Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1178: Huyết Ấn




Thanh kiếm của Ryos phát ra loại ánh sáng chói lóa như ánh sáng của mặt trời, trong màn đêm tăm tối, kèm theo cái giá lạnh của băng tuyết, ánh sáng tỏa ra từ thanh kiếm càng chói lóa hơn. Ánh sáng nhanh chóng biến thành một tia sáng chiếu thẳng lên trời, tạo thành một dải sáng hình trụ nối liền trời và đất. Dải sáng nhanh chóng lan rộng ra khắp thành phố rồi ngay lập tức làm tan chảy băng giá, đưa thành phố Bắc Hải trở lại nguyên vẹn, tuy nhiên thành phố có phần tan tác như vừa hứng chịu một cơn bão.

Ryos thở một hơi và cắm thanh kiếm xuống đất với khuôn mặt giận dữ.

- Không ngờ thi triển phép thuật Ánh sáng thiên đường lại mất thời gian đến vậy.

- Ryos, chúng ta không phải Thiên Chúa, không thể phẩy tay một cái là dễ dàng tạo ra phép thuật, chúng ta đều có giới hạn của mình.

Cô nàng có mái tóc dài thướt tha màu xám khói lên tiếng trong khi nàng đang nhìn ngó xung quanh. Rất nhiều người đi đường đang ngơ ngạc không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, chẳng có ai bận tâm đến nhóm người bọn họ.

Ngược lại với Tuyết, cô nàng có mái tóc ngang vai màu hạt dẻ lại không giữ được bình tĩnh, nàng nói vội và cắt hết những cuộc trò chuyện của đồng đội:

- Với năng lực cường hóa của tôi, mặc dù lớp băng gây chút khó khăn nhưng tôi còn nghe rõ cuộc nói chuyện của tụi Zelo. Bọn chúng đang tới nhà thờ phía Đông, dường như chúng đang tìm kiếm cây thánh giá Huyết Ấn.

- Huyết Ấn?

Cả nhóm đồng thanh hô lên với vẻ mặt vô cùng bàng hoàng. Huyết Ấn là cây thánh giá đặc biệt màu đỏ như máu, có tuổi đời hàng trăm năm, sở dĩ nó có màu đỏ là vì gắn liền với cuộc đại chiến giữa Vatican và Huyết Tộc.

Hơn 500 năm trước, tức thế kỷ 15 Vương công xứ Wallachia (một vùng đất của Romania ngày nay) có biệt danh là Vlad Ţepeş, hay còn gọi là Dracula. Ngoài thân phận là Công Tước Romania thời đó thì hắn còn là vị Vua chính thức cuối cùng của Huyết Tộc. Huyết Tộc dưới sự dẫn dắt của Dracula càng ngày càng trở nên hùng mạnh và bành trướng, đến mức độ có thể ngây nguy hiểm khiến toàn nhân loại diệt vong. Vatican thời đó cảm thấy một cuộc đại chiến là khó tránh khỏi, vì vậy đã mất rất nhiều ngày huy động toàn lực lượng trên khắp thế giới tấn công một lần duy nhất, trước thế lực hùng hậu và sức mạnh áp đảo, cùng với tinh thần không khoan nhượng cho tội ác, đại quân Vatican đã dành thắng lợi hoàn toàn. Tàn quân của Huyết Tộc vội vã bỏ chạy, nhưng đa phần đều bị truy đuổi ráo riết. Riêng Dracula và các Huyết Tộc Thân Vương dưới trướng của hắn lại bất tử không thể giết được, chính vì vậy Hội Hồng Y năm đó đã sử dụng một phép thuật phong ấn tối thượng có tên gọi là Huyết Ấn. Vật dụng dùng để làm phép chính là cây thánh giá trên tay Hồng Y dẫn đầu, sau khi phong ấn Dracula xong thì cây thánh giá cũng bị biến thành màu đỏ và không thể bị phá hủy. Nhận thấy đây là vật duy nhất có thể phá bỏ phong ấn cho Dracula, vị Hồng Y đó đã bí mật mang theo bên mình để tránh bị kẻ xấu lấy cắp. Sau này thông tin về Huyết Ấn đã đi vào lãng quên, không còn ai biết tung tích của nó nữa, tất cả chỉ còn là lịch sử.

