏ lại người cản địa phía sau, trong lòng khinh bỉ nhỏ cảnh sát ngu đó không ngớt, tưởng ông đây là con dê 35 ngu thiệt hả? bình thường con gái hễ nhìn thấy súng là sớm bị dọa gào cha kêu mẹ rồi, còn nàng lại không hề ngạc nhiên nhiều nếu không có phản ứng như con gái bình thường, còn có thể tĩnh táo nói lên tên loại súng, còn rành địa hình để đuổi theo phần tử nguy hiểm, không có vấn đề mới là lạ. Nếu không phải về nhà sớm một chút gặp người đẹp, thì ông đây không chỉ bóp mông hôn má vậy đâu.

"Bây giờ mới chịu về? vừa làm chuyện gì xấu xa nữa đó?" Sở sở mặt giận dỗi nhìn tên lưu manh vừa mới bò về.

"Đi uống chút rượu thôi." Hướng nhật thành thật khai báo

"Đi uống rượu à?" Sở sở đến gần hắn, quả nhiên ngữi được mùi rượu, "Tên đáng chết này, còn không mau đi tắm đi, muốn hôi chết ta sao?"

"Đi liền, đi liền." Hướng nhật nhắm phòng tắm chạy đi.

"Đợi chút!" Sở sở dí theo, rõ ràng ngoài mùi rượu còn có mùi khác." Trên người có mùi nước hoa, nói mau, chuyện gì đây?"

"Thì quán rượu có nhiều em gái, chắc là vô tình quẹt trúng?" Hướng nhật lắc lắc đầu ra vẻ khó hiểu.

"Vậy hả?" Sở sở hồ nghi nhìn hắn, ngửi đi ngửi lại khắp người hắn, không chỉ có một loại nước hoa, nên cũng tạm tin lí do này.

"Cô tắm chưa? Tắm chung ha?" Hướng nhật hiểu không thể dây dưa hoài được, tìm cách ngăn lại.

"Đi chết đi! sau này ta chưa cho phép thì dứt khoát không được đi uống, muốn đi phải mang ta theo!" Sở sở ngang ngạnh nói, nói cứ như bà xã người ta.

"Dạ, dạ.rồi, cô thiệt là không muốn tắm chung? tắm tình nhân đó."

"Tắm tình nhân cái đầu ngươi!" Sở sở một cước đá hắn lọt vào phòng tắm, rồi nhảy lên ghế tiếp tục xem TV.

Lát sau, Hướng nhật ra khỏi phòng tắm, trở về phòng thay cái quần thụng với áo ba lỗ, đi tới phòng khách cùng coi hài kịch với Sở sở.

"Uống rồi đã ăn gì chưa?" Sở sở hai mắt vẫn găm vào TV nhưng lại mở miệng hỏi.

"Chưa!" Hướng nhật nhìn kỹ nhỏ này, phát hiện càng nhìn càng thấy đẹp.

"Trong bếp có đồ ăn đó, tự hâm đi.thôi để ta, không thôi lại có kẻ phóng hỏa đốt nhà nữa." Sở sở đứng lên đi vào bếp.

Hướng nhật nhìn mông cô nàng nhịp nhịp từ phía sau, quần lót nhô lên một mảng nhỏ, nuốt nước miếng cái ực, mẹ nó giờ không đói nữa mà chỉ khát thôi.

May mà Sở sở không nghe tiếng lòng của hắn chứ không thôi là một cước sút hắn bay vào trong bếp, để hắn tự mình hâm đồ ăn lun.

Bữa cơm nhanh chóng được dọn ra, mỗi người một cái chén, đồ ăn nhanh chóng được hâm nóng lại, Sở sở dọn mâm trên bàn trước salon, bộ dạng tỉ mỉ nhìn như vợ mới về nhà chồng.

Hướng nhật thò tay bốc một cái cánh gà, đưa vào miệng cắn phát rồi lôi xương ra, thức ăn vừa hâm nóng nên hắn vừa nhai vừa vỗ vỗ miệng.

"Ngon không?" Sở sở ngồi bên cạnh hắn giờ không xem TV nữa mà tập trung chú ý vào vẻ mặt của hắn.

"Thường thôi!" Hướng nhật mặt không đổi sắc nhưng lại thầm giật mình, không ngờ con gái đại gia lại nấu ăn ngon tời vậy. Bắt đầu đánh giá lại nàng, lúc đầu cứ tưởng với dáng vẻ nàng thì chỉ tuyệt trên giường thôi ai ngờ giờ lại thành trùm trong bếp nữa.

"Ai da." Chợt một cơn đau từ hông truyền lên, hiển nhiên thủ phạm là người đang chờ hắn bình luận và thấy không hài lòng rồi.

"Gạt cô thôi, ngốc quá đi, ngon lắm đó!" Hướng nhật nhìn lại thấy nàng không vui liền thuận tiện dỗ luôn.

