Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1124: Áo giáp tỉ đô




Chú ý: Xin chào mọi người, tôi là Đình Đô. Truyện Đỉnh Cấp Lưu Manh hiện vẫn đang được viết tiếp nhé các bạn. ^^ Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ là dịch giả mới của truyện Đỉnh Cấp Lưu Manh. Các chương từ 1085 đến 1123 vì sai sót trong quá trình dịch dẫn đến hiểu lầm về mặt nội dung, tất cả đều đã được sửa lại, mong các bạn thông cảm và tốt nhất là nên đọc lại ạ.

Để cập nhật truyện nhanh hơn nữa, các bạn vào trang fb của mình sau đó nhấn vào nút theo dõi nhé. Các bạn chọn chế độ theo dõi ---> xem trước nhé. Tks <3

https://m.facebook.com/langtuduky2013?ref=bookmarks&soft=notifications

Laura đang bị ấn tượng mạnh bởi Hướng Nhật. Vừa rồi, Hướng Nhật chỉ đẩy nhẹ có một cái mà mặt biển rẽ sóng cao đến mấy thước, không khí thì vang lên những tiếng vù... vù... vù... rất to. Mọi thứ cứ như bị cuốn vào hướng đi của dòng Lĩnh Vực ấy, để rồi một tiếng nổ bùm... mọi vật chất xung quanh bắn tứ tung, biến thành một mớ hỗn độn. Mục tiêu bị đánh trúng là cái tàu nặng ba mươi mấy ngàn tấn cũng bị đẩy lùi đi vài chục mét và hư hỏng nặng như muốn đứt lìa, hơn hai ngàn thuyền viên đang rất hoảng loạn.

Laura không hiểu được nhiều về Hướng Nhật, nàng chỉ biết mình đã tận mắt chứng kiến, đã tận tai nghe thấy và nàng không thể bịa đặt phủ nhận sức mạnh của Hướng Nhật là trò ảo thuật bịp bợm được, đó là sự thật phơi bày ngay trước mắt. Nàng cảm thấy hứng thú, và nàng không chắc có phải là đối thủ của Hướng Nhật không?

- Laura, gặp cô ở đây thì tốt. Chuyện lần trước chúng ta còn chưa nói hết phải không?

Làm như chẳng có chuyện gì, Laura bất ngờ đưa cho hắn hai cái mặt nạ và bảo:

- Anh không nhìn thấy cả chục cái tàu chiến của Mỹ ở quanh đây à? Che mặt lại đi nếu không muốn có tên trong danh sách đỏ của Interpol. (Interpol là tên gọi thường dùng của Tổ chức Cảnh sát Hình sự Quốc tế.)

Nhắc đến cái bọn ngồi bàn giấy đó Hướng Nhật cũng cảm thấy run cả người. Đừng đùa. Cái tổ chức của chúng nó chỉ đứng sau tụi Liên hợp quốc thôi đấy. Hướng Nhật cũng không khách khí, đưa tay nhận lấy hai cái mặt nạ. Trông chúng chẳng khác gì mặt nạ hóa trang tại lễ hội Halloween.

- Interpol, chúng cũng khá nguy hiểm đấy. Còn cô, không biết cái đầu của cô đáng giá bao nhiêu tiền nhỉ?

Thấy cô nàng như muốn tảng lờ đi câu hỏi của mình, Hướng Nhật bỗng nghĩ ra một trò đùa, hắn trêu ghẹo cô nàng. Trong tình huống ấy, Laura lại nghĩ Hướng Nhật tò mò muốn biết nên nàng thẳng thắn trả lời:

- Không nhiều lắm, đủ 1 tỷ đô la Mỹ. Điều đó có ý nghĩa gì với anh không?

Hướng Nhật tiến lại gần cô nàng, cười mỉa mai:

- Ừ, cũng không tệ. Ít nhất tôi đã bị đánh ngất bởi một kẻ có giá trị đấy.

"Vù"

Hướng Nhật định đánh một quyền vào bả vai cô nàng nhưng cô nàng nhanh chóng né được. Sắc mặt cô nàng trở nên lạnh lùng hẳn:

- Tôi tưởng anh sẽ không đánh phụ nữ?

