Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 204: Cưỡng chế phá dỡ (2)




Nghe thấy giọng điệu Liễu Kình Vũ quyết liệt thế, Long Tường cũng không do dự thêm nữa.

Giờ phút này, Long Tường được những lời nói của Liễu Kình Vũ khích lệ, cảm thấy máu trong người sôi trào.

Liễu Kình Vũ nói không sai, nếu thật sự muốn làm chút việc vì dân chúng sao có thể không đắc tội với người khác.

Dựa vào cái gì mà câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa vì có bối cảnh nên vi phạm quy định lại không thể cưỡng chế phá dỡ.

Dựa vào cái gì mà ngôi nhà mà dân chúng vất vả cả đời mới xây lên được, nói phá liền phá.

Dựa vào cái gì đất đai để lại bao đời của dân nói chiếm liền chiếm.

Dựa vào cái gì mà câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa ngay cả đường quy hoạch quốc gia công cộng mà cũng dám lấn chiếm.

Dựa vào cái gì xảy ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, huyện Cảnh Lâm ngay cả cơ quan chủ quản liên quan cũng không ai đứng ra quản.

Dựa vào cái gì, vì sao, rốt cuộc là vì sao.

Nếu người khác không dám làm, Trưởng phòng dám làm, sao mình lại không ủng hộ hết mình.

Trong tích tắc, trong lòng Long Tường dâng lên nhiệt huyết, gọi liên tiếp mấy cú điện thoại, Phòng Quản lý đô thị lập tức náo nhiệt.

Bởi vì từ khi Liễu Kình Vũ chỉnh đốn mạnh mẽ Phòng QPhòng Quản lý đô thị tới nay, rất nhiều người muốn biểu hiện tốt cho nên bắt đầu chăm chỉ làm việc. Có những người thậm chí còn cố tình thường xuyên tăng ca để lấy lòng lãnh đạo. Liễu Kình Vũ tạm thời mắt nhắm mắt mở với những hiện tượng này. Vì hắn hiện tại vừa chỉnh đốn, cần hiệu quả như vậy. Khi không khí này khởi động toàn bộ, mọi người đều quen rồi, hắn mới từ từ sửa đổi hiện tượng này. Vì khi đó, mọi người đều đã quen làm việc chăm chỉ, chỉ cần trừ bỏ hiện tượng cố tình tăng ca, không khí quan trường của Phòng Quản lý đô thị sẽ được đổi mới.

Cho nên, lúc này, tuy đã có một số người tan ca, nhưng phần lớn nhân viên Phòng Quản lý đô thị vẫn đang tăng ca.

Nhất là nhân viên và người quản lý Đội chấp pháp. Hiện tại chính là thời điểm hành vi vi phạm pháp luật khá nhiều. Để biểu hiện tốt hơn, để được xếp vào danh sách thăng chức, để được phần thưởng, rất nhiều người đều tự nguyện tăng ca, chấp pháp văn minh, nhân viên tan ca chưa tới 1/10.

Lúc này, sau khi Đội trưởng Đại đội chấp pháp nhận được điện thoại của Long Tường bảo họ lập tức tới Phòng Quản lý đô thị, liền nhanh chóng gọi mọi người tới Phòng.

Trong khoảng thời gian ngắn, Phòng Quản lý đô thị náo nhiệt lên, tất cả mọi người đều tập trung trong đại viện.

Lúc này, nhóm Phó phòng Lâm tiểu Tà, Trần Thiên Lâm và Lưu Thiên Hoa cũng chưa về, đứng bên cạnh Long Tường, thấp giọng trao đổi với Long Tường.

Phó phòng thường trực Hàn Minh Cường sớm đã cố ý tan làm đúng giờ. Sự việc hôm nay gã không muốn dây vào. Vì gã muốn xem một trò vui lớn, muốn ngồi trên núi nhìn hổ đấu nhau. Muốn xem vụ va chạm giữa Liễu Kình Vũ và đám người Trâu Văn Siêu, vì gã muốn mượn dao giết người.

Tuy Hàn Minh Cường về rồi, nhưng nhóm Phó phòng và các Trưởng khoa phòng khác đều lên tinh thần, quyết tâm thực hiện chỉ thị của Liễu Kình Vũ truyền đạt cho Long Tường, nhân viên từ khắp nơi tập trung lại.