"Ngươi mới ngốc.ngon thiệt sao?" miệng thì chu lên ra vẻ không vui nhưng mắt thì lại tỏ ra vui mừng.

"Người thành thật như ta mà nói xạo sao?" Hướng nhật ra vẻ oan uổng cứ như người đối diện là kẻ chuyên bắt nạt hắn vậy, đột nhiên hơi tò mò hỏi: "Được rồi, mà ngón này cô học của ai đó?"

Sở sở nghe hắn xưng là thành thật thì định đánh cho một cái nhưng nghe tiếp theo hắn hỏi học nấu ăn từ ai thì lại đắc ý vênh mặt lên: "Không cho ngươi biết!"

"Không cần nói ta cũng biết rồi! ".

"Xạo!"

"Thì cũng như trong kịch vậy thôi."

"Cái gì?"

"Dám chắc học từ mẹ cô chứ gì?" Hướng nhật đoán.

"A? ngươi sao biết được?" Sở sở ngây người ra.

"Ta còn biết lúc dạy cô nấu ăn mẹ còn nói thêm 1 câu." Hướng nhật cười đểu.

"Không tin!" Sở sở kiên định nói.

"Mẹ cô nói vầy: chỉ có nắm được bao tử của con trai, mới có thể giữ trái tim hắn, còn nói năm đó bà cũng nhờ vậy mà bắt được trái tim ba cô." Hướng nhật đem tất cả những gì trước kia thấy trên TV ra nói luôn.

"Ngươi, ngươi, ngươi nghe lén ta với mẹ nói chuyện à ta.đập chết ngươi!" Sở sở hung hăng lao vào hắn.

"Không có?" Hướng nhật cản nàng lại "Ta không có nghe lén!"

"Còn không có? vậy ngươi sao lại biết?" Sở sở trừng mắt nhìn hắn.

"Ta đoán thôi! Cô nghĩ lại coi, vô với mẹ cô nói chuyện này là khi nào, ở đâu?" Hướng nhật buồn bực không thôi.

"Lúc ta 15 tuổi.không đúng, khi đó ngươi làm sao nghe lén? chẳng lẻ nghi oan sao?" Sở Sở trừng mắt.

"Đó, nói rồi mà, chồng em là thiên tài, em còn không tin?" Hướng nhật kéo nàng ngồi xuống salon tiếp tục ăn.

"Ghê tởm, ta còn chưa đáp ứng!" Sở sở đỏ mặt ngún ngoãy quay đầu qua một bên không thèm nhìn hắn.

"Không sao hết, mình sinh con rồi hãy làm đám cưới." Hướng nhật cắn miếng thịt trong miệng vừa đắc ý nhìn nàng, thuở đời nào cứ thích làm say mê người ta, sau này phải dạy cho tốt mới được.

"Đáng ghét! không thèm để ý tới ngươi nữa, ta xem TV." Sở quay người đi.

No bụng rồi, xếp chén lại xong Hướng nhật nhảy lên salon gối đầu lên đùi Sở sở, nhích nhích đầu lên đụng trúng phần bụng.

"Ngươi làm gì đó!" Sở sở giang chân ra đẩy đầu hắn lên, mặt giận dỗi.

"Ngồi khoanh chân lâu quá mỏi ghê, gối lên thấy mềm lắm.để ta gối chút nữa đi." Hướng nhật bày ra vẻ mặt vô lại.

"Gối bên kia kìa!" Sở sở liếc hắn chỉ chỉ cái gối dựa.

"Thích gối trên đùi cô hơn?" Hướng nhật cười gian.

"Xấu xa!" Sở sở thấy hắn chiếm tiện nghi mình tự nhiên là không thể để yếu thế, cũng nữa nằm nữa ngồi ở salon, đùi còn lai gác lên vai hắn.

"Hơ, chân cô cũng mỏi sao?" Hướng nhật nhìn dọc theo chân nhỏ trắng trẻo của Sở mỹ nhân, thấy khoảng hở giữa hai ống quần đùi, quả nhiên là màu trắng, xem ra cô này thích đồ lót màu trắng, không được mai mốt nhất định mua cho nàng mấy cái đồ lót trong suốt mới tốt (tốt cho mắt ai).

"Ta thích!" Sở sở tức giận cự lại, chưa phát hiện mình bị lộ hàng.

"Thích cũng vô dụng!" Hướng nhật nắm chân đang gác của nàng giơ lên cao, đầu xoay lại nhìn thẳng lên, lúc đầu chỉ có thể thấy một chút, bây giờ hai chân mở rộng ra, cơ hồ có thể nhìn thẳng vào thấy cả giãi đất thần bí.

"Nha - "Sở sở phát hiện mục đích bất lương của hắn, cong chân lại đạp một phát.

"Ai da chân trắng quá!" Hướng nhật lấy tay bắt được, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Buông ta ra!" Sở sở liều mạng giãy dụa.

"Như thế này là yêu sao?" Hướng nhật lấn được một bước thì nhảy tới một m nữa, cầm lấy chân cô nàng, kẹp vào bên hông.

"Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Sở sở rùn mình thấy hơi hoảng sợ.

"Đừng nghi oan cho ta, ta là người đàng hoàng, muốn cùng cô coi TV thôi." Hướng nhật đầu gác mốt bên đùi, 2 tay ôm đùi còn lại ép chặt vào trong lòng ngực.

"Ngươi mới nghĩ bậy đó!" Sở sở giãy dụa không thoát thì đành để mặc hắn, vị trí kì lạ của hai người làm nàng có cảm giác kì lạ, mặt đỏ, tim đập thình thịch.

"Xem TV đi!" Hướng nhật vuốt ve một chân đang ôm, da thịt nhẵn nhụi mềm mại làm cho hắn sảng khoái.

"Dê cụ! tay ngươi nhiều lông thật!" Sở sở bất mãn nói.

"Không sao, nhìn lâu rồi quen thôi." Hướng nhật an ủi.

"Trước hết là nói cái tay ngươi đó, ngươi không được dùng tay sờ." Sở sở cảm thấy người càng ngày nóng lên, Lưu manh đáng chết tay còn lộn xộn, rờ lên sát P của nàng rồi, không thể để tiến thêm được nữa.

"Sờ? sờ chỗ nào? Cô mới là đang sờ ta đó?" Hướng nhật ra vẻ không biết gì, còn đang cọ xát da thịt nhu nộn của nàng.

"Ghê tởm! Còn sờ lên nữa đi! Đụng đến đó là ta đi ngũ lun!" Ý là sờ P ta thì ta đi ngũ, còn sờ nữa thì khỏi ôm nhá.

"Ngủ? Tốt, Cô đã đồng ý từ tối nay ngũ chung với ta." Hướng nhật hai con mắt sáng ngời như đèn xe công suất lớn.

"A - ta chưa coi TV xong, để coi xong đã." Sở sở bối rối tránh ánh mắt của hắn.

"Có cái gì hay đâu, dù sao còn có thể coi lại. Đừng quên, ngày mai còn đi học đó, ngủ sớm tốt hơn, đừng lì nữa." Hướng nhật phân tích, bế nàng đứng lên, trực tiếp đi vào phòng ngủ.

"Không muốn, không muốn, buông ta ra, bây giờ chưa tới 11 giờ, ta còn chưa buồn ngũ." Sở sở thất thanh kêu to.

"Không còn cơ hội giải thích, vào phòng ngủ thì phải nghe ta." Hướng nhật tà ác cười, đặt nàng xuống giường.

"Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì? Không được làm bậy.chúng ta thỏa thuận vậy đi, ngươi ngũ cách ta ½ m." Sở sở sợ hãi nép qua sát bên cạnh giường.

"Biết rồi, Thiệt là phiền phức! chỉ muốn cho bắt ngũ sớm một chút thôi, chẳng lẻ cô không biết con gái thiếu ngũ da tay bị ảnh hưởng lớn sao?" Hướng nhật giản giải.

"Biết, không cần ngươi nhắc, da tay ta trời sanh là tốt rồi, không sợ!" Sở sở nói lời này cũng ra vẻ hãnh diện lắm.

"Trời sanh tốt cũng vô dụng, thức đêm lâu khóe mắt sưng như mắt cá, hơn nữa trên mặt còn nổi mẫn đỏ, da tay còn có thể bị nhăn." Hướng nhật đe dọa.

"Đừng nói nữa! Ta ngũ là được chứ gì!" Sở sở bị hắn miêu tả tình cảnh tương lai sợ đến nỗi nằm nhanh xuống giường.

"Hắc hắc, Vậy mới ngoan! Cô ngũ đầu đó, ta ngũ đầu này." Hướng nhật cười quỷ dị

"Không được, ngươi theo ta ngũ chung một đầu." nhìn sắc mặt hắn gian manh vậy chắc chắn là không hảo tâm, nghĩ đến chuyện hắn rình coi mình thay quần bên ngoài thì thà bắt nằm cạnh bên.

"Cái gì! không phải nói mỗi người một đầu sao*?" Hướng nhật giả bộ ra vẻ cam chịu.

"Ta đổi ý rồi, không được sao bất quá ở giữa cũng tách ra ½ m." Sở sở chỉ ra vị trí đại khái, sau đó dùng sợi chỉ căng ở giữa: "không cho vượt qua."

"Được được, đều nghe theo cô." Hướng nhật thành thật nằm ở một bên, chỉ cần lên giường rồi là thành công một nửa, còn lại thì nửa đêm.

Há há.

* Đây là kiểu 69, đầu người này giữa chân người kia.Làm gì thì tự hiểu