Nghe đến hai từ Huyết Ấn, Thánh kỵ sỹ cũng bàng hoàng đến mức toát cả mồ hôi, vật đó chẳng phải đã bị lãng quên và mất tích hàng trăm năm rồi sao?

- Lẽ nào Zelo muốn hồi sinh ác quỷ Dracula?

Nhắc đến cái tên Dracula, cả nhóm dường như chân đứng không vững, sắc mặt tái xanh hết cả lên. Lịch sử ghi rất rõ ràng, năm xưa cả ba hội của Vatican là Hồng Y, Thánh Kỵ Sỹ, Mục Sư, hết thảy cũng hơn ba mươi người, toàn là những người mạnh nhất mới khống chế được chỉ một mình ác quỷ Dracula. Hắn được xem là ác quỷ mạnh nhất từng tồn tại trong lịch sử.

- Bọn chúng điên rồi, điên thật rồi.

Một vị tu sĩ bày tỏ vẻ mặt vô cùng hoảng loạn.

- Bình tĩnh, Adam.

Tuyết nói. Rồi nàng nói tiếp:

- Chúng ta vẫn còn thời gian, bằng mọi giá phải ngăn tụi Zelo lấy Huyết Ấn.

- Không cần bàn thêm nữa, chúng ta mau tới nhà thờ Ngũ Phúc, phía Đông Bắc Hải.

Ryos rứt khoát nói, bàn tay phát ra ánh sáng màu vàng, vẽ thành hình tròn mở ra một cánh cổng dịch chuyển.

Khung cảnh thành phố Bắc Hải lúc này quá ảm đạm so với không khí náo nhiệt, ồn ào, bụi bặm lúc bình thường. Trời rất tối, kể từ khi băng tan vẫn chưa có điện, và trong ánh sáng yếu ớt của vầng trăng mùa thu, mọi thứ trông thật huyền bí.

Liễu Y Y kể từ khi có được siêu sức mạnh mà Hướng Nhật ban cho, nàng trở nên kiều diễm hơn bao giờ hết, và tính cách cũng mãnh mẽ đầy vẻ tự tin. Khi thấy nhóm người Vatican rời đi, nàng cũng nhanh chân chạy theo, trước khi đi chỉ kịp nhìn Hướng Nhật và nói một câu:

- Gặp anh sau nhé.

Hướng Nhật không vì vậy mà cảm thấy buồn, ngược lại hắn cũng muốn tách cô nàng ra càng sớm càng tốt, bởi vì thời điểm hẹn gặp Phương Nghi sắp tới, hắn không còn nhiều thời gian để lo chuyện khác nữa, người đẹp đang chờ hắn.

Dùng chiếc đồng hồ đặc biệt của tổ chức, hắn bấm vào giao diện gọi điện và chọn mục gọi cho tài xế.

Đầu dây bên kia nhanh chóng nghe máy, nhưng phát ra giọng nói bằng tiếng Anh một cách rất không vui:

- Cái gì nữa vậy, không biết người ta đang ăn à, gọi cái gì mà gọi, thôi nhá!

Thật không may cho hắn, người nghe máy không ai khác chính là cô nàng kiêu ngạo, khó ưa, khó gần Lý Ngọc Hân.

- Cô bị cái gì vậy, mau lái máy bay đến đây.

Hướng Nhật hận không thể nói nên lời, cái con bé này cái gì nữa không biết, đến cả điện thoại của ông chủ mà cũng không nhận ra.

- Tôi không rảnh!

Lý Ngọc Hân khi biết người gọi là ai thì không những không hạ tông giọng xuống mà còn nâng lên mức tối đa.

- Lý tiểu thư, hi vọng cô ý thức được lời nói.

