Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 244




Chương 244: Tống Triết

“Một Tỷ .”

Trình Uyên hai mắt sáng lên, không khỏi thở dài.

Cầm lên tấm chi phiếu một tỷ, Trình Uyên lật đi lật lại để thưởng thức. “Thì ra tấm chi phiếu một tỷ là trông như thế này.”

Tống An lóe lên từ ánh mắt ra một vẻ khinh thường.

Đối với hắn ta, một Tập đoàn nhỏ như vậy ở các thành phố cấp bốn cấp năm thực sự không là gì cả.

Một tiểu tử trẻ tuổi như Trình Uyên không khác gì một tên nhà quê trong mắt hắn.

Chỉ là một tỷ, mà để phấn khích như vậy.

“Lần này bỏ ra nhiều tiền, nhưng cũng không là gì. Đối với Trung Thượng, một tỷ này chỉ là một phần nhỏ.” Tống An Tự đắc ý nói: “Nhưng đối với ngươi thì khác.”

“Ngươi cữ giữ lấy ngân phiếu, hiện tại triệu tập những người cùng đồng minh với ngươi, hãy ngăn lại lại những hành vi thô lỗ rút tiền từ Ngân hàng Trung Thượng, bản thân xin lỗi một tiếng với Tống Triết,và bắt tay giảng hòa.”

“Roẹt!”

Trước sự chứng kiến của Tống An, Trình Uyên xé tấm ngân phiếu một tỷ trước mặt hắn.

Vẻ mặt của Tống An thay đổi rõ rệt.

“Ý của ngươi là gì?”

“Ha ha …” Trình Uyên không dừng lại, tiếp tục chậm rãi chồng những mảnh ngân phiếu bị xé lại với nhau, sau đó từ từ xé tiếp, rồi lại chồng lên lại xé: “Ngươi nghĩ có tiền thì ngon sao?”

Thật ra khá là mỉa mai, lúc trước anh vỗ vào mặt lão mèo già và nói, tôi giàu hơn anh, vậy làm sao ngươi có thể đấu lại tôi?

Bây giờ, ngược lại, có tiền thật tuyệt phải không?

Tuy nhiên, hành động của anh hoàn toàn vượt quá dự đoán của Tống An.

Tống An cảm thấy không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ của một tỷ .

Hơn nữa, Trình Uyên là một doanh nhân trẻ tuổi, doanh nhân rất cần vốn, càng giàu càng thích tiền, hắn nghĩ chỉ cần hắn đặt trước mặt Trình Uyên một tờ chi phiếu một tỷ thì mọi chuyện đều có thể giải quyết được.

Nhưng sự tính toán của hắn nằm trong lồng ngực của hắn, bây giờ thì …

Trình Uyên cười chế nhạo nói: “Trung Thượng sẽ không còn có chỗ đứng ở Tân Dương này, Tống Triết nhất định phải chết.”

“Tôi xói xong rồi đấy!”

Tống An hiện tại bất an, bắt đầu tức giận, nụ cười trên mặt cũng trở nên âm u.

“Trình Uyên, tốt nhất ngươi nên nghĩ kỹ rõ ràng, nếu ngươi chống lại Trung Thượng của ta thì sẽ biết hậu quả thế nào không!”

Trình Uyên cũng lạnh lùng trả lời: “Dù trời có sập, đất có lở. không cần ngươi phải nhọc lòng, ngươi muốn chơi cái gì, thì cứ làm như vậy.”

“Ngươi…!” Tống An giận đến mức không nói nên lời.

Quyết tâm của Trình Uyên giống như con nhím trong miệng chó.

“Hinh Duyệt, tiễn khách!”

Vương Hinh Duyệt bước vào, lễ phép nói với Tống An “Tống Đổng, xin mời.”

Tống An mặt đỏ bừng, bắt đầu tức giận, chỉ vào Trình Uyên nói: “Ngươi lập tức từ chối ta ,ngươi có biết hậu quả gì sẽ xảy ra không.”

“Ta sẽ cho Cẩm Đông các ngươi chết trước mặt Trung Thượng.”

Trình Uyên ném lên không trung một ” tỷ” vụn này, rồi bồng bềnh rơi xuống.

Sau khi Tống An rời khỏi Cẩm Đông, trở về tổng bộ của Trung Thượng ở Tân Dương .

Từ xưa tới nay chưa từng có ai làm cho hắn xuất hiện vẻ mặt như thế này, hắn rất tức giận, thậm chí rất tức giận. Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những chap mới nhất.

Một tập đoàn Cẩm Đông cỏn con.

Tống An nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta muốn tiêu diệt ngươi, dễ như trở bàn tay.”

Nhìn thấy vẻ mặt u sầu của Tống An, thư ký có thể thấy rõ rệt, cẩn thận hỏi “Chủ tịch, chuyện gì khiến ngài tức giận như vậy?”

Tống An tức giận nói: “Gọi lão Vạn kêu hắn đi điều tra Tập Đoàn Cẩm Đông, nói hắn là ta làm, kêu hắn nếu không điều tra ra được của Cẩm Đông, ta cùng hắn tuyệt giao.”

Thư ký vội vàng gật đầu, vừa định đi ra ngoài, Tống An đã xua tay “Quên đi, ta sẽ tự gọi.”

Tống An gọi vài cuộc điện thoại.

