Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 226: Lại phân hóa




Khương Tân Vũ tuy rằng rất thích thành tích, nhưng ông ta ý thức được, một khi mình đồng ý với đề nghị của Liễu Kình Vũ, rất có thể sẽ gây ra phản ứng kịch liệt của Trịnh Hiểu Thành. Dù sao người ở trong Phòng Xúc tiến đầu tư hầu như đều là người của ông ta. Bình thường, Trưởng phòng chắc chắn sẽ chọn từ Phòng Xúc tiến đầu tư ra. Đây cũng là lí do vì sao lần trước trong hội nghị Trịnh Hiểu Thành đồng ý để mình bãi miễn chức vụ của Diêu Chiêm Phong. Theo lời của Trịnh Hiểu Thành, ông ta không cần quan tâm ai làm Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư, nhưng ông ta nhất định phải khống chế trong tay vị trí Trưởng phòng này.

Nhưng hiện tại, Liễu Kình Vũ lại đi trước một nước như vậy, khẳng định sẽ làm cho Trịnh Hiểu Thành vô cùng bất mãn. Bởi vì một khi Trưởng phòng mới nhậm chức, chưa chắc sẽ nghe lời ông ta. Đến lúc đó ông ta có thể sẽ mất hoàn toàn quyền khống chế Phòng Xúc tiến đầu tư. Mà dựa theo lệ thường, Ủy ban nhân dân quận Quận Tân Hoa đều cấp cho một lượng tiền Phòng Xúc tiến đầu tư vô cùng lớn. Mà khoản tiền này dùng thế nào đều do Trưởng phòng quyết định. Đây là một khối thịt vô cùng béo, Trịnh Hiểu Thành sẽ nguyện ý để miếng thịt béo ấy chạy đi sao? Đáp án dĩ nhiên là không.

Như vậy, trong tình huống này, nếu mình dựa theo đề nghị của Liễu Kình Vũ mà làm, Trịnh Hiểu Thành có thể không phản đối kịch liệt sao.

Liễu Kình Vũ nói xong, lại hết sức thông minh đứng dậy, cười nói:
- Bí thư Khương, ngài làm việc tiếp đi, tôi không quấy rầy ngài nữa. Ngài yên tâm, tất cả tôi đều nghe theo sự chỉ đạo của lãnh đạo Quận ủy. Mục tiêu của tôi chỉ có một, chính là làm tốt chức trách của mình, nhanh chóng kéo một hạng mục lớn về cho quận Tân Hoa chúng ta.

Nói xong, Liễu Kình Vũ ngay lập tức rời đi.

Nhìn bóng lưng của Liễu Kình Vũ, Khương Tân Vũ không thể không nhíu chặt mày.

Khương Tân Vũ là một người vô cùng thông minh, ông ta có thể cảm nhận đượcsở dĩ Liễu Kình vũ muốn áp dụng những biện pháp này, mặc dù là vì sự phát triển kinh tế của quận Tân Hoa, giúp mình lập thành tích. Nhưng vấn đề là, tất cả những thủ đoạn này của Liễu Kình Vũ đều khiến mình không thể tránh khỏi việc phải đọ sức với Trịnh Hiểu Thành, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến quan hệ của mình và Trịnh Hiểu Thành. Nhưng vấn đề ở chỗ, chính mình biết đây là một cái hố, nhưng lại không thể không nhảy vào, bởi vì bên trong hố, còn có lợi ích rất lớn, lợi ích này vô cùng hấp dẫn. Hơn nữa bình thường mình và Trịnh Hiểu Thành dù có hòa hảo, Trịnh Hiểu Thành cũng không thể mang đến lợi ích cho mình, nhưng nếu nghe theo Liễu Kình Vũ, lợi ích của mình sẽ thay đổi rất lớn.

Cho nên, sau khi Liễu Kình Vũ nói xong, ông ta liền vô cùng ủng hộ ý kiến của Liễu Kình Vũ, ông ta cố ý biểu hiện ra sự do dự, để Liễu Kình Vũ thấy ông ta vô cùng khó xử, cứ như vậy, Liễu Kình Vũ đã nợ mình một cái nhân tình. Đây là thủ đoạn của lãnh đạo, bởi vì, có rất nhiều thứ, càng không dễ dàng lấy được, sẽ càng quý giá. Ngược lại những thứ dễ dàng có được, sẽ làm con người không quý trọng. Chỉ có điều Khương Tân Vũ thật không ngờ, Liễu Kình Vũ tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng làm người lại hết sức thẳng thắn, không ngờ không chút do dự rời đi, hắn đang dùng phương thức này để nói với mình, hắn tin tưởng mình sẽ ủng hộ hẳn.

