Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 132: Bao vây tiêu diệt Liễu Kình Vũ




Trương Tân Sinh gật gật đầu nói:
- Ừm, lão Hàn nói đúng đấy, chỉ cần Liễu Kình Vũ dám cưỡng ép tiến hành việc này, đến lúc đó chỉ cần lực lượng đứng sau nhóm hiệp quản chúng ta cũng đủ để đánh bại Liễu Kình Vũ, phen này đúng là Liễu Kình Vũ tự hại mình rồi.

Lưu Thiên Hoa cũng tiếp lời, nói:
- Đúng rồi, Liễu Kình Vũ muốn công kích bất ngờ chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ đánh đòn phủ đầu, để cho hắn biết rõ ở Phòng quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm này, ai mới là người quyền lực nhất.

Ba người bọn họ nhìn nhau, tất cả đều cười ha hả một cách gian manh.

Theo ba người bọn họ thì Trưởng phòng quản lý đô thị mới nhậm chức Liễu Kình Vũ vẫn còn non quá, làm việc không đáng tin cậy rồi.

Sau đó, ba người bọn họ lần lượt gọi điện cho các thành viên tổ Đảng khác để nói về kế hoạch, hẹn nhau sẽ cùng phản đối kịch liệt đề nghị cắt giảm nhân viên hiệp quản của Đại đội chấp pháp.

Nửa tiếng sau, hội nghị chính thức tổ Đảng lần thứ nhất kể từ sau khi Liễu Kình Vũ nhậm chức được tổ chức. Mà trong hội nghị tổ Đảng lần thứ nhất này, Liễu Kình Vũ liền đưa ra một đề tài thảo luận vô cùng quan trọng.

Liễu Kình Vũ nhìn qua một lượt mấy vị thành viên tổ Đảng đang ngồi ở đấy, trong lòng đồng thời cũng điểm qua tình hình về chức vụ và công việc của mấy người họ.

Ngồi phía bên tay trái Liễu Kình Vũ là Phó phòng thường trực phòng quản lý đô thị, Phó bí thư tổ Đảng Hàn Minh Cường. Về gia thế của y, Liễu Kình Vũ sớm đã biết rõ thông qua Long Tường rồi. Tên Hàn Minh Cường này là em trai của Phó chủ tịch thành phố Hàn Minh Huy, là Phó phòng thứ nhất, tức Phó phòng thường trực. Y trợ giúp công việc cho Trưởng phòng, phân công quản lý tài chính tổ Đảng, tiếp công dân, công tác quần chúng, quản lý Đại đội chấp pháp, quản lý Phòng vệ sinh môi trường, Đại đội quản lý đất đai, hành chính, công tác quản lý nhà nước…Từ những công việc y được phân công quản lý, Liễu Kình Vũ có thể nhận thấy rằng, những bộ phận y được phân công quản lý hoàn toàn là những bộ phận có quyền lực. Ngoại trừ công việc về tài vụ không quản lý ra thì hầu như đại bộ phận các ngành quan trọng đều do y phụ trách hết.

Ngồi phía bên tay phải của Liễu Kình Vũ là Phó phòng thứ hai, Phó bí thư tổ Đảng, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Lâm Tiểu Tà. Gã chủ yếu quản lý Đảng vụ và công tác kỷ luật. Theo như Long Tường nói thì con người này luôn đứng ở lập trường trung lập.

Tiếp đó là Ủy viên tổ Đảng, Phó phòng Trương Tân Sinh. Người này được phân công quản lý trông coi cơ sở vật chất, các công ty hành chính ở thành phố, là chân sai vặt đáng tin của Hàn Minh Cường, do Hàn Minh Huy một tay cất nhắc lên.

Ngồi phía trước Lâm Tiểu Tà là Ủy viên tổ Đảng, Phó phòng Lưu Thiên Hoa, phụ trách quản lý vườn hoa, khu cây cảnh. Có quan hệ với việc xây dựng nông thôn mới, cũng là người của Hàn Minh Cường.

Ngồi phía sau lần lượt là:

Phó phòng Trần Thiên Lâm, chủ yếu quản lý công tác kế hoạch hóa gia đình, thuộc loại tuyệt đối đứng ở vị trí trung lập.