Các dự án công trình an toàn và bảo vệ môi trường của Cẩm Đông đều bị được điều tra mọi mặt, vì hắn có mối quan hệ với trên tỉnh.

Trong toàn tỉnh, chỉ cần tất cả các tàu hàng của Cẩm Đông đều bị giam giữ hoặc từ chối nhập cảng, thì về mặt này hắn cũng có liên quan.

Tất cả các công ty có quan hệ làm ăn với Tập Đoàn Trung Thượng lập tức cắt đứt mọi giao dịch làm ăn với Cẩm Đông, hắn cũng thông báo việc này.

Vì vậy, hắn cảm thấy nếu là như vậy,thì Cẩm Đông sẽ khó khăn chật vật.

“Ta không tin, ngươi không tới cầu xin ta.” Tống An tức giận nói.

Về phần Tống Triết, Tống An hiện tại cũng mặc kệ.

Nhưng Tống Triết hiện tại khá thoải mái.

Có ba tên tay sai luôn ở bên cạnh, và hắn không hề lo lắng cho sự an toàn cá nhân của mình,ngâm suối nước nóng, ngâm nga vài ly rượu.

Không hề lo sợ.

Tranh thủ vừa mới xông hơi xong, trong phòng xông hơi, Tống Triết liền sai mấy cô gái trẻ đẹp đến xoa bóp cho ba ngươi tay sai.

Lý Túc lắc đầu ngao ngán “Tống tiên sinh, chúng ta đang làm việc.”

Tống Triết xua tay. “Ồ, không sao đâu. Đây cũng là công việc. Nếu không massage cho thoải mái, thì sao có thể bảo vệ tôi được? yên tâm đi.”

Khi nói chuyện, hắn ta nháy mắt với Lý Túc.

Lý Túc không hề bị lay động.

Tống Triết khinh thường nói: “Đội trưởng Lý, các ngươi cứng nhắc quá, làm vậy sao có thể khá hơn được? Ngay cả hưởng thụ cũng không muốn.”

Lý Túc không thèm đoái hoài tới hắn.

Nhìn thấy Lý Túc bộ dáng lạnh lùng, Tống Triết nhếch miệng, cũng lười thuyết phục, một mình đi vào phòng massage.

“lý đội trưởng, anh nhìn …” một tên cùng Bảo vệ Tống Triết nói với Lý Túc.

Mặc dù Lý Túc đã bị cách chức đội trưởng, nhưng mọi người vẫn gọi anh là Đội trưởng Lý.

Lắc đầu, Lý Túc thở dài, “Cứ để ý tới hắn, hắn là một trong những manh mối của thành phố giải trí Đế Hoàng.”

“Vâng.”

Tống Triết vừa vào phòng mát xa, nhìn ba cô gái trẻ tuổi ăn mặc hở hang, trong lòng bắt đầu nổi lên háo sắc.

“Ông chủ, ngài muốn phục vụ gì nào?”

“Ư hử … dịch vụ, lấy dịch vụ đặc biết nhất!”

Không lâu sau …

Có tiếng “cọt két” trong phòng massage, sau đó là tiếng rên rỉ đọc chữ cái A và A vô tình của ai đó.

Sắc mặt của Lý Túc và các đồng sự đang canh cửa đều biến đổi.

“Tên khốn chết tiệt.”

Tống Triết thật sự đã làm chuyện này trước mặt bọn họ, đối với bọn họ là một sự sỉ nhục lớn.

“Đội trưởng Lý làm sao bây giờ?”

“chờ Chuyện này kết thúc, ta sẽ tính sổ với hắn.” Lý Túc tức giận nói.

“A!” Đúng lúc này, từ trong sảnh lầu dưới vang lên một tiếng truy hô, sau đó là một tiếng ồn ào.

“Đánh chết người rồi!”

“Người đâu mau tới đây!”

Nghe thấy những thanh âm này, Lý Túc cùng hai đồng sự đồng thời kinh ngạc.

“Tiểu Trương, ngươi ở lại đây tiếp tục canh, ta cùng Đại Long đi xem một chút.” Lý Túc lo lắng nói với đồng nghiệp gầy gò.

Tiểu Trương nặng nề gật đầu, “lý đội trưởng chú ý an toàn.”

Lý Túc cùng đại long chạy nhanh xuống lầu, đẩy cửa đại sảnh xông hơi ra, phát hiện một đám người vây thành, đều yếu ớt kêu lên: “Đánh, đánh chết hắn!”

Tuy nhiên, không ai bước tới để can ngăn.

Giữa lúc đánh nhau, hai người ôm nhau vật lộn, tưởng như hai bên muốn vật lộn chứ không có giết nhau,bởi vì không đấm cũng không đá.

Nhìn thấy cảnh tượng dị thường này, Lý Túc hai mắt đột nhiên trợn to.

“Không hay rồi, điệu hổ ly sơn!” anh kịp phản ứng lại nói với đại long, “Mau , mau quay lại.”

Khi cả hai vừa chạy đến đầu cầu thang thì đã thấy Tiểu Trương chuẩn bị chạy xuống.

“lý đội trưởng không hay rồi, Tống Triết bị bắt đi rồi.”

Hắn đưa tay chỉ ra cửa.

Lý Túc vội vàng nhìn ra cửa, liền thấy một người mập mạp quấn khăn trắng bị mấy người túm tóc, nhét vào trong xe.