Chương 82 Gọi điện thoại xác nhận
Bây giờ Long Thầm Vũ trong mắt Trình Uyên như một con chó dữ trốn phía sau hàng rào sủa nhặng xị với người qua đường vậy, một khi hàng rào bị mở ra, anh ta sẽ lập tức từ chó dữ trở thành một con chó nhà có tang cụp đuôi xuống.
“Còn vả vào miệng tôi, đến đi, anh đánh đi, con mẹ nó anh đụng vào tôi một cái thử xeml” Khi Long Thầm Vũ nói ra những lời này, Trình Uyên lại nghĩ đến Thường Uy, đương nhiên trong mát anh, anh ta còn đáng giận hơn cả Thường Uy nữa, vì anh ta đang chửi Bạch An Tương.
“Ông đánh hay là không?” Trình Uyên hỏi Long Văn.
Long Văn bị chọc tức đến cả người run rẩy, cảm thấy quyền uy của mình đã bị khiêu khích nghiêm trọng, một nhân viên nho nhỏ cũng dám nói chuyện với ông ta bằng giọng điệu thế này ư.
Long Văn nghiến răng nghiến lợi nói với Trình Uyên: “Cậu muốn chết phải không!” Trình Uyên lắc đầu, rất kiên quyết nói: “Ông sẽ đánh” Long Văn nhìn chằm chằm Trình Uyên, giống như muốn xem thử cuối cùng sự tự tin của anh từ đâu mà ra.
Mọi người cũng nhìn Trình Uyên, dường như bọn họ cũng có suy nghĩ giống Long Văn.
Long Thầm Vũ không nhịn được muốn nói thêm gì đó, Trình Uyên lại duỗi tay chỉ về phía anh ta, sau đó câu mẹ..” anh ta vừa thốt ra đã bị sợ đến nuốt ngược trở về.
“Nếu tôi đoán không nhầm, bây giờ công ty của ông đã bị đình trệ rồi đúng không?” Trình Uyên bình tĩnh hỏi.
Những lời này chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang, trong nháy mắt khiến những người đang ngồi ở đây đều chấn động.
Long Văn nheo mắt lại, tựa như nghĩ đến điều gì đó.
Long Thầm Vũ thì trợn to mắt: “Sao anh lại biết?” “Không đúng, chẳng lẽ là anh… anh giở trò?” Long Thầm Vũ khó tin hỏi, nhưng chỉ chốc lát suy nghĩ này đã bị anh †a phủ định: “Cũng không đúng, anh vẫn chưa có năng lực lớn đến thế, nói đi, anh nghe ai nói đó?” Thật ra đây cũng là điều Long Văn muốn hỏi.
Tập đoàn Long Đằng bị tấn công nhưng đến giờ vẫn không điều tra ra là ai giở trò ở sau lưng, hơn nữa chuyện này cũng chỉ vừa xảy ra, người bình thường sẽ không biết được, trừ khi…
“Trừ khi là chính người đứng sau gây chuyện” Long Văn không nhịn được nhíu chặt mày, lạnh lùng nói: “Là Tập đoàn Tuấn Phong đang đối phó với Long Đằng chúng tôi?” Trình Uyên cũng không phủ nhận mà chỉ hỏi ngược lại: “Có biết lý do không?” Lần này anh đang hỏi Long Văn, trò chuyện trực tiếp với ông ta, cho nên Long Thầm Vũ không dám xen mồm vào. Còn sắc mặt Long Văn lúc này đã trở nên cực kỳ hung ác.
Trong cảm nhận của bọn họ, Tuấn Phong như một ngọn núi lớn không thể vượt qua vậy, nếu nói trong thành phố Tân Dương có người dám công khai khiêu chiến với Long Đằng thì chỉ có thể là Tuấn Phong.
Nhưng Tuấn Phong làm như thế cũng không dễ chịu gì cho mình, đây là cách làm tổn hại lẫn nhau, cho nên không đợi Trình Uyên hỏi, Long Vân đã rất muốn biết Tập đoàn Tuấn Phong bị gì? Vì sao đột nhiên nổi giận với Long Đăng như thế.
“Rửa tai lắng nghe” Long Văn nói.
Trình Uyên chỉ về phía Long Thầm Vũ: “Vì anh ta, tất cả là vì anh tai” Chỉ trong nháy mắt, mọi người đều cùng nhìn về phía Long Thầm Vũ.
Sắc mặt Long Thầm Vũ thoáng chốc trở nên tái nhợt, anh ta chợt lắc đầu chỉ vào Trình Uyên quát: “Anh nói nhảm cái gì vậy, tôi và Tuấn Phong không hề có chút liên quan nào cả, anh đừng tưởng tôi vạch trần sự thật vợ anh cám sừng anh thì anh vu oan cho tôi như vậy, Long hầm Vũ tôi cũng biết tự mình hiểu mình, chỉ dựa vào tôi, Tập đoàn Tuấn Phong còn chưa đến mức đối phó với Long Đằng” Long Thầm Vũ nói ra lời này, những người có mặt đều không nhịn được gật đầu.
Thật ra Long Văn cũng tin chắc Tập đoàn Tuấn Phong sẽ không vì Long Thầm Vũ mà giận chó đánh mèo với Long Đằng.