Liễu Kình Vũ đoán không nhầm.

Lúc này đây, Khương Tân Vũ lại lựa chọn ủng hộ Liễu Kình Vũ.

Trong Hội nghị thường vụ Quận ủy, Khương Tân Vũ lại đột nhiên tập kích, đưa ra ý kiến công khai tuyển chọn trên toàn tỉnh vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư, nhưng lại bị Chủ tịch Trịnh Hiểu Thành phản đối kịch liệt. Lúc này, trong hội nghị, cả Trịnh Hiểu Thành và Khương Tân Vũ đều đập bàn. Cuối cùng, dưới sự cương quyết, Khương Tân Vũ, lấy bảy phiếu thuận, sáu phiếu chống, đề nghị của Khương Tân Vũ đã được thông qua.

Mà sau cuộc họp thường vụ này, quan hệ giữa Khương Tân Vũ và Trịnh Hiếu Thành lại càng chuyển biến xấu rồi.

Sau khi Liễu Kình Vũ nhận được thông báo, ngay lập tức thông báo công khai kế hoạch tuyển dụng vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư trong toàn tỉnh của quận Tân Hoa.

Dưới sự thúc đẩy của Liễu Kình Vũ, toàn bộ website của Quận ủy Tân Hoa, Thành ủy Thành phố Thương Sơn, Ban tổ chức quận Tân Hoa, Ban tổ chức Thành ủy Thương Sơn, tất cả đều thông báo tin tức Phòng Xúc tiến đầu tư quận Tân Hoa tuyển vị trí Trưởng phòng. Đồng thời, tỉnh Bạch Vân phát hành một lượng lớn nhật báo Bạch Vân, báo chiều Bạch Vân, báo đô thị Bạch Vân, tất cả đều đưa tin này. Lần này, Liễu Kình Vũ gọi điện cho Bí thư Thành ủy Vương Trung Sơn, hy vọng Vương Trung Sơn hỗ trợ tuyên truyền. Vì thế, tin tức quận Tân Hoa tuyển Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư, chỉ sau hai ngày đã lan đi khắp nơi, điện thoại gọi đến không dứt.

Mà Liễu Kình Vũ cũng là một người vô cùng thông minh. Để hắn có thể tiến hành suôn sẻ hoạt động lần này đã kiến nghị với Quận ủy cử đến cho mình hai người, còn gọi thêm Phó trưởng ban thư ký Trần Hải Sinh, ba người bọn họ phụ trách tuyển chọn lần này, còn Liễu Kình Vũ thì phụ trách nắm trong tay toàn cục.

Sau một tuần báo danh, cuộc cạnh tranh cương vị công tác chính thức bắt đầu. Sau vòng thi thứ nhất là thi viết, hơn 100 tuyển thủ báo danh chọn được 20 người có thành tích khá ưu tú cấp Trưởng phòng, Phó phòng tham gia vòng phỏng vấn cuối cùng. Khương Tân Vũ đích thân tham dự phỏng vấn, nhưng ông ta cũng chỉ có thể ngồi đó, vì lần phỏng vấn này quan chủ khảo là Liễu Kình Vũ.

Nhưng, sau khi Liễu Kình Vũ nhận được danh sách, lại một lần nữa ngây dại.

Bởi vì hắn nhìn thấy một cái tên quen thuộc trong danh sách “Tần Duệ Tiệp”.

Ánh mắt của Liễu Kình Vũ mở lớn, hắn rất rõ ràng, Tần Duệ Tiệp hiện tại là Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn. Tuy cũng là cấp trưởng phòng, nhưng quyền lực so với Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư lớn hơn rất nhiều. Mấu chốt nhất chính là, thị trấn Quan Sơn vì có hạng mục khu du lịch núi Thúy Bình, nên kinh tế phát triển càng lúc càng nhanh, chỉ cần Tần Duệ Tiệp tiếp tục làm khoảng hai năm, sẽ có thể dễ dàng được cất nhắc lên vị trí Phó phòng, Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Dù sao chỉ cần qua hai năm, kinh tế của thị trấn Quan Sơn sẽ phát triển nhanh chóng chưa từng thấy. Đây là một thành tích quá lớn, thân là Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn, đương nhiên cũng sẽ được lợi.

