Bên trong ngôi đền thờ quỷ, Zetsu nhìn ngang liếc dọc, hắn không ngờ Phương Nghi đã như cá nằm trên thớt còn có thể phá được ma thuật của hắn và chạy thoát, hơn nữa cô gái bé nhỏ ấy còn có khả năng tàng hình vô cùng ấn tượng.
Ở trong một góc tường phòng bên cạnh, Phương Nghi đổ mồ hôi ướt khắp mặt, dị năng tàng hình căn bản không chống lại được những người có giác quan nhạy bén, vốn dĩ Zetsu không cảm nhận được ví trí của nàng là vì còn có một bức tường ngăn cách, nếu nàng bị bắt lần nữa tới lúc ấy sẽ không còn cách nào thoát được. Nàng bèn dùng tới phương án cuối cùng, chiếc nhẫn đeo ở ngón giữa bàn tay trái vốn là một thiết bị định vị, chỉ cần nhấn vào bông hoa trên chiếc nhẫn là vị trí của nàng sẽ được gửi về căn cứ.
Cùng lúc ấy Zetsu cũng đã phát hiện ra vị trí của nàng khi hắn đi tới phòng nàng đang nấp.
- Tìm được cô rồi nhé, còn không hiện nguyên hình.
Hắn đưa bàn tay phải đã đen ngòm vì ma thuật hắc ám, bàn tay tỏa ra những làn khói màu đen đáng sợ.
""Nghệ Thuật Hắc Ám - DARK CURSE""
Một luồng sáng màu đen huyền bí chiếu thẳng đến vị trí của Phương Nghi, nhưng may mắn nàng né được. Nhưng khi nàng nhìn lại bức tường đã bị thủng một lỗ lớn, nàng càng thêm căng thẳng, nếu như lỡ trúng đòn đấy hẳn là nàng đã tan thành tro bụi.
- Ta biết cô sẽ né được mà.
Hắn liên tiếp tung ra mấy tia sáng tương tự. Phương Nghi mặc dù có thể né được, nhưng nàng nghĩ thầm: ""Nếu cứ liên tục né tránh thế này sớm muốn gì ta cũng kiệt sức, không biết Bộ Quốc Phòng đã nhận được tín hiệu chưa? Hướng Quỳ anh ở đâu? Còn không đến cứu người ta!"
Zetsu thấy nàng né được các đòn của DARK CURE nên hắn tăng thêm uy lực, hắn nói:
- Xem ra ta đã quá xem thường cô rồi, vậy thử chiêu này nhé.
""DRAGON DARK""
Một con rồng khổng lồ màu đen hiện ra đâm về phía Phương Nghi, kéo theo kình phong và một mớ gạch đá, đủ để thấy sức mạnh của nó như một vòi rồng trong cơn bão. Phương Nghi thầm nghĩ: ""Lẽ nào ta thật sự phải bỏ mạng tại đây sao? Ta chưa muốn chết, ta còn có chuyện chưa nói với Hướng Quỳ."
Con rồng đã tới rất gần, chỉ còn vài mi li nữa sẽ đâm vào Phương Nghi bỗng tan biến, không ai biết chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên Zetsu thấy cơ thể mình bị khống chế, cả người vô lực đâm sầm vào tường đá, lõm sâu gần cả thước. Ba người Hướng Nhật, Nhã Lan, Tú Linh đột ngột xuất hiện. Phương Nghi mừng rỡ, vội chạy tới ôm Hướng Nhật vào lòng, xúc động.
Hướng Nhật lợi dụng cơ hội xoa xoa bờ lưng nàng, ân cần nói:
- Để em chịu khổ rồi, Phương Nghi.
Phương Nghi lắc đầu:
- Không đâu, có anh ở đây khổ một chút em cũng cam chịu.
Hướng Nhật không nói, chỉ ôm nàng chặt hơn, bỗng thấy quần áo của Phương Nghi rách tả tơi, càng thêm bội phần lo lắng, hai tay ôm bờ vai nàng, đẩy nàng ra, nhìn nàng và nói:
- Hắn đã làm gì em?