Thành viên tổ Đảng, Trưởng phòng bảo vệ môi trường Chung Thiên Hải, thuộc phái trung lập.

Ủy viên tổ Đảng, Chủ nhiệm trung tâm quản lý công viên thành phố Khương Lập Vũ, thuộc dòng chính của Hàn Minh Cường.

Chủ tịch công đoàn Ngô Vũ Vũ Hào, công tác tại Phòng quản lý vệ sinh môi trường.

Liễu Kình Vũ nhìn qua một lượt tất cả mọi người, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Sau khi đến đây liền ngay lập tức tóm lấy Long Tường, là một nước cờ hay sau khi Liễu Kình Vũ đến Phòng quản lý đô thị. Bởi vì Long Tường với tư cách là Chủ nhiệm văn phòng quản lý đô thị, anh ta hiểu rất rõ tình hình nội bộ của Phòng quản lý đô thị, do đó mà sau khi Liễu Kình Vũ đến Phòng quản lý đô thị đã rất nhanh chóng nắm rõ được các mối quan hệ rắc rối phức tạp ở đây. Mà điều này mới chính là nguyên nhân chủ yếu để Liễu Kình Vũ đánh đòn phủ đầu vào đại đội chấp pháp.

Bởi vì Liễu Kình Vũ hiểu rất rõ rằng, trong số tất cả chín vị trong Hội nghị tổ Đảng, Hàn Minh Cường đã nắm chắc bốn ghế, thêm một vài nhân vật trung lập nữa, bản thân có thể lôi kéo được những người ủng hộ mình cũng không nhiều. Chính vì vậy, nếu Liễu Kình Vũ muốn nắm chắc được toàn bộ Phòng quản lý đô thị thì nhất định phải áp dụng biện pháp cứng rắn. Mà trong hội nghị tổ Đảng lần này lại là lần đầu tiên Liễu Kình Vũ tham gia họp ở đây. Mặc dù đã nghe Long Tường tóm tắt lại những mối quan hệ ở trong phòng, nhưng Liễu Kình Vũ lại hiểu rất rõ rằng, cho dù là Long Tường biết rất nhiều nhưng trên thực tế thì sự phức tạp của các mối quan hệ giữa người với người hoàn toàn vượt khỏi những gì Long Tường biết, do vậy, hội nghị tổ Đảng ngày hôm nay cũng là bước thăm dò đầu tiên của Liễu Kình Vũ về các mối quan hệ phức tạp này.

Liễu Kình Vũ thản nhiên cười nói:
- Các vị, tôi tin rằng Chủ nhiệm Long Tường đã thông báo cho mọi người biết về chủ đề của hội nghị ngày hôm nay rồi. Tôi xin nhắc lại một lần nữa, do số nhân viên hiệp quản của Đại đội chấp pháp Phòng quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm vượt biên chế quá nhều, sử dụng rất nhiều kinh phí , nhưng công việc của Đại đội chấp pháp lại không có gì khởi sắc cả, liên tục xảy ra chuyện. Tôi quyết định sẽ tiến hành chỉnh đốn lại đội ngũ hiệp quản, ít nhất cũng phải cắt giảm hai phần ba số nhân viên hiệp quản. Mọi người có ý kiến gì không, có ý kiến gì đều có thể đề xuất, có thể nói thoải mái.

