Điều Kỳ Diệu Mang Tên Tình Yêu

Chương 69: Chương Xin Lời Tha Thứ





Nó kéo Nana đi thẳng lên sân thượng.Trong lúc đi,nó tiện tay lấy ra chiếc còng số 8 mà tổ chức P phát cho nó.Nó Còng vào tay nó và tay Nana và kéo đi.Nana không một chút sợ hãi mà cứ để yên cho nó lôi đi nhưng cô cảm nhận được rằng sẽ có chuyện không may xảy ra.Lên đến nơi,nó khóa cửa lại.Nó và Nana đứng trên sân thượng.Nó nói nhẹ nhàng:
-Xin lỗi đi.
-Cái gì?
-Cả hai chúng ta xin lỗi Nhi đi.Trên này mà hét lên cũng chẳng ai nghe thấy đâu.
-Không muốn.
-Nếu như không xin lỗi thì cùng theo cậu ấy đi.Dù sao thì cũng hại cậu ấy ko sống lại nữa thì xin lỗi cũng chẳng thể giúp cậu ấy sống lại.Đi theo cậu ấy mà tạ lỗi nếu một lời xin tha thứ cũng không làm được.
-Vậy thì cùng đi đi.
-Được thôi.Nói thật thì tôi cũng chờ ngày này lâu lắm rồi.

-Tôi lại cứ nghĩ cô sẽ rất đau lòng cơ đấy.Cô có bạn bè,gia đình và những người đều rất yêu cô và cả một gia đình có tài sản đồ sộ nữa.Cô hạnh phúc hