Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1037: Tinh thần hệ dị năng giả




Dịch: Thỏ

Quay trở lại cách đây nửa tiếng đồng hồ.

Monica đang ở trong văn phòng làm việc thì thư ký tới báo cáo có người muốn gặp nàng. Vốn gặp mặt mà không hẹn trước như vậy nàng cơ bản sẽ không để ý đến.

Nhưng sau khi nghe nói danh tự người này, nàng ngẫm nghĩ một lúc, sau đó gật đầu đồng ý.

Đợi trong phòng làm việc một hồi, người muốn gặp nàng bước vào.

Một người chính là vị hôn phu trước kia của nàng, một người khác nàng không nhận ra. Nàng không rõ tại sao hai người này lại đến đây, nhưng tối qua xảy ra chuyện lớn như vậy, vị hôn phu trước kia còn dám tới tìm nàng, nàng cũng muốn nghe một chút xem người đàn ông này có cái gì để nói.

- Lisa...

Richard vừa vào phòng nhìn thấy nàng, trong mắt lộ ra hận ý nồng đậm, hắn che giấu rất khá, ngay lập tức cúi đầu tránh mặt đối mặt cùng nàng.

Monica khẽ cau mày:

- Tôi nghĩ sau chuyện xảy ra tối hôm qua, anh nên gọi tôi là Monica tiểu thư hoặc quý cô Monica.

- Chuyện tối hôm qua?!

Nói tới đây, Richard dường như không nhịn được muốn bùng nổ. Trải qua phân tích của Pattinson tiên sinh, hắn đã biết chính là người đàn bà này, mời một người có siêu năng lực như Pattinson đi đối phó hắn, để cho hắn nói lời không nên nói, nếu không vừa bước vào phòng hắn đã không hận người đàn bà này đến chết như vậy.

- Chả nhẽ không đúng ư? Tối hôm qua ngươi trước mặt toàn nước Mỹ đã nói những gì?

Monica còn không hay biết đối phương hiểu lầm nàng là tên đầu sỏ đứng sau màn, dù sao nàng chỉ cần biết người đàn ông này đang rất chán ghét mình, sở dĩ đối phương tới đây chính là muốn đem một số chuyện nói cho rõ ràng, sau đó đường ai nấy đi, không còn nợ nần nhau gì nữa.

- Ta nói cái gì? Vậy...

- Khục khục!

Richard còn định nói thêm cái gì, Pattinson tiên sinh đứng bên cạnh đột nhiên ho khan một tiếng, hắn lập tức liền ngậm chặt miệng.

- Xin chào quý cô, tôi là Pattinson.

Pattinson tiên sinh nhàn nhạt tự giới thiệu mình, mới vừa lúc tới đây hắn liền phát hiện vị giám đốc xinh đẹp rất nổi danh ở New York này là dị năng giả, hơn nữa cấp bậc không hề thấp, ít nhất cùng hắn không sai biệt lắm, điều này khiến hắn vô cùng hứng thú.

- Pattinson tiên sinh, xin chào, có chuyện gì không?

Monica cau mày, đối phương theo Richard mà tới, hoàn toàn không biết có mục đích gì, hơn nữa người xa lạ trước mặt làm cho nàng sinh ra cảm giác rất bất an.

- Không, thật ra thì cũng chả có gì to tát, chỉ là một vấn đề nhỏ.

Khóe miệng Pattinson vẽ lên một đường cong, lộ ra nụ cười cổ quái:

- Nhìn qua quý cô đây dường như thân thể khỏe mạnh không giống người thường nha.

Nghe được câu nói này rõ ràng mang theo ẩn ý, trong lòng Monica nhất thời căng thẳng, nàng biết bây giờ nàng đúng là khác với người thường, nói ghê gớm một chút, nàng bây giờ là một hấp huyết quỷ, là hấp huyết quỷ cấp bậc công tước.

Tuy rằng đối với thực lực bản thân còn chưa am hiểu hoàn toàn song nàng có thể cảm giác được cái tên Pattinson kì quái trước mặt, có thể cũng giống nàng, là một dị năng giả, nàng chỉ không rõ hắn có phải là huyết tộc hay không mà thôi.

Ngoài ra, từ trên người của đối phương, nàng cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm, khí tức này khiến sự cảnh giác của nàng đạt tới mức cao nhất.

Rất nhanh, nàng cầm điện thoại lên, ngoài mặt nở nụ cười:

- Xin lỗi, tôi cần gọi điện thoại một lát.

Pattinson tiên sinh tỏ ra thờ ơ, thậm chí còn làm ra một tư thế mời rất có phong độ thân sĩ, tựa hồ muốn nói "xin cứ tự nhiên".

Monica gọi điện thoại đương nhiên chính là muốn nói chuyện với "người nào đó" làm nàng an tâm nhất, hơn nữa chính là mượn cớ, đem tập tài liệu tối qua nàng để quên trong phòng mang tới công ty. Trên thực tế, đây chẳng qua là một phần tài liệu không quan trọng, vứt vào thùng rác cũng không ảnh hưởng gì.