Hướng Nhật không cần nói nhiều, chỉ cần không phải người thiểu năng cũng biết được lời nói của hắn có ẩn ý gì. Hắn không ngờ trên đời lại có người ngang ngược hơn cả An Tâm, muốn được voi đòi tiên à?

- Anh có thể tìm cách khác, hiện tại tôi bận lắm. Hừ...

Lý Ngọc Hân cuối cùng cũng chịu hạ giọng xuống, tuy nhiên nàng tỏ ra rất ấm ức.

- Cách khác? Là cách nào?

Hướng Nhật đang mất dần kiên nhẫn, bà mẹ nó, vòng vo một hồi mà không xong là chết với lão tử.

- Mở menu đồng hồ ra, trong giao diện phương tiện di chuyển, chọn xe bốn chỗ. Đừng nói với tôi là anh không biết lái xe nhé.

Đầu dây bên kia có chút hả hê.

- Xe bốn chỗ? Đầu óc cô có ổn không vậy?

Hướng Nhật bắt đầu hoài nghi thần kinh con bé này có vấn đề, hắn đang cần phương tiện di chuyển tốc độ cao, gọi xe bốn chỗ để làm vật trang trí à.

- Hừ, chưa biết đầu óc ai có vấn đề nhá, nói cho anh biết cái xe ấy có thể bay một vòng Trái Đất chỉ trong một cú nhảy tốn vài giây.

- Được rồi, hôm nay tạm tha cho cô.

Đầu dây bên kia dường như đang muốn nói ra câu gì đó không hay ho thì Hướng Nhất đã ngắt kết nối. Hắn tuyệt đối không thể để cô nàng đắc ý được. Trên đời này hắn còn chưa cỡi lên đầu người khác thì thôi, chứ tuyệt đối không có kẻ nào được phép lên mặt với hắn.

Sau khi làm đúng y như những gì Lý Ngọc Hân nói, chỉ mất vài giây trên trời liền xuất hiện một vật thể nhỏ xíu rồi nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt hắn, đó là một chiếc xe bóng nhoáng, với thiết kế hầm hố hơn cả lamborghini. Hướng Nhật tất nhiên là rất bất ngờ khi lần đầu tiên chứng kiến một chiếc xe đặc biệt hơn cả lamborghini mà hắn biết.

Đang loay hoay không biết cửa mở ở chỗ nào, vì hắn nhìn mãi không thấy vị trí mở cửa ở đâu thì bất ngờ một giọng nói dịu dàng vang lên:

- Ngài Hướng, đây là mẫu thiết kế mới nhất về phương tiện di chuyển bốn bánh của giáo sư Ivan, dành riêng cho tổ chức. Nó sử dụng chương trình trợ lý ảo có cùng tên với tôi là Sara. Ngài thử nói Sara đi ạ.

Thì ra cái đồng hồ trên tay ta có tên là Sara, bây giờ mới biết xem ra có phần muộn màng. Làm theo lời cô trợ lý ảo, hắn gọi Sara. Đèn xe liền phát sáng, và động cơ cũng nổ máy sẵn sàng hoạt động, chiếc xe phát ra giọng nói dịu dàng giống hệt cái đồng hồ:

- Xác nhận sinh chắc học thành công. Chào mừng Đặc vụ Hướng.

Cánh cửa tự động mở, Hướng Nhật bước vào trong, một lần nữa khiến hắn ngồi không yên vì những thứ có trong xe đều vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Hệ thống điều khiển không có nổi một cái nút bấm vật lý, chứ đừng nói đến vô lăng, chân phanh, chân ga...

- Cái thứ này có thể chạy được sao? Nhưng khoan đã, làm sao cô nhận ra tôi chỉ bằng giọng nói, lỡ có kẻ giả mạo thì làm thế nào?

Hướng Nhật bắt đầu sinh ra tính tò mò, cái thứ này vốn dĩ hắn không biết, và vì thế hắn không thật sự cảm thấy tin tưởng.