Liễu Kình Vũ vừa nói xong, Hàn Minh Cường liền tiếp lời, nói:
- Trưởng phòng Liễu, tôi nhất quyết phản đối đề xuất này của anh. Tôi không biết vì lý do gì mà anh lại đưa ra những đánh giá như vậy đối với Đại đội chấp pháp của Phòng quản lý đô thị, nhưng mà tôi xin được trịnh trọng nói với anh rằng, những đánh giá của anh hoàn toàn không chuẩn xác. Đấy là anh đã coi thường và hiểu lầm nhân viên hiệp quản Đại đội chấp pháp Phòng quản lý đô thị của chúng ta. Trưởng phòng Liễu à, tôi không biết rút cục là anh hiểu được đến đâu về đại đội chấp pháp của chúng ta, nhưng mà tại đây tôi cần nói vài lời công đạo cho nhân viên hiệp quản phòng quản lý đô thị. Thứ nhất, nhân viên hiệp quản là không thể thiếu được. Có thể nói như thế này, nhân viên hiệp quản phòng quản lý đô thị là chuyên gia thẩm mỹ thành thị của huyện Cảnh Lâm chúng ta. Xét về phương diện thẩm mỹ đô thị, đặc biệt là đối với Đại đội chấp pháp của chúng ta mà nói thì trong những tình huống cấp bách đã phát huy hết vai trò của nhân viên hiệp quản phòng quản lý đô thị, điều này là rất quan trọng. Thứ hai, nhân viên hiệp quản là những người phát hiện các vi phạm kỷ luật. Xét về phương diện tuần tra hàng ngày mà nói thì không thể chỉ dựa vào đội viên của Đại đội chấp pháp được, nhân viên hiệp quản của Phòng quản lý đô thị là lực lượng có thể tin cậy được. Có thể nói như thế này, nếu như không có các nhân viên hiệp quản thì việc quản lý thành thị của Huyện Cảnh Lâm sẽ không được ngày càng tốt đẹp như hiện nay được.

Hàn Minh Cường vừa nói xong,Trương Tân Sinh ngay lập tức liền tiếp lời:
- Tôi cũng kiên quyết phản đối đề nghị này của Trưởng phòng Liễu. Phó phòng Hàn vừa mới nói rất chí lý, sự tồn tại của nhân viên hiệp quản là sự bổ sung tốt nhất trong tình huống cấp bách của Đại đội chấp pháp, nếu như không có họ thì đại đội chấp pháp sẽ rất khó hoàn thành nhiệm vụ chấp pháp như hiện nay.

Đợi Trương Tân Sinh nói xong, Liễu Kình Vũ trực tiếp ngắt lời, nói:
- Đồng chí Hàn Minh Cường, với những lời anh vừa nói thì tôi có mấy điểm nghi vấn, muốn được anh chỉ giáo một chút. Anh vừa luôn miệng nói rằng tình hình quản lý thành thị huyện Cảnh Lâm ngày càng chuyển biến tích cực, vậy thì tại sao cách đây không lâu lại xảy ra vụ việc cưỡng chế phá dỡ tiệm trà? Nếu như không phải là tôi đích thân ra mặt giải quyết, sợ rằng việc này cũng sẽ trở thành tin tức nóng hổi trên các phương tiện truyền thông trên cả nước. Lẽ nào đây chính là cái mà anh gọi là có chuyển biến tích cực? Hơn nữa, theo tôi được biết thì Phòng quản lý đô thị huyện Cảnh Lâm trong vòng hai năm nay đã đổi năm vị Trưởng phòng, mà đằng sau mỗi vị trưởng phòng từ nhiệm thì gần như đều có liên quan đến bạo lực ở Đại đội chấp pháp huyện Cảnh Lâm, hầu như mỗi một năm huyện Cảnh Lâm đều sẽ vì những vụ bạo lực dã man làm hại đến những người bán hàng rong mà bị các phương tiện truyền thông đưa tin. Có lẽ nào đây chính là cái mà anh gọi là chuyển biến tích cực? Chẳng lẽ xảy ra vấn đề nghiêm trọng như vậy mà vẫn không nên tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ Đại đội chấp pháp hay sao?

Không thể không nói rằng những lời Liễu Kình Vũ vừa nói đã trực tiếp đánh trúng vào tử huyệt của Hàn Minh Cường.

Tuy nhiên Hàn Minh Cường cũng là người vô cùng giảo hoạt, y đã sớm có sự chuẩn bị cho câu hỏi của Liễu Kình Vũ, y thản nhiên cười, nói:
- Trưởng phòng Liễu, tôi không phủ nhận một phần tình huống anh nói là sự thật, nhưng mà, tôi cần phải giải thích một chút, đó là trong hai năm nay, do có một vài nhân viên trong đội ngũ hiệp quản của chúng ta đã không tuân thủ kỷ luật hiệp quản, gây ra những ảnh hưởng tiêu cực rất lớn. Tuy nhiên những người này đều đã bị đuổi khỏi đội ngũ hiệp quản của chúng ta rồi. Mà những người còn lại trong đội ngũ hiệp quản lại đều là những người vô cùng ưu tú, tố chất của những người này là vô cùng nổi trội, không phải là có câu “không phá thì không xây được” sao, chính bởi vậy mà những người không tuân thủ kỷ luật trong đội ngũ hiệp quản trước kia đều đã bị đuổi rồi, đội ngũ hiệp quản hiện nay đã rất có năng lực rồi. Trưởng phòng Liễu, chúng ta không thể vì việc nhỏ mà bỏ việc lớn đi được.

