Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 105: Gây trở ngại




Sáng ngày thứ hai, Thành phố Thương Sơn lần đầu tiên khai mạc một buổi Hội nghị thường vụ kịch liệt nhất từ trước tới nay.

Trong hội nghị thường vụ lần này, mười một ủy viên thường vụ thành phố Thương Sơn tập trung bàn xem làm sao để giải quyết vấn đề tập đoàn đầu tư Tiên Phong rời đi, làm sao xử lý để công ty bất động sản Siêu Bá, làm sao gánh được trách nhiệm to lớn khi tập đoàn đầu tư mũi nhọn trước đây rút lui, làm sao xử lý chuyện một đám cán bộ của huyện Cảnh Lâm bị khởi tố gợi lên biết bao vấn đề, triển khai bàn bạc kịch liệt. Cả hội nghị thường ủy nồng mùi thuốc súng.

Tuy nhiên nội dung hội nghị thường vụ lần này vô cùng mẫn cảm, cho nên mãi đến khi hội nghị thường vụ kết thúc rất nhiều ngày, người ngoài cũng không biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra tranh chấp kịch liệt cỡ nào. Nhưng từ kết quả cuối cùng của hội nghị thường vụ, người nào tinh mắt có thể thấy được một chút manh mối.

Kết quả cuối cùng của Hội nghị thường vụ thành phố Thương Sơn như sau:

Thứ nhất, bởi vì ba người Tiết Văn Long, Ngưu Kiến Quốc, Kim Vũ Bằng vi phạm kỷ luật nghiêm trọng bị khởi tố, theo luật dẫn đi, nghiêm trị theo luật pháp, vị trí Chủ tịch huyện của Tiết Văn Long sẽ do Hạ Quang Minh, một thuộc hạ thân tín của Lý Đức Lâm tới đảm nhiệm, còn chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện thì do Dương Kiếm Thịnh, một thuộc hạ đắc lực được Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Mạnh Vĩ Thành phái xuống từ Ủy ban Kỷ luật thành phố đảm nhiệm. Vị trí Bí thư Đảng ủy Công an huyện do Lý Tiểu Ba, người của Bí thư Thành ủy Vương Trung Sơn tới đảm nhiệm, Phó bí thư huyện ủy Bao Thiên Dương và Trưởng ban Tuyên giáo Chu Dương tuy rằng có liên quan mật thiết với Tiết Văn Long, nhưng Chu Dương này tác phong nhanh nhẹn, làm người thanh liêm, cũng không có dính líu tới Tiết Văn Long, hơn nữa Tiết Văn Long cũng không có khai ra Bao Thiên Dương, Ủy ban Kỷ luật lần này cũng không phát hiện bằng chứng xác thực nào chứng minh Bao Thiên Dương vi phạm kỷ luật, cho nên y cũng không bị liên lụy.

Hơn nữa suy xét từ góc độ đoàn kết, hài hòa bộ máy Huyện ủy huyện Cảnh Lâm, Thành ủy cũng chỉ triển khai điều chỉnh vị trí của ba người bị khởi tố trong bộ máy Huyện ủy, còn hai vị trí Phó chủ tịch huyện bị khởi tố, trong đó Phó chủ tịch huyện chủ quản các lĩnh vực xây dựng đô thị, quản lý đô thị do Trâu Hải Bằng liên thủ với Đổng Hạo chọn, tên Từ Kiến Hoa, cũng là từ thành phố phái xuống. Một Phó chủ tịch huyện khác do Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Triệu Đông Lâm chọn, vị Phó chủ tịch huyện này tên Hoàng Hồng Cầu, tên nghe có chút thú vị, nhưng nghe nói khi còn ở thành phố cũng có chút năng lực.

Sau khi xác định ứng cử viên cho bộ máy Huyện ủy, Phó trưởng ban thường trực tổ chức Thành ủy đích thân xuất mã, đưa mấy cán bộ huyện xuống nhậm chức, sau một loạt quy trình, bộ máy Huyện ủy huyện Cảnh Lâm chính thức đi vào quỹ đạo.

Từ sau ngày hôm đó, dưới sự tổ chức của Bí thư huyện ủy Hạ Chính Đức, bộ máy mới với tân ủy viên thường vụ lần đầu tiên tổ chức hội nghị thường vụ chính thức. Trong hội nghị thường vụ lần này, sau khi thành viên mới của bộ máy làm quen với nhau, chuyện của thị trấn Quan Sơn chính thức bày lên mặt bàn. Dù sao lần này Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn Thạch Chấn Cường và hai Phó chủ tịch thị trấn ngã ngựa, bộ máy của trấn Quan Sơn cũng nhất định phải tiến hành điều chỉnh lại một phen.

Sau khi bộ máy mới của Huyện ủy thảo luận xong, xác định Phó bí thư Đảng ủy thị trấn mới nhậm chức Tần Duệ Tiệp sẽ lên đảm nhiệm chức Bí thư đảng ủy, còn Phó bí thư Đảng ủy mới thì do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạnh Hoan tới đảm nhiệm. Chức Chủ tịch thị trấn thì do thân tín của Bí thư huyện ủy Hạ Chính Đức là Mã Cao Thiên tới đảm nhiệm, còn Phó chủ tịch thị trấn thứ nhất tất nhiên là thuộc hạ của Bao Thiên Dương tên Đông Bình tới đảm nhiệm, Phó chủ tịch thị trấn thứ hai do Lưu Mỹ Hoa tới đảm nhiệm. Trưởng ban Tổ chức Trấn ủy do Ban Tổ chức Huyện ủy phái xuống một Phó trưởng phòng tên Tạ Thiên Nam đến đảm nhiệm. Qua hội nghị thường vụ lần này, thành viên bộ máy trấn ủy thị trấn Quan Sơn đã hoàn toàn chỉnh tề.

Sau khi tin tức này được tuyên bố, Liễu Kình Vũ liền nhíu mày lại. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, không ngờ mình lại tạm thời nhàn rỗi như vậy. Tuy nhiên cũng may Liễu Kình Vũ đã sớm dự liệu được cuộc điều chỉnh nhân sự quy mô lớn lần này, chức vị của mình nhất định sẽ có sự thay đổi, cho nên hắn bình thản chịu đựng gian khổ, sau khi cùng Chủ tịch thị trấn đương nhiệm là Mã Cao Thiên tiến hành bàn giao liền nhàn rỗi đến khu du lịch núi Thúy Bình. Mà lúc này, cũng đã có kết quả xử lý công ty bất động sản Siêu Bá. Công ty bất động sản Siêu Bá vì kinh doanh phi pháp, chính thức bị niêm phong, những người vi phạm pháp luật cũng sẽ bị luật pháp nghiêm trị. Đồng thời, con trai của Trâu Hải Bằng là Trâu Văn Siêu và con trai của Đổng Hạo là Đổng Thiên Bá, bởi vì một số nguyên nhân không thể nói cũng đã bị khai trừ ra khỏi đội ngũ nhân viên công vụ, chính thức thất nghiệp. Sau khi có được kết quả này, tập đoàn đầu tư Tiên Phong cũng đã tổ chức họp báo. Trong cuộc họp báo, tập đoàn đầu tư Tiên Phong cảm ơn Thành ủy thành phố Thương Sơn và Ủy ban nhân dân thành phố ra tay đúng lúc, trợ giúp tập đoàn đầu tư Tiên Phong giải quyết các vấn đề khó khăn, đồng thời cũng tuyên bố bỏ ra 500 triệu đầu tư cơ sở, lại thêm 100 triệu dùng cho công tác bảo vệ sinh thái và môi trường khu vực xung quanh khu du lịch núi Thúy Bình, đồng thời chính thức tuyên bố, hạng mục khu du lịch núi Thúy Bình chính thức khởi động.

