Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 225: Lạt mềm buộc chặt




Thấy Khương tân Vũ trầm tư, Liễu Kình Vũ không tiếp tục ngồi đợi kết quả, cũng không giục giã ông ta, mà chỉ cười đứng dậy nói:
- Bí thư Khương, ngài tiếp tục làm việc đi, tôi đi trước.
Nói xong, Liễu Kình Vũ đứng dậy đi ra ngoài. Đương nhiên, trước khi đi, Liễu Kình Vũ đặt một cái USB lên mặt bàn, bên trong là đoạn ghi âm giữa Diêu Chiêm Phong và Tiền Tinh Tinh.

Liễu Kình Vũ làm như vậy bởi vì hắn biết, nhiều khi, con người luôn có một loại tâm lý đối nghịch. Nhất là khi lãnh đạo ở trước mặt cấp dưới, luôn làm cho lãnh đạo sinh ra cảm giác cấp dưới muốn lợi dụng mình. Nếu cấp dưới không khéo léo, sẽ rất dễ dàng làm sinh ra cảm giác phản cảm, thậm chí là tâm lý đối nghịch, cuối cùng sự việc có thể sẽ hoàn toàn không theo dự tính. Đây là một loại phản ứng tâm lý tự phát để duy trì tôn nghiêm của lãnh đạo cấp trên, cũng là tâm lý của con người.

Sau khi nói lên suy nghĩ của mình, Liễu Kình Vũ nhanh chóng rời khỏi, là để cho Khương Tân Vũ một ám hiệu. Đồng chí tuy có thể làm ra thành tích, nhưng tôi chưa chắc phải cần anh làm. Nắm trong tay Phòng Xúc tiến đầu tư hay không, kỳ thật tôi căn bản không thèm để ý, anh tự mình xem mà làm đi. Đây chính là chiêu lạt mềm buộc chặt của Liễu Kình Vũ.

Nhưng không thể phủ nhận, hiệu quả của chiêu lạt mềm buộc chặt này cũng không tệ lắm.

Khương Tân Vũ đã vô cùng do dự rồi. Bởi vì ông ta biết Vương Trung Sơn cử Liễu Kình Vũ tới Quận Tân Hoa, chủ yếu là để cảnh báo. Nếu mình không chú ý, chỉ e rất có thể sẽ bị Liễu Kình Vũ lừa. Nhất là tên nhóc Liễu Kình Vũ này mưu ma chước quỷ, Trâu Hải Bằng và Đổng Hạo, cấp bậc như thế mà vẫn phải chịu thua trong tay Liễu Kình Vũ, mình không thể không cẩn thận đối phó.

Nhưng, sau khi Liễu Kình Vũ không chút do dự đứng dậy rời đi, tâm lý của Khương Tân Vũ lại nảy sinh biến hóa. Liễu Kình Vũ rời khỏi làm ông ta đột nhiên ý thức được. Nếu mình muốn trong thời gian tại nhiệm làm ra thành tích, Đại hội kinh tế liên tỉnh vào hai tháng sau chính là cơ hội duy nhất. Mình tuy rằng am hiểu công tác nhân sự, nhưng nhìn nhận sự phát triển kinh tế lại là yếu điểm của mình. Còn Liễu Kình Vũ, tên nhóc này tuy rằng mới bước chân vào quan trường, nhưng bất kể ở thị trấn Quan Sơn, Phòng Quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm, ở đâu hắn cũng làm rất tốt. Điểm này ngay cả Lý Đức Lâm cũng phải đồng ý. Cho nên ông ta cũng khá coi trọng Liễu Kình Vũ. Nếu Liễu Kình Vũ thực sự có thể thu hút được dự án chục triệu như hắn đã nói, hơn nữa thành tích lại thuộc về mình, như vậy nhiệm kỳ tới, nhiệm kỳ sau nữa, mình chỉ cần cố gắng thêm một chút, vẫn có thể thăng chức rồi.

Nhưng, nếu như mình không ủng hộ Liễu Kình Vũ, chỉ sợ nhiệm kỳ tiếp theo, chuyện mình bị điều chuyển ngang hay bị giáng chức là chuyện đương nhiên. Con đường làm quan coi như xong. Đến lúc đó người tiếp nhận vị trí của mình, 90% là Chủ tịch Quận Trịnh Hiểu Thành không có công trạng gì, nhưng ông ta lại thắng ở sự điềm đạm, chắc chắn. Cho nên, sau khi Liễu Kình Vũ rời khỏi, Khương Tân Vũ cân nhắc thật lâu, rốt cuộc hạ quyết tâm.

Sáng ngày thứ hai, quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn mở Hội nghị thường vụ theo thông lệ.