Câu nói này của Hàn Minh Cường lại làm cho bọn Trương Tân Sinh gật đầu ủng hộ, tất cả đều lên tiếng:
- Đúng vậy, Trưởng phòng Liễu, đội ngũ nhân viên hiệp quản của chúng ta hiện nay đã rất ưu tú rồi, những người được giữ lại hầu như đề rất tinh anh, căn bản là không nhất thiết phải tiến hành cắt giảm biên chế.

Ngay sau đó Lưu Thiên Hoa cũng lên tiếng ủng hộ Hàn Minh Cường, tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của Hàn Minh Cường.

Liễu Kình Vũ nghe xong ba người kia nói thì thản nhiên cười, nét mặt vẫn rất bình tĩnh, trực tiếp nói:
- Ba đồng chí Phó phòng, nghe ý tứ của các vị dường như là có thể đảm bảo rằng đội ngũ hiệp quản của huyện Cảnh Lâm chúng ta tất cả đều là những nhân viên tinh nhuệ?

Hàn Minh Cường không chút do dự gật đầu:
- Tôi có thể chắc chắn điều này. Cho nên Trưởng phòng Liễu à, tôi cho rằng hoàn toàn không cần thiết phải cắt giảm biên chế đội ngũ hiệp quản. Dù sao một khi những người này bị cắt giảm rồi, bọn họ sẽ thất nghiệp, điều này sẽ tạo nên áp lực rất lớn cho huyện Cảnh Lâm chúng ta.

Không thể không nói rằng da mặt của Hàn Minh Cường cũng dày thật, để ngăn cản thực hiện kiến nghị của Liễu Kình Vũ, đến cả vấn đề thất nghiệp cũng dám lôi ra.

Lúc này, các thành viên tổ Đảng khác tất cả đề duy trì vẻ trầm mặc, mọi người đều đang xem màn giao tranh giữa Liễu Kình Vũ và ba vị Phó phòng. Rất nhiều người muốn nhân dịp này quan sát xem vị Trưởng phòng mới nhận chức này rốt cục là có tài đến đâu. Mà tâm lý của mỗi người đang ngồi quan sát này lại không hề giống nhau, có người thì tùy ý để ý tâm trạng, cũng có người vui sướng khi người khác gặp nạn, cũng có người tự hỏi nếu Liễu Kình Vũ nói những lời đầy tính thuyết phục thì bản thân họ có nên theo Liễu Kình Vũ hay không.

Chốn quan trường, thật ra chính là chốn danh lợi, mỗi người trên chốn quan trường đều tìm kiếm lợi ích cho mình, bàn mưu tính kế để làm cho lợi ích của mình là lớn nhất.

Liễu Kình Vũ mặc dù đang tranh luận với ba người Hàn Minh Cường, nhưng hắn đều có thể hiểu được biểu hiện trên nét mặt của mỗi người, đối với tâm thái của những người ngồi xem thì hắn cũng có phần nắm chắc. Trong lòng hắn cũng hết sức rõ rằng, nếu như trong hội nghị tổ Đảng ngày hôm nay, bản thân hắn không thể nói những lời mang tính quyết định thì sợ rằng về sau hắn sẽ rất khó để làm cho bọn Hàn Minh Cường kinh sợ, nếu như muốn tạo uy tín của mình ở Phòng quản lý đô thị thì phải bắt đầu từ lúc không có gì.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào khuôn mặt của Liễu Kình Vũ. Hiện tại, ba người Hàn Minh Cường, Lưu Thiên Hoa, Trương Tân Sinh tất cả đều tỏ thái độ không nhất thiết phải cắt giảm đội ngũ hiệp quản. Mọi người đều muốn biết rằng, tiếp sau đây Liễu Kình Vũ sẽ trả lời như thế nào.