Nhìn thấy sắc mặt lẫn ánh mắt lo lắng của hắn, lòng Phương Nghi càng thêm xúc động, mặt đỏ bừng:
- Không phải như anh nghĩ đâu, hắn chưa làm gì em cả, chỉ là em bị trúng đòn của hắn nên bộ dạng mới ra thế này đấy.
Hướng Nhật mỉm cười dâm đãng:
- Nhìn em thế này mới thấy... hắc hắc... trông em thật ngon.
Hướng Nhật chưa nói hết câu, Phương Nghi đã véo hắn một cái.
- Đi chết đi. Đồ quỷ dâm đãng.
Thấy Phương Nghi xoay người lại ra vẻ tức giận, Hướng Nhật vòng tay qua ôm nàng từ phía sau và nói:
- Anh đang ngẩn ngơ vì em đấy.
Phương Nghi bỗng mềm nhũn, nép mình bên hắn, dịu dàng hỏi nhỏ vừa đủ nghe:
- Thật không?
- Thật.
Nói rồi để chứng minh hắn hôn thật sâu lên đôi môi nàng.
Chợt ầm ầm tiếng nổ từ xa, Zetsu nổi cơn thịnh nộ bay ra từ trong lớp khói búi, thân hình hắn đã ở dạng quỷ Satan.
Phương Nghi vội vàng nói:
- Mọi người cẩn thận, ở trạng thái này hắn như là Chúa Quỷ.
- Thế à? - Hướng Nhật lãnh cảm hỏi. Rồi ra hiệu cho hai người Tú Linh, Nhã Lan đứng ra sau mình.
Thấy thái độ không xem mình ra gì của Hướng Nhật, Zetsu vô cùng tức giận, lên tiếng:
- Thằng nhóc, xem ra mày cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng xui cho mày gặp phải tao thì xác định cuối năm khỏi ăn tết nhé.
Hướng Nhật khinh thường, đáp:
- Khỏi nói nhiều, có chiêu nào mạnh nhất thì tung ra đi, bố bận lắm, tối nay phải đi nhậu thịt nướng rồi.
Zetsu nổi điên quát:
- Mày dám... vậy được, tao sẽ cho mày chết không còn xót hạt bụi nào trên cõi đời này.
""Ma thuật hắc ám, nghệ thuật chiếm hữu linh hồn Chúa Quỷ. Ma thuật mạnh nhất PURGE""
Anh sáng màu tím đen tỏa ra từ người Zetsu nhanh chóng lan rộng khắp ngôi đền, và rồi lan ra cả cánh rừng với bán kính một kilomet, ánh sáng ấy đi tới đâu thì mọi thứ tất tần tật đều hóa thành tro bụi. Đây chính là thánh pháp thanh trừng trong kinh thánh, chỉ khác là được sử dụng bởi Chúa quỷ mà trở thành nghệ thuật hắc ám.
Khi ánh sáng tắt hẳn, không gian chỉ còn bầu trời và những ngôi sao, cùng cảnh hoang tàn đồng không mông quạnh. Zetsu tỏ ra vô cùng đắc ý, vì chắc chắn rằng trên đời này không có ai sống sót được sau chiêu PURG ấy, đặc biệt là ở khoảng cách gần thế này lại càng không.
Thế nhưng khi hắn nhìn thật kỹ, trước mắt hắn vẫn sừng sững bốn người Hướng Nhật, Phương Nghi, Nhã Lan, Tú Linh không thiếu một ai. Sự việc này khiến hắn phải mở to mắt kinh ngạc và khiếp sợ:
- Tụi bay, tụi bay... làm sao có thể sống sót được?
Hướng Nhật phủi phủi chút bụi dính trên vai và nói:
- Tao còn tưởng gì, đến cả cảm giác muỗi cắn cũng không bằng. Vậy đây là đòn mạnh nhất của mày à?
Hướng Nhật quả không nói điêu, với bản thân hắn thì chiêu vừa rồi đến cả muỗi cắn cũng không bằng, những với những người xung quanh hắn thì chắc chắn sẽ về với cát bụi nếu không có lĩnh vực của hắn bảo vệ.
Không nói thêm nhiều, Hướng Nhật tung nắm đấm từ khoảng cách xa, vung một cái liền phóng ra nguồn lực lượng khổng lồ đâm vào Zetsu.