Nói chuyện điện thoại xong nàng cũng an lòng một tí, trở nên trấn tĩnh lại:

- Được rồi, tôi có thể giúp gì cho ông?

- Là như vầy, tối hôm qua cô có nhờ vả người bạn nào đi "viếng thăm" vị tiên sinh đây không?

Pattinson chỉ chỉ vào Richard bên cạnh, hắn hỏi rất trực tiếp, xem ra có thể hắn nghĩ đối phương nhất định hiểu được hàm ý của mình.

Tuy nhiên ngược lại, Monica rơi vào mơ hồ:

- Xin lỗi, ý ông là sao?

- Giả ngu không phải là chuyện tốt đẹp gì nên làm, thưa quý cô, tôi đối với cô cũng không có ác ý, chỉ cần cô nói ra vị bằng hữu kia đang ở nơi nào là được rồi.

Pattinson tiên sinh tỏ ra tao nhã lễ phép nhưng trong lời nói lộ ra mùi vị uy hiếp như có như không, dù biết cấp bậc dị năng của đối phương cùng hắn không chênh lệch lắm, tuy nhiên hắn là một dị năng giả tinh thần hệ hiếm thấy, những dị năng giả công kích vật lý kia đối với hắn mà nói chỉ là muỗi, không đáng bận tâm.

- Tôi không hiểu ý của ông.

Trong lòng Monica dường như hiểu ra chút gì đó, nhưng vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng.

- Chính là tối hôm qua, vị bằng hữu kia của cô, có thể đã sử dụng một thủ đoạn rất khó tưởng tượng, sau đó để cho vị tiên sinh đây nói những lời hắn không muốn nói.

Giọng nói của Pattinson bắt đầu mất kiên nhẫn, hiển nhiên chuyện mà trong lòng ai cũng tường tận còn bắt hắn đi tường thuật lại một lần, trong lòng hắn rất không vui.

- Ông nói tối hôm qua?

Monica làm bộ dáng vẻ như đang nhớ lại, nhưng trong lòng đang chửi ầm lên, kết hợp lời giải thích của người xa lạ nguy hiểm trước mặt, nàng rốt cục minh bạch mọi chuyện.

Tối hôm qua "người nào đó" làm việc không cẩn thận, để lại dấu vết cho người ta tìm đến tận cửa. Dựa theo suy đoán của nàng, "người nào đó" đã động tay động chân với Richard mới khiến hắn một phen khốn đốn như thế.

Nhưng không tính tới là trong nhà Richard còn có dị năng giả, mà tên kia giờ đã tới tận đây, hiển nhiên nhận định tất cả đều do nàng sắp đặt, bây giờ muốn nàng đem người "thi hành" chuyện đó giao nộp.

Cân nhắc đối phương là đối tượng rất nguy hiểm, Monica không định nói thật mà hư hư thực thực một phen, mãi đến khi nữ thư ký đem phần tài liệu trong phong bì màu xanh da trời đi vào, nàng mới hoàn toàn an lòng, bởi vì nàng biết, tên kia đã đến.

Sau đó làm bộ như không cẩn thận làm đổ ly cafe xuống đất, bất quá Pattinson tiên sinh đối diện đã không còn nhịn được thái độ câu giờ của nàng, đối với nàng phát động tinh thần dị năng.

Monica đầu tiên cảm thấy hơi choáng váng, vẫn còn có thể kháng cự, nhưng bởi vì lần đầu tiên nắm giữ dị năng, cộng thêm đối với khả năng của Huyết tộc còn chưa bao giờ thi triển, không tới mười mấy giây đồng hồ, cả người trở nên vô tri vô giác, không nghe được thanh âm nào nữa, sau đó liền mất đi ý thức.

------------------------------

Hướng Nhật vừa đạp cửa xông vào, Monica đã trở thành bộ dáng không khác gì máy móc, coi như hỏi gì nàng cũng không trả lời, chỉ biết nghe theo khống chế của người điều khiển mình.

- Nàng không nghe được ngươi nói gì đâu, không cần lãng phí sức lực.

Người vừa nói xong là tên Richard, vẻ mặt đắc ý khinh thường nhìn Hướng Nhật. Chính là tên tiểu tử Trung Quốc này, vốn giữa hắn và Monica đang êm đềm ngọt ngào tình chàng ý thiếp, tất cả là do tên khốn kiếp này một tay phá hỏng, còn khiến cho Monica phản bội hắn.

- Ý gì, chúng mày đã làm gì nàng phải không?

Hướng Nhật trực tiếp bỏ qua tên mặt trắng nhỏ, đối phương chỉ là một người bình thường, còn không khiến hắn phải làm to chuyện, người hắn chú ý là tên đàn ông râu cá trê mặc bộ âu phục cổ quái.

Đây hẳn là một dị năng giả không thể nghi ngờ, chỉ là cấp bậc không cao lắm, dường như là cấp bốn. Tuy vậy đối phó với cô nàng Monica vừa trở thành dị năng giả công tước huyết tộc, khẳng định không quá khó khăn.