Đợi mọi người tập hợp khá đủ, Long Tường lớn tiếng nói:
- Các đồng nghiệp, vừa rồi tôi nhận được chỉ thị của Trưởng phòng Liễu, anh ấy muốn dẫn chúng ta tới đường Quang Hoa để phá dỡ một công trình vi phạm quy định, công trình mở rộng của Hải Duyệt Thiên Địa. Tôi tin mọi người đều là người bản địa, hẳn là biết đường Quang Hoa từng là con đường rộng nhất của huyện Cảnh Lâm chúng ta. Nhưng hiện tại vì công trình mở rộng vi phạm quy định của Hải Duyệt Thiên Địa nên giờ tắc như ruột tắc. Tình hình giao thông hỗn loạn, Phòng Quản lý đô thị chúng ta là đơn vị chấp pháp có quyền giám sát chấp pháp công trình vi phạm quy định. Chúng ta có thể giương mắt nhìn lợi ích của dân chúng bị xâm phạm như vậy sao. Là người chấp pháp, lẽ nào chúng ta có thể thờ ơ ngồi nhìn những trường hợp như vậy sao.

Nói tới đây, trong giọng nói của Long Tường vô cùng tức giận:
- Các vị đồng nghiệp, chính vào xế chiều nay, Trưởng phòng Liễu của chúng ta đích thân tìm Trưởng phòng Xây dựng Vương Khải Kiến, yêu cầu Phòng Xây dựng phối hợp, cùng hợp tác điều tra hạng mục này. Nhưng Vương Khải Kiến không những không ủng hộ, còn nhất quyết từ chối yêu cầu chính đáng là được xem xét tài liệu về công tình mở rộng vi phạm pháp luật của Hải Duyệt Thiên Địa. Mà Trưởng phòng Liễu của chúng ta không thể không đích thân tới hiện trường tiến hành điều tra. Nhưng lúc Trưởng phòng Liễu đang tiến hành xem xét, anh ấy bị hơn mười người của đối phương vây đánh. Trưởng phòng Liễu đã phòng vệ chính đáng và đánh thắng chúng. Các đồng nghiệp, hiện tại, Trưởng phòng Liễu của chúng ta đang ở hiện trường, Trưởng phòng bảo tôi thông báo với mọi người, nếu là nam nhi đại trượng phu, hãy đi theo Trưởng phòng Liễu, đi theo tầng lớp lãnh đạo của Phòng Quản lý đô thị chúng ta. Chúng ta cùng nhau phá dỡ công trình này, dành lại con đường thông thoáng cho dân chúng. Trưởng phòng Liễu nói, xảy ra việc gì anh ấy chịu trách nhiệm, hiện tại tôi hỏi các anh có dám đi không.

Long Tường nói tới cùng, khàn giọng kiệt sức rống lên.

Hiện trường trước tiên trầm mặc, sau đó không biết ai tức giận quát:
- Đi, vì sao lại không đi, chấp pháp vì dân. Chúng ta có gì phải sợ. Trưởng phòng Liễu còn không sợ chịu trách nhiệm, chúng ta sợ gì. Tư cách hiệp quản (nhân viên hỗ trợ công việc không thuộc biên chế) của tôi là Trưởng phòng Liễu cứu lại cho. Tôi có gì phải sợ nữa, cùng lắm thì lại thất nghiệp thôi.

Sau khi người hiệp quản nhảy ra đầu tiên, có càng nhiều tiếng “đi” vọng trong đại viện. Sau đó, dưới sự dẫn dắt của Lâm Tiểu Tà, Trần Thiên Lâm, mọi người mở máy cưỡng chế phá dỡ, khởi động đủ các thiết bị quản lý đô thị tiến thẳng tới hiện trường xây dựng câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa.

Lúc này tuy đã quá giờ tan ca, nhưng do các đơn vị, đặc biệt là cơ quan tư nhân tan tầm khá trễ. Cho nên trên đường xe cộ và người đi lại rất nhiều. đặc biệt con đường chỗ Phòng Quản lý đô thị là một trong những con đường chính của huyện Cảnh Lâm. Cho nên, khi đám người của Phòng Quản lý đô thị dưới sự dẫn dắt của Long Tường lái máy phá dỡ và các loại thiết bị cùng với đám nhân viên trùng trùng điệp điệp đi về phía trước, toàn bộ đều sợ đến kinh người.

Dân chúng huyện Cảnh Lâm thừa hiểu phong cách phá dỡ của Phòng Quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm. Nhưng mọi người biết, kể từ sau khi Liễu Kình Vũ lên nhậm chức, hành động cưỡng chế phá dỡ ngày càng ít, mà tố chất chấp pháp của Đội quản lý đô thị ngày càng cao. Hầu như rất ít xảy ra tình trạng ẩu đả của những người bán hàng rong và việc ép phạt tiền. Dân chúng cũng bắt đầu thay đổi cái nhìn với Đội quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm.