Nhưng Liễu Kình Vũ không ngờ, Tần Duệ Tiệp lại tham gia ứng cử vị trí Trưởng phòng cỏn con này. Người phụ nữ này quá điên cuồng, chẳng lẽ cô ấy không biết ở thị trấn Quan Sơn, cô ấy đang có cơ hội khó mà có được ư? Chẳng lẽ cô ấy không biết có bao nhiêu người đang nhòm ngó chức Bí thư Đảng ủy thị trấn kia sao. Hiện tại, thật không ngờ cô ấy vì một vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư nho nhỏ mà buông bỏ vị trí Bí thư Đảng ủy. Điều này làm cho Liễu Kình Vũ không biết nói gì.

Nhưng, buổi phỏng vấn đã bắt đầu, Liễu Kình Vũ cũng chỉ có thể dẹp bỏ mọi nghi vấn và khó hiểu xuống.

Tới Tần Duệ Tiệp phỏng vấn, cô tự nhiên cười với Liễu Kình Vũ, lập tức tựa như hoa xuân đua nở, toàn bộ không khí trong phòng họp ấm áp hẳn lên, mà rất nhiều giám khảo cũng hóa đá, người phụ nữ này cười lên quả thực rất đẹp.

Tim của Liễu Kình Vũ cũng đập rộn lên vài cái, nhưng ngay lập tức hắn đã bình tĩnh lại.

Tổ giám khảo nhanh chóng dựa theo quy trình đánh giá Tần Duệ Tiệp, rồi tiến hành một loạt khảo hạch.

Không thể phủ nhận, Tần Duệ Tiệp có thể nắm được mọi thứ của thị trấn Quan Sơn trong tay, năng lực thật sự không hề nhỏ. Đối mặt với các câu hỏi của tổ giám khảo, cô đều trả lời vô cùng xuất sắc, mà ngay cả Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ cũng gật đầu tán thưởng, người phụ nữ này là người ông ta thấy có biểu hiện xuất sắc nhất.

Cuối cùng, vòng phỏng vấn kết thúc, Tần Duệ Tiệp được 98 điểm.

Có nhân tài ưu tú như Tần Duệ Tiệp này đi trước, những người đi sau tuy rằng cũng là nhân tài, nhưng đa số bọn họ vẫn còn đang ở cấp Phó phòng, bọn họ sở dĩ đến đây cạnh tranh là để thăng chức. Cho nên cho dù là kinh nghiệm khi làm việc hay là trả lời trên trường thi đều kém hơn Tần Duệ Tiệp rất nhiều.

Cuối cùng, sau khi Tổ kiểm tra đánh giá tổng hợp và kết luận, Tần Duệ Tiệp đạt được thành tích tốt nhất, trở thành Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư mới đầu tiên thông qua tuyển chọn cạnh tranh công khai.

Khi đã xác định, Liễu Kình vũ sắc mặt nghiêm túc nói với Tần Duệ Tiệp:
- Đồng chí Tần Duệ Tiệp, theo tôi được biết, cô bây giờ đang là Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn, tiền đồ vô lượng, cô nhất định chọn buông bỏ vị trí ấy, để tới Phòng Xúc tiến đầu tư đảm nhận vị trí Trưởng phòng sao?

Tần Duệ Tiệp thản nhiên cười:
- Tôi khẳng định.

Liễu Kình Vũ lại hỏi lại một câu:
- Cô xác định cô không hối hận?

Tần Duệ Tiệp dùng sức gật đầu:
- Tôi không hối hận.

Liễu Kình Vũ thật sự là hết chỗ nói rồi.

Cuối cùng, qua hai tuần chuẩn bị, Tần Duệ Tiệp chính thức trở thành Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư.

Mà tên của Tần Duệ Tiệp và Phòng Xúc tiến đầu tư quận Tân Hoa lại một lần nữa trở thành tiêu điểm bàn luận.

Bất kể là internet hay các phương tiện truyền thông khác, tất cả đều chung một câu hỏi, vì sao Tần Duệ Tiệp chọn từ bỏ vị trí Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn tiền đồ tốt như vậy, để ứng tuyển vào vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư, cô ta rốt cuộc muốn cái gì?

Đối với vấn đề này, ngay cả cha của Tần Duệ Tiệp cũng vô cùng tức giận gọi điện tới chất vấn, Tần Duệ Tiệp sau khi nói cho cha mình biết nguyên nhân thật sự, ông chỉ có thể im lặng, cuối cùng chỉ biết thở dài lắc đầu, nói một câu “Gái lớn không thể không gả” rồi cúp điện thoại.

Buổi tối hôm đó, Liễu Kình Vũ hẹn Tần Duệ Tiệp ra ngoài, hắn muốn hỏi cô, lí do từ bỏ vị trí Bí thư Đảng ủy tốt như vậy. Cô đi rồi, thị trấn Quan Sơn phải làm sao bây giờ?