Cho nên ánh mắt ông ta nhìn về phía Trình Uyên lại bắt đầu trở nên không thân thiện.
“Không thể nào?” Trình Uyên lại cười lạnh: “Vậy vì sao.
Tuấn Phong chỉ đối phó với sản nghiệp dưới tay anh?” “Việc này…!” Cậu này khiến Long Thầm Vũ á khẩu không trả lời được.
Long Văn cũng chợt nhớ ra thật sự chỉ có công ty và cửa hàng dưới tay Long Thầm Vũ bị ảnh hưởng.
“Là vì anh đắc tội với Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong mới thế, nên tôi muốn hỏi lại ông Long Văn, đứa con bất hiếu suýt chút phá hoại Long Đằng n: ng đánh anh ta mấy bạt tai cho người ta bớt giận rất uất ức sao?” Trình Uyên lại hỏi Long Văn: “Ông đánh hay là không?” Đánh? Tuy có thể làm theo lời Trình Uyên để Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong bớt nóng, nhưng mặt mũi của ông ta sẽ để đâu đây? Người uy hiếp ông ta bây giờ chỉ là một nhân viên nhỏ, ông ta đường đường là Chủ tịch của Tập đoàn Long Đằng, không cần sĩ diện nữa ư? Không đánh? Tuấn Phong thật sự tuyên chiến với Long Đằng thì làm sao bây giờ? Mình hoàn toàn không phải đối thủ của người ta.
Long Văn do dự, khuôn mặt già nua bực bội đến đỏ bừng.
“Ba, đừng nghe anh ta nói lung tung, anh ta hoàn toàn chẳng là cái thá gì ở Tuấn Phong cả, muốn nói có quan hệ, anh ta cũng chỉ là bạn học của Vương Tử Yên thôi, anh ta không hề có quyền lên tiếng ở Tuấn Phong, cho.
nên ba đừng tin lời anh ta” Long Thầm Vũ vội la lên.
“Hơn nữa con không hề quen biết Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong, sao có thể đắc tội người ta được?” Lúc này trong lòng Long Thầm Lãng đang tính toán đủ điều.
Hắn ta nghĩ, nếu thật sự là Long Thầm Vũ đắc tội Chủ tịch Tuấn Phong, vậy sau này nó cũng không không có uy hiếp gì với mình ở Tập đoàn Long Đằng nữa.
Nhưng khả năng này không lớn lắm.
Thân là người của Tập đoàn Long Đằng, nếu lúc này không lên tiếng cũng khó nói, cho nên Long Thầm Lãng bèn tiếp lời Long Thầm Vũ: “Chuyện lớn trong kinh doanh thế này sao một nhân viên nho nhỏ ở bộ phận Giám đốc như cậu lại biết và chỉ trỏ được?” Lời nói của Long Thầm Lãng gãi đúng chỗ ngứa, Long ‘Văn đang do dự cũng lập tức mở to mắt như tỉnh táo lại, cười lạnh một tiếng: “Có phải Tập đoàn Tuấn Phong muốn đối phó với Long Đằng chúng tôi không thì còn chưa chắc. Hơn nữa cho dù con trai tôi có chuyện không thoải mái gì với Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong thì cũng chỉ là ân oán cá nhân, tôi nghĩ Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong sẽ không vì chút việc nhỏ này mà tạo.
thành kết quả hai bên đều chịu thiệt đâu” “Đúng thế!” Long Thầm Vũ vội hùa theo: “Con thấy là tên ngốc này đang ly gián quan hệ giữa chúng ta và Tuấn Phong” Anh ta vừa nói thế, dường như mọi người đều cảm thấy rất có lý, chỉ lời nói từ một phía của Trình Uyên chắc chắn không thể tin được.
Long Thầm Lãng lại cười lạnh lùng: “Tôi có một người bạn khá thân là đổng sự của Tuấn Phong, có phải Tuấn Phong hay không tôi gọi điện thoại là biết ngay” Nghe thấy lời của Long Thầm Lãng, mọi người lập tức.
tỉnh táo lại, Long Văng quyết định rất nhanh nói: “Vậy thì tốt, gọi điện thoại xác nhận một chút đi.
Long Thầm Lãng mỉm cười lấy điện thoại ra.
Long Thầm Vũ thì tiếp tục kêu gào: “Trình Uyên, anh sắp lộ tẩy rồi, đợi anh Hai tôi gọi điện thoại xác nhận xong, có phải anh nên cho chúng tôi một lời giải thích không?” “Nếu không, anh đừng hòng bình yên ra khỏi toà nhà này một bước” Trình Uyên không hề nhúc nhích.
Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Long Thầm Lãng, hắn ta cũng mở loa điện thoại rất lớn.
Nhưng mà…
“A lô, ông Kim, tôi là Thầm Lãng đây” Long Thâm Lãng nói.
“Mẹ kiếp, con mẹ nó cậu còn dám gọi điện thoại cho tôi hả?” “..” Giọng điệu của Kim Kiệt khiến Long Thầm Lãng thoáng sửng sốt: “Sao thế ông Kim?” “Tôi suýt chút bị cậu hại chết rì “Có ý gì?” “Con mẹ nó có phải cậu bị điên không? Kêu một đổng sự như tôi đi đuổi việc Chủ tịch HĐQT?” “Cái gì?”