- Chỉ là thử thôi. Cái đầu trị giá 1 tỷ mà không thể né nổi một đòn lộ liễu thì quá vô lý.

- Thế à, tôi nghĩ chúng ta nên thử vài hiệp, nếu anh thắng, tôi sẽ nói cho anh biết một bí mật, điều mà anh vẫn đang thắc mắc.

Vừa nói nàng vừa rút súng bắn một phát ngay giữa chán Hướng Nhật, khoảng cách gần đến mức Hướng Nhật chỉ chậm một chút là tiêu ngay.

Mọi người xung quanh nghe tiếng súng nổ liền chạy lại gần để xem. Đứa nào cũng sồn sồn, nháo nhác bàn tán. Lâu lắm rồi họ mới thấy một trận so tài giữa hai con quái vật. Không biết đứa nào thắng đây? Còn mấy đứa mặt ngầu ngầu đứng trên tầng hai cũng hiếu kỳ nhòm xuống, bọn này đều là chỉ huy cấp cao. Bản lĩnh của Laura đứa nào cũng biết, sức mạnh không tệ một chút nào, nhất là khi nàng ta nghiêm túc mặc bộ đồ bạc tỉ vào thì trong cái nhóm chỉ huy này không có mấy đứa ngang cơ mà đú đởn được. Cái thằng nhóc da vàng lùn tịt, lai gầy như que củi kia cũng không phải dạng vừa. Thử hỏi hơn hai mươi đứa chỉ huy ở đây, có mấy đứa chỉ với một đòn mà phá gần vỡ đôi cả cái tàu đổ bộ to khủng bố kia? Trận này gay cấn đây, đáng xem nhất của năm rồi. Bỏ tiền ra rạp xem phim cũng không bằng, kỹ xảo ngoài đời thực là đây chứ đâu.

Đứng ở giữa cái nhóm ấy chính là Aretha Teach. Hắn ta cũng hiếu kỳ chẳng kém đứa nào. Hắn thật muốn xem thằng nhóc kia rốt cuộc là có tài cán gì mà dám đú đởn với con gái hắn? Tuy vậy với bản chất của kẻ lãnh đạo, hắn cũng đã có tính toán, dù kết quả nghiêng về bên nào thì thằng nhóc kia nhất định phải ở lại thuyền của hắn. Hắn sẽ không ngu gì bỏ qua một kẻ có năng lực như Hướng Nhật. Lát nữa hắn sẽ dùng lời lẽ đầy thuyết phục của một nhà hùng biện dụ dỗ Hướng Nhật gia nhập băng hải tặc của mình.

Hướng Nhật nhận thấy viên đạn không có gì đặc biệt cả, nó là loại 9 nhân 19 milimet tiêu chuẩn, điều đặc biệt là nó được bắn ra từ khẩu súng ngắn của tập đoàn Weapon - tập đoàn hàng đầu nhân loại về công nghệ vũ khí, cũng là một phần của Liên minh Thế Giới Ngầm. Liên minh ấy hắn có nghe qua, đó là một tổ chức bất hợp pháp hùng mạnh tới mức đứng đầu trong danh sách top năm tổ chức không thể bị tận diệt.