Sau khi khu du lịch núi Thúy Bình trải qua hai cuộc họp báo một lui một tiến của tập đoàn đầu tư Tiên Phong liền được đại đa số dân mạng và nhân dân cả nước biết rõ. Lúc này, tập đoàn đầu tư Tiên Phong đã sớm ký kết cùng tổ quay phim chuyên nghiệp quay chụp video tuyên truyền và quảng cáo cho khu du lịch núi Thúy Bình phát trên các kênh TV nổi tiếng, biển quảng cáo, truyền thông internet, chỉ riêng hạng mục này đã đầu tư 50 triệu, khu du lịch núi Thúy Bình nổi tiếng liền được lăng xê. Nhất là suối nước nóng khu du lịch núi Thúy Bình nhanh chóng được truyền bá một cách kỳ diệu, sau khi quảng cáo được phát ra không lâu sau liền hấp dẫn một lượng lớn du khách trong tỉnh tới. Trong khoảng thời gian ngắn, trấn Quan Sơn vốn lạc hậu, bế tắc bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên, tiếng người ồn ào, sức sống bừng bừng, mà dân chúng trấn Quan Sơn cũng nhân cơ hội này mà có thêm nghề và cơ hội kiếm tiền, chất lượng cuộc sống đang từ từ thay đổi.

Nhưng giờ phút này, không ai quên được Chủ tịch thị trấn Quan Sơn trước đây, Liễu Kình Vũ đã vì mọi người mà cống hiến xông pha như thế nào.

Trong buổi chiều cùng ngày, khi Liễu Kình Vũ hoàn toàn nhiệm vụ bàn giao, Liễu Kình Vũ liền nhận được điện thoại của Bí thư huyện ủy Hạ Chính Đức, có điều trong giọng của Hạ Chính Đức lộ ra ý đầy xin lỗi và mỏi mệt:
- Tiểu Liễu à, vị trí của cậu đã được định ra rồi, chính là đến Huyện đảm nhiệm chức vụ Trưởng phòng Quản lý đô thị huyện kiêm Bí thư Phòng quản lý đô thị. Tính chất đơn vị Phòng Quản lý đô thị huyện này cậu nên biết, đây là đơn vị cấp trưởng phòng trực thuộc Ủy ban nhân dân huyện, là đơn vị được Ủy ban nhân dân huyện trao quyền và chính phủ ủy thác, gánh vác các công tác quản lý đô thị, quy hoạch đô thị, xử phạt hành chính…

Nghe Hạ Chính Đức giới thiệu, sắc mặt Liễu Kình Vũ vô cùng bình tĩnh. Tuy rằng hắn hiểu rõ, theo lý mình hẳn là có cơ hội thăng tiến làm Bí thư Đảng ủy thị trấn, nhưng lại bị điều chuyển ngang tới Phòng Quản lý đô thị huyện đảm nhiệm chức vụ Trưởng phòng Quản lý đô thị. Tuy rằng cấp bậc không đổi, nhưng trên thực tế, quyền lực nhỏ hơn Bí thư Đảng ủy thị trấn thậm chí là Chủ tịch thị trấn không ít. Tuy nhiên Liễu Kình Vũ đã sớm có chuẩn bị, cho nên liền cười nói:
- Vâng, Phòng Quản lý đô thị cũng không tệ, cũng có thể vì dân chúng làm chút chuyện có ích.

Nghe thấy giọng của Liễu Kình Vũ không có chút oán giận, Hạ Chính Đức thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút, thoáng do dự một chút, cuối cùng cắn răng nói:
- Tiểu Liễu à, nói thật với cậu, vốn lần này tôi định đề bạt cậu lên làm Bí thư Đảng ủy thị trấn, nhưng trong hội nghị thường vụ Huyện ủy, tôi nhận được điện thoại của bí thư Thành ủy Vương gọi tới, nói trên tỉnh có lãnh đạo đích thân gọi điện thoại cho ông ta, nói hiện tại có một số cán bộ trẻ tuổi được cất nhắc quá nhanh dễ dàng tạo thành tiền lệ, hơn nữa lại nhắc tới tên của cậu, nói cậu mới tiến vào quan trường chưa lâu, còn cần ở cơ sở rèn luyện thêm nữa, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của cậu. Đối với chỉ thị của vị lãnh đạo này, Bí thư Vương không dám vi phạm, sau khi tôi nhận được chỉ thị của Bí thư Vương cũng vô cùng buồn rầu, nhưng không cách nào phản kháng, cho nên chỉ có thể để cậu chịu thiệt thòi rồi.