- Chuyện có kẻ mạo danh là không thể, chiếc xe này được thiết kế để chống lại bom, đạn, không thể phá khóa từ bên ngoài, vì vậy để vào được xe bắt buộc phải nhận diện tổng hợp sinh chắc học bằng giọng nói, khuôn mặt, võng mạc. Không có kẻ nào có thể mạo danh được cả ba thứ đó. Tất cả dữ liệu sinh trắc học của ngài đều đã được đồng bộ với máy chủ trên toàn cầu và được bảo mật bằng chương trình đặc biệt cùng với tường lửa vĩ đại. Mọi thiết bị của tổ chức ngài đều có toàn quyền điều khiển. Ngài có muốn biết tôi có thể làm được những gì không?

- Đương nhiên, nói thử tôi nghe xem.

Hướng Nhật tỏ ra hứng thú.

- Dưới quyền chỉ huy của ngài tôi có toàn quyền truy cập vào mọi hệ thống sử dụng internet, mạng vệ tinh toàn cầu. Nghĩa là ngài có thể sử dụng tên lửa hạt nhân, điều khiển tàu ngầm, hoặc một việc nhỏ nhặt là xem trộm tin nhắn của bất kỳ người nào. Tuy nhiên chức năng chính của tôi vẫn là di chuyển, và tôi tin chắc ngài đang tự hỏi tại sao lại không thấy vô lăng điều khiển ở đâu. Thật ra là có vô lăng đó.

Sara vừa nói và cho Hướng Nhật thấy vô lăng và các nút điều khiển như một chiếc xe bình thường. Và cô nói tiếp:

- Tuy nhiên chức năng này chỉ dùng khi tôi sảy ra sự cố ngoài ý muốn, nếu ngài vẫn cố dùng nó thì ngài không thể di chuyển tốc độ cao được, bởi vì giác quan của con người đều có giới hạn. Vì lẽ đó, giáo sư Ivan đã tạo ra hai tính năng điều khiển chính, lựa chọn thứ nhất là điều khiển bằng sóng não, ngài chỉ cần đeo kính vào và suy nghĩ hướng di chuyển, tốc độ, chế độ di chuyển, hoặc dừng khẩn cấp, mọi suy nghĩ của ngài đều sẽ được hệ thống thực hiện ngay tức thì. Lựa chọn thứ hai đơn giản hơn, ngài chỉ việc ngồi yên đó, mọi thứ cứ để tôi lo, đây cũng là lựa chọn ngài nên dùng. Vậy ngài muốn đi đâu?

- Khu biệt thự Hồng Viên, Bắc Kinh, Trung Quốc. Để đến đó cô cần bao nhiêu thời gian?

Hướng Nhật sau khi nghe qua bài giới thiệu của Sara, hắn cảm thấy nhẹ nhõm vì không phải động vào cái thứ công nghệ cao này, mọi việc cứ để máy móc làm là xong.

- Bốn giây. Ngài sẵn sàng chứ?

Bốn giây, có đùa không vậy, thứ này có thể sao? Hướng Nhật biểu tình vẫn là không thể tin được, thậm chí còn nhanh hơn cả máy bay lúc trước đưa hắn về nữa. Tuy nhiên thắc mắc này hẵn cũng không nói ra, chỉ trả lời đơn giản:

- Sẵn sàng.

- Đã xác nhận, chuẩn bị nhảy không gian sau 3, 2, 1...

Hướng Nhật cảm thấy một cú sốc rất lớn, một áp lực không nhỏ nếu là người thường thì khả năng sẽ ngất xỉu. Hướng mắt nhìn phía trước hắn chẳng thấy gì ngoài không khí, rồi liếc nhìn màn hình hắn thấy thông báo là đang bay ở độ cao 12000 mét, hắn còn chưa kịp đọc xem tốc độ là bao nhiêu thì đã đến nơi, chiếc xe nhẹ nhàng hạ xuống bên đường, rồi chạy vào vị trí đậu xe.

Hướng Nhật thoải mái bước ra ngoài, mắt nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm hai phút so với giờ hẹn. Trong lòng cảm thán không thôi, từ giờ có thứ này hắn không còn sợ trễ hẹn nữa.