Viên đạn mà Hướng Nhật né được vô tình đánh vào mũi tàu của hải quân và đục ngay một hố trông không khác gì hố bom. Nước nhanh chóng tràn vào, con tàu cứ thế chúc đầu xuống biển. Tiếp theo là tiếng lẹt xẹt, keng keng của ốc vít, cột thuyền, chồng chéo lên nhau đổ xuống ầm ầm. Tiếng người la hét, tiếng nhảy bì bõm của hàng trăm thủy thủ tranh dành nhau nhảy nhót trông thật đáng sợ. Đó chỉ là một viên đạn thôi sao? Không, đó là vì Laura đã truyền lĩnh vực của nàng vào viên đạn đó khiến nó có sức phá hủy bằng mười quả tên lửa. Kết quả ngoài sức tưởng tượng làm Hướng Nhật thấy ớn lạnh trước một cô gái trông có vẻ mảnh mai trước mắt hắn. Không thể để cô nàng ra đòn một lần nữa, hắn dùng thủy dị năng kết hợp với lĩnh vực lực lượng tạo ra một con rồng khổng lồ đâm đầu vào Laura. Laura nhảy nhót như một con chim nhỏ, nhảy lên cao và bắn một cái vào đầu con rồng, con rồng bị bay mất đầu nhưng nó lại mọc cái đầu khác và tiếp tục đâm vào cô nàng. Rồi thêm một con rồng nữa là hai con thay nhau đâm vào cô nàng nhưng cô nàng vấn né được. Tiếp theo là ba con, bốn con, năm con, sáu con... đến tận mười con thì cô nàng đã bị con thứ mười bắt được, nó quấn quanh người cô nàng và giữ chặt cô nàng lại.

Một phần con thuyền đã bị phá tan hoang, nát như tương, trông rất rất thê thảm. Sức mạnh của Hướng Nhật đã khiến hơn hai ngàn thuyền viên của con tàu Hồng Hạc choáng váng.

- Thế nào Laura, chịu thua chưa?

Hắn hỏi và cô nàng thì nhìn hắn cười nhếch mép.

Ở bên cổ tay trái của Laura có đeo một cái đồng hồ thiết kế cực kỳ tinh xảo, chất liệu từ đá quý và kim cương, nó cũng mang nhãn hiệu Weapon. Khi nàng ta có suy nghĩ muốn kích hoạt nó thì mặt đồng hồ lập tức phát ra ánh sáng màu đỏ. Ngay sau đó một bộ giáp hoàn chỉnh đã bao phủ toàn thân thể nàng. Cả một quá trình chưa mất đến hai giây.

Cả đám thuyền viên sồn sồn xung quanh đều lập tức lùi về sau vài chục bước, mặt đứa nào cũng xanh lè, xanh lét. Còn cái đám chỉ huy thì ồ lên. Bọn chúng tuy rằng đã từng thấy qua bộ giáp nhưng không nhiều. Đó là bộ đồ được thiết kế riêng cho Laura, và phải đặt hàng từ bọn hút máu Weapon với giá lên đến mười tỷ đô la Mỹ. Đó là một bộ giáp siêu chiến binh đắt đỏ, tốn kém nhất được tạo ra cho một khách hàng của Weapon. Nó sử dụng công nghệ nano và được làm từ Vibranium nguyên chất kết hợp với thép và một vài thành phần bí mật. (Gần giống cái khiên của Captain America nhưng ở đẳng cấp khác.)

Bộ đồ giúp tăng cường tầm nhìn, khả năng nghe, sức chịu đựng, độ nhanh nhẹn, khả năng phòng thủ, nó cũng có thể giúp người sử dụng đi trên mặt nước, leo tường, bay, hấp thụ mọi lực tấn công, phóng điện, tạo ra tấm chắn bằng năng lượng, tạo ra sóng điện từ, tàng hình và di chuyển không tiếng động.

- Anh nên biết rằng, nước là một chất dẫn điện lý tưởng đấy.

Những tia sét được phóng ra từ bộ giáp và lan truyền theo nước, buộc Hướng Nhật phải thu hồi chiêu thức. Laura sau khi được tự do, nàng lấy khẩu súng trường đã để sẵn sau lưng lúc bộ giáp được mặc vào, nàng có vẻ như đang nở nụ cười rất mãn nguyện bên trong cái mặt nạ hợp kim. Loại súng này nhìn hình dáng khá giống với AK-47, chỉ là đẹp hơn một chút và cũng đến từ nhà sản xuất Weapon. Họng súng nhắm ngay ngực trái Hướng Nhật mà bắn, một tia sáng lóe lên, cả đám thuyền viên đứng xung quanh ngay tức thì bị lực ảnh hưởng bật lùi về sau ngã chồng chất lên nhau. Hướng Nhật còn chả nhìn thấy viên đạn ở đâu nữa, nó bay với vận tốc ánh sáng, việc nhìn bằng mắt là bất khả thi.