Nhưng hôm nay, khi dân chúng nhìn thấy hầu như toàn bộ nhân viên Phòng Quản lý đô thị xuất binh, hoành tráng tiến lên phía trước như vậy, tất cả đều vô cùng khiếp sợ, nghi hoặc. Có người bắt đầu thảo luận, rút cục người của Phòng Quản lý đô thị muốn làm gì đây.

Huyện Cảnh Lâm chỉ là một huyện nhỏ. Rất nhiều người của Phòng đặc biệt là rất nhiều nhân viên hiệp quản hầu như đều tới từ các thôn xã bên dưới. Cho nên có những người quen biết với người qua đường. Khi có người hỏi nhân viên Phòng rút cục xảy ra chuyện gì, có nhân viên nhanh miệng liền nói cho người qua đường. Họ nghe lệnh của Liễu Kình Vũ tới phá dỡ hạng mục xây dựng mở rộng của câu lạc Hải Duyệt Thiên Địa vi phạm quy định.

Nghe thấy Liễu Kình Vũ muốn phá dỡ câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa, người qua đường lập tức sợ ngây người, nhưng sau đó là vui sướng vô cùng. Vì anh ta ngày nào cũng phải đi qua con đường Quang Hoa, bởi vì đó là con đường về nhà gần nhất. Con đường trước đây chỉ 15 phút là về tới nhà, hiện tại ít nhất phải nửa tiếng, có lúc thậm chí còn lâu hơn. Điều này khiến anh ta rất buồn bực. Nhưng hiện tại, nghe nói Liễu Kình Vũ muốn phá dỡ công trình lấn chiếm gần nửa con đường này, lẽ nào anh ta lại không vui. Mà anh ta đi làm về cùng đồng nghiệp, nghe được tin này, rất nhanh liền báo cho đồng nghiệp, mọi người đều rất vui mừng. Vì con đường này bị phá dỡ thực sự giống như một cái xương cá, mắc trong họng người dân. Cũng từng có người phản ánh tới cơ quan có liênquan, nhưng chưa từng được trả lời. Mà ngược lại tiến độ công trình hạng mục xây dựng vi phạm quy định Hải duyệt Thiên Địa lại càng ngày càng nhanh.

Sau đó, tin này truyền đi như có cánh. Trong nháy mắt đã truyền ra toàn bộ huyện Cảnh Lâm. Rất nhiều người thấy đoàn người trùng điệp kéo nhau đi đều chủ động tự giác nhường đường, ưu tiên họ đi. Cũng có người giơ ngón tay cái với họ, lúc nói đầy vẻ tươi cười và khen ngợi.

Bình thường bên Quản lý đô thị đâu từng được dân chúng tươi cười chân thành như vậy, bình thường dân chúng nhất là đám tiểu thương đối với bên Quản lý đô thị đều là phòng hơn phòng cháy phòng trộm. Nhưng hôm nay, những người dân này lại tự giác nhường đường cho họ, ưu tiên họ đi trước, đãi ngộ như vậy chưa từng có ai được hưởng.

Lúc này, toàn bộ nhân viên đều cảm động vì hành động của người dân. Bọn họ cũng xuất phát từ nhân dân, bọn họ hiểu tiếng lòng của dân. Họ cũng là một nhân viên bình thường, sở dĩ đối lập với dân chúng, cũng là vì nguyên nhân tính chất công tác, vì họ gánh vác trọng trách quản lý toàn bộ thành phố.

Nhưng lúc này, bọn họ phát hiện, khi mình thật lòng làm những việc vì dân chúng, dân chúng lại tôn kính họ như vậy, ủng hộ bọn họ như vậy. Bọn họ thực sự cảm động. Mà giờ phút này, càng nhiều nhân viên quản lý đô thị tràn đầy kính ý với Liễu Kình Vũ.

Trưởng phòng trẻ tuổi này, dám chấp nhận rủi ro bị quan trường xa lánh, kiên quyết ra mặt vì dân chúng, cán bộ như vậy sao có thể không khiến người ta kính nể.

Mặc dù có người trong lòng thầm mắng Liễu Kình Vũ ngu ngốc, nhưng cũng có người thầm giơ ngón cái lên.

Nhưng cho dù tâm trạng mọi người như nào, mọi người đều kiên quyết tiến về phía trước dưới sự dẫn dắt của Long Tường, cuối cùng tới bên ngoài câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa, tụ họp với Liễu Kình Vũ.

Mà giờ phút này, bên trong một phòng ở khách sạn cách đó không xa, Hàn Minh Cường đang đứng ở cửa sổ nhìn thế cục càng ngày càng khẩn trương ở bên đó, trên mặt lộ vẻ đắc ý và nham hiểm hung ác. Trên bàn rượu phía sau gã, còn có mấy người bạn gã mời tới thêm dầu bỏ củi cho lần phá dỡ này.