Nghe Hạ Chính Đức nói như vậy, tâm tình của Liễu Kình Vũ thoải mái hơn nhiều rồi, chỉ cần không phải Hạ Chính Đức mượn gió bẻ măng, hắn cũng không oán giận gì cả. Dù sao đối diện với chỉ thị của lãnh đạo trên tỉnh, đừng nói là Hạ Chính Đức, ngay cả Vương Trung Sơn cũng không thể không suy xét một chút. Huống chi mình cũng chỉ là một cán bộ cấp phòng nho nhỏ. Cho nên Liễu Kình Vũ cười nói:
- Bí thư Hạ, ngài không cần tự trách mình, với tôi mà nói, ở đâu cũng giống nhau mà thôi.

Trong lúc này, ở thành phố Yến Kinh cách xa ngàn dặm, trong một trong văn phòng sáng sủa, rộng rãi.

Cha của Liễu Kình Vũ là Lưu Phi đang phê duyệt văn kiện, thư ký của ông ta, Tôn Hoành Vĩ đi đến. Tôn Hoành Vĩ trước kia là thư ký của Lưu Phi, sau này Lưu Phi để y tự mình bay, từng bước thăng chức. Sau khi Lưu Phi tiến vào bộ máy trung tâm liền triệu hồi Tôn Hoành Vĩ về bên mình. Dù sao cũng là thư ký cũ dùng đã thuận tay.

Tôn Hoành Vĩ trầm giọng nói:
- Sếp, tôi vừa mới nhận được tin, khi Kình Vũ nhận chức mới, ở tỉnh Bạch Vân có một Ủy viên thường vụ trực tiếp gọi điện thoại cho Bí thư Thành ủy thành phố Thương Sơn - Vương Trung Sơn, bảo ông ta đè Liễu Kình Vũ xuống, không để cậu ấy thăng chức quá nhanh. Tôi đoán hẳn là hai người Trâu Hải Bằng và Đổng Hạo tìm đến vị Ủy viên thường vụ kia nhờ vả. Người này thật không quy củ, ngài xem có cần tôi gọi điện thoại đến tỉnh Bạch Vân hỏi qua chuyện này hay không?

Lưu Phi nghe Tôn Hoành Vĩ nói đến Liễu Kình Vũ chỉ có thản nhiên cười, nói:
- Không cần, cho dù vị Ủy viên thường vụ đó không gọi điện thoại đè Liễu Kình Vũ xuống, tôi cũng sẽ gọi điện thoại bảo người ở tỉnh Bạch Vân đè nó xuống. Hiện tại nó mới 22 tuổi, chờ thêm một năm nữa cũng mới 23 tuổi, lúc này để nó đảm nhiệm chức vụ người đứng đầu một địa phương chỉ sợ thời cơ vẫn chưa chín muồi. Hơn nữa ở thị trấn Quan Sơn kia, nó cũng mới tạo được thành tích, làm như vậy cũng chỉ là ép trái chín mà thôi, như vậy đối với nó mà nói không có chút tính khiêu chiến nào. Nếu muốn tiến xa hơn trong quan trường, nếu muốn chân chính vì dân chúng làm được nhiều việc có ích, nhất định phải thích ứng được với các loại áp lực, chịu được các loại bất công, kiên cường tiến về phía trước. Bây giờ loại áp lực này còn rất nhỏ, nếu ngay cả chút áp lực này nó cũng không chống cự được, chỉ sợ về sau con đường làm quan sẽ càng thêm hung hiểm, để nó thích ứng và lĩnh ngộ chút nữa đi.

Tôn Hoành Vĩ nghe ông chủ nói vậy, liền biết ông chủ kỳ vọng vào Liễu Kình Vũ rất nhiều, hy vọng hắn có thể rèn luyện nhiều hơn, cho nên không cần nhiều lời nữa. Nhưng sau khi Tôn Hoành Vĩ rời khỏi, Lưu Phi lại nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn, trầm tư suy nghĩ, sắc mặt cũng không tốt. Dù sao khi con mình bị sỉ nhục gây khó dễ, tâm lý người làm cha sao có thể thoải mái được chứ. Tuy nhiên bây giờ Lưu Phi suy tính kỹ càng, chút chuyện này không đáng để ông ta đích thân ra tay, nhưng chuyện này ông ta lại ghi ở trong lòng. Tới cấp bậc của ông ta, sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng chỉ cần ông ta ra tay, nhất định phá đá động trời!