- Trước sau gì cũng chết, tao liều mạng với mày.
""Cấm thuật pháp thuật cuối cùng, CẢM TỬ""
( Đây là một chiêu trong kinh thánh, nhưng quỷ Satan trước đây cũng là thiên thần nên khi Zetsu chiếm hữu linh hồn quỷ Satan cũng đồng nghĩa với việc sử dụng được chiêu này. Như cái tên của nó, chiêu này ngay lập tức phát ra nguồn sát thương khổng lồ, nhân lên gấp mười lần sức mạnh hiện có của người sử dụng, đổi lại tuổi thọ của người sử dụng sẽ bị rút ngắn đến 99%, đồng nghĩa với việc cảm nhận cái chết trong nay mai.)
Hai nguồn năng lượng va chạm vào nhau, áp lực làm mặt đất nứt làm hai nửa, cả bầu trời cũng bị trẻ làm đôi, kết quả là hòa. Nhưng rõ ràng chỉ với một phần trăm tuổi thọ, cuộc đời Zetsu cũng coi như kết thúc tại đây.
- Ngươi là thứ gì mà đến cả cọng long cũng không thể chạm vào?
Nhìn bộ dạng tiều tụy như ông già 90 tuổi của Zetsu, Hướng Nhật cũng coi như bỏ qua mọi chuyện, rộng lượng trả lời:
- Chính xác ta là một con người và không biết dùng phép thuật, sức mạnh của ta có được phần lớn là nhờ vào luyện tập đến mức vượt qua cả giới hạn của bản thân.
- Ta thấy thật điên rồ. Con người luôn có giới hạn, vượt qua giới hạn này lại đến giới hạn khác, biết chừng nào mới được như ngươi?
Hướng Nhật không nói mà một tay ôm Phương Nghi vào lòng.
- Chúng ta về thôi.
Bỗng một tiếng nói từ trong không gian truyền tới, nghe quen thuộc nhưng kèm theo phẫn nộ và đau buồn:
- Zetsu, cậu không thể chết.
- Thầy Neil, thầy sẽ trả thù cho con chứ?
Zetsu mừng rỡ khi nhìn thấy thầy nhưng cũng là lúc hắn chút hơi thở cuối cùng.
- Thằng bé tội nghiệp, sao mi lại dùng thuật Cảm tử hả đồ ngốc?
Neil khóc lóc như một đứa trẻ. Thương tiếc cho một đồ đệ lạc lối. Dù chính ông đã đuổi hắn đi nhưng dù sao hắn cũng từng là học trò của ông.
- Neil, hắn là đệ tử của ông ư?
Nhã Lan lên tiếng hỏi.
Neil không trả lời mà nhìn Hướng Nhật nói:
- Ta biết hắn là kẻ xấu, nhưng ta vẫn không cách nào bỏ qua cho cậu được. Chỉ một chiêu thôi, nếu cậu sống sót được thì đây chính là ý trời. Và ta sẽ dùng ma thuật Thiên Thủ Quan Âm.
Neil được coi là một trong mười vị thánh của giới pháp sư, sở trường sử dụng mộc thuật biến hoa đa dạng phong phú và sống động. Một trong những ma thuật mạnh nhất của ông chính là Thiên Thủ Quan Âm.
Miệng Neil đọc cái gì đó chỉ trong chớp nhoáng một vòng tròn chuyển đổi xuất hiện dưới chân ông, rồi ánh sáng màu xanh lục vây quanh lấy ông, khắp nơi bụi bay mù mịt, sức gió mạnh đến nỗi không có một thứ gì có thể lại gần. Rồi từ dưới đất trồi lên một bức tượng Quan Âm nghìn tay, cao hơn tòa nhà tám mươi tầng, và rộng đến một nghìn thước. Một nghìn nắm tay to bằng cả cái xe container đồng loạt đâm vào người Hướng Nhật. Mặt đất chả còn nhìn thấy gì nữa ngoài khói bụi và những tiêng kêu ầm ầm, đùng đùng. Rồi lửa xuất hiện do ma sát cực mạnh tạo ra trông như những quả bom đang nổ. Mặt đất nghiêng ngả không khác gì động đất.