Trong cuộc họp, Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ đột nhiên ra tay, trực tiếp nêu lên sự việc Trưởng phòng Phòng Xúc tiến đầu tư Diêu Chiêm Phong trong giờ làm việc đánh bạc, tính chất vô cùng nghiêm trọng, cảnh cáo toàn Đảng, thông báo phê bình xử lý toàn quận. Đồng thời, Khương Tân Vũ chỉ ra, trong thời gian Diêu Chiêm Phong đảm nhiệm chức vụ Trưởng phòng Phòng Xúc tiến đầu tư, hàng năm những dự án đầu tư thu hút đều chủ yếu là dự án hợp đồng, thực chất lượng tiền thu vào không đáng bao nhiêu, làm cho bao nhiêu năm nay xếp hạng thu hút đầu tư của quận Tân Hoa đều chót bảng. Để thay đổi Phòng diện bất lợi này, Khương Tân Vũ đề nghị bãi miễn chức vụ của Diêu Chiêm Phong, Phó Chủ tịch Quận Liễu Kình Vũ sẽ là người xem xét chọn người thích hợp bổ sung vào vị trí này. Nếu Liễu Kình Vũ không thể chọn được người phù hợp, sẽ do Ban tổ chức Quận ủy xem xét.

Đồng thời, Khương Tân Vũ cũng hết sức nghiêm túc vạch ra, mục đích lựa chọn Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư lần này chính là Hội nghị giao lưu kinh tế liên tỉnh tại tỉnh Hà Tây hai tháng sau, , nếu Liễu Kình Vũ và Trưởng phòng mới không thể đạt được thành tích tốt trong Đại hội giao lưu lần này, vậy thì vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư sẽ lại phải xem xét đổi người.

Cho tới giờ phút này, Trịnh Hiểu Thành mới nhìn ra dụng ý thực sự của Khương Tân Vũ. Trong lòng ông ta vô cùng bất mãn, nhưng lần này Khương Tân Vũ chuẩn bị vô cùng đầy đủ, đề nghị của ông ta nhanh chóng được đa số Hội viên Quận ủy chấp thuận, nhất là đề xuất để Liễu Kình Vũ chọn Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư mới, nhưng lại lấy hạng mục Đại hội kinh tế liên tỉnh để khảo sát tư cách Trưởng phòng mới của Khương Tân Vũ khiến cho mọi người có thể chấp nhận kết quả. Cho nên ý kiến này được thông qua vô cùng thuận lợi.

Nhưng, chuyện này tuy rằng đã thông qua, nhưng mối quan hệ vốn vô cùng hài hòa giữa Trịnh Hiểu Thành và Khương Tân Vũ cũng theo đó mà kết thúc. Bọn họ đều biết, khi mà lợi ích của hai bên mâu thuẫn, bọn họ rốt cuộc vẫn phải đối nghịch nhau. Khương Tân Vũ muốn thành tích, còn Trịnh Hiểu Thành lại muốn khống chế và ổn định, đây là sự khác biệt giữa nhu cầu ích lợi của hai người.

Sau khi Liễu Kình Vũ nhận được thông báo, hắn vô cùng đắc ý. Hắn biết rằng, trước lợi ích và thành tích, Khương Tân Vũ cuối cùng đã lựa chọn ủng hộ chính mình. Điều này làm cho Liễu Kình Vũ nhớ đến cha mình, Lưu Phi đã từng viết trong notebook: “Trong quan trường không có bằng hữu vĩnh cửu, chỉ có lợi ích vĩnh cửu”.

Liễu Kình Vũ mỉm cười, câu nói kia không sai, đứng trước ích lợi, bất kể là Khương Tân Vũ hay Trịnh Hiểu Thành, bọn họ đều đã thể hiện ra khát vọng nguyên thủy nhất của mình rồi.

Mà giờ phút này, trong văn phòng của Bí thư Thành ủy thành phố Thương Sơn, Vương Trung Sơn sau khi nghe quyết định của Hội nghị thường ủy Quận Tân Hoa, vẻ mặt đắc ý bật cười ha hả. Ông châm một điếu thuốc lá Hồng Hương Liễu Kình Vũ đưa tới, vui vẻ rít một hơi, cảm giác thoải mái cực kì, vui vẻ cực kì, bởi vì ông biết tiểu tử này sau khi im lặng một tuần lễ, vừa ra tay liền không giống người thường. Không thể ngờ có thể khiến cho hai người trước kia xưng anh em hòa thuận Khương Tân Vũ và Trịnh Hiểu Thành quay ra đối nghịch nhau. Đây là chuyện mình vẫn muốn làm mà còn chưa làm được. Hiện tại xem ra, Liễu Kình Vũ này là phúc tướng của mình rồi, chỉ không biết Liễu Kình Vũ áp dụng thủ đoạn gì, có thể khiến cho hai người trở mặt đây?

Ngay lúc tất cả mọi người đều cho rằng Liễu Kình Vũ sẽ đề bạt người của mình hoặc là đề bạt người của Khương Tân Vũ, Liễu Kình Vũ lại ngoài dự đoán của mọi người, đứng ở trong phòng của Khương Tân Vũ một lần nữa.

Lần này hắn đến, chính là vì vấn đề ứng cử viên cho vị trí Trưởng phòng Phòng xúc tiến đầu tư.

Sau khi ngồi xuống, Khương Tân Vũ có chút đau đầu nhìn Liễu Kình Vũ:
- Liễu Kình Vũ, lần này cậu tìm tôi lại có chuyện gì?

Tuy rằng Khương Tân Vũ biết Liễu Kình Vũ có năng lực, thậm chí ông ta còn rất chờ mong sự thể hiện của Liễu Kình Vũ vào hai tháng sau, nhưng đối với Liễu Kình Vũ này, ông ta cũng có chút nhức đầu. Bởi vì ông ta biết, tên nhóc Liễu Kình Vũ này luôn luôn giấu trong tay một lá bài, mà lá bài này vừa ra, Trịnh Hiểu Thành và mình ngay lập tức sẽ thành thù địch.

Nghe thấy Khương Tân Vũ hỏi, Liễu Kình Vũ cười nói;
- Bí thư Khương, lần này tôi tới là muốn báo cáo với ngài một chút vấn đề của Phòng Xúc tiến đầu tư, tôi có một ý nghĩ, hy vọng ngài có thể ủng hộ.

Sau khi nghe đến đoạn Liễu Kình Vũ lại có một ý nghĩ, tim của Khương Tân Vũ lại bắt đầu đập bình bịch rồi, trên gáy cũng bắt đầu đổ mồ hôi, giọng hơi khàn khàn, nói:
- Ồ, cậu có ý kiến gì?

Liễu Kình Vũ cười nói:
- Bí thư Khương, vị trí Trưởng phòng Phòng Xúc tiến đầu tư này vô cùng quan trọng, tuy rằng chỉ là Trưởng phòng, nhưng người ở vị trí này năng lực mạnh hay yếu, lại liên quan trực tiếp đến việc hai tháng sau chúng ta có thu hút được dự án đầu tư hay không. Vì vậy, để tuyển vị trí này, chúng ta cũng cần áp dụng một biện pháp khác với bình thường.

Nghe Liễu Kình Vũ nhắc tới biện pháp khác bình thường, đầu Khương Tân Vũ lại bắt đầu đau, ánh mắt nhìn Liễu Kình Vũ thêm vài phần do dự, ông ta thực sự rất nhức đầu. Tuy nhiên tên giờ đã lên dây rồi, không bắn không được, ông ta chỉ có thể hỏi tiếp:
- Biện pháp khác bình thường gì?

Liễu Kình Vũ cười nói:
- Bí thư Khương, biện pháp khác bình thường, kì thực trên phạm vi cả nước rất nhiều đơn vị đã thực hiện rồi. Ở tỉnh Bạch Vân cũng đã có rất nhiều nơi thực hiện rồi. Tôi đề nghị ngài thông cáo trong toàn tỉnh, công khai tuyển vị trí Trưởng phòng Phòng Xúc tiến đầu tư. Như vậy, không chỉ giúp chúng ta có được lựa chọn thích hợp, mà còn có thể gia tăng sức ảnh hưởng của quận Tân Hoa của chúng ta trong toàn tỉnh, cũng là một điểm sáng trong công tác của ngài.

Tôi tin, chỉ cần thông báo tuyển dụng công khai trong toàn tỉnh, ngay cả là lãnh đạo Thành ủy chắc chắn cũng sẽ vô cùng tán thưởng ngài. Hơn nữa chuyện lần này chỉ cần ngài ủng hộ, công việc cụ thể chỉ cần ngài chỉ đạo, tôi sẽ tự mình xử lý, ngài thấy thế nào?

Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, Khương Tân Vũ vốn đầu còn đang nhức đột nhiên hai mắt tỏa sáng. Tuy rằng trong lòng ông ta còn có chút đề phòng, nhưng điểm tốt trong đề nghị của Liễu Kình Vũ cũng vô cùng rõ ràng. Chuyện tuyển dụng công khai ông ta cũng từng nghe nói, nhưng cũng không đơn giản như vậy. Bởi vì nhiều khi, những vị trí trọng yếu như vậy sẽ có không ít người dòm ngó, cũng có rất nhiều lãnh đạo hỏi han, đưa thư tay. Nếu muốn tiến hành một cách công bằng, cũng không đơn giản như vậy. Nhưng Liễu Kình Vũ lại nói hắn tự tiến hành, vậy chuyện này mình không cần lo lắng. Còn nữa nếu tiến hành tốt, thành tích toàn bộ là mình hưởng, danh tiếng của mình ở tỉnh sẽ càng lan xa.

Vừa nghĩ tới đây, Khương Tân Vũ đã nhướn mày, ông ta nghĩ tới một vấn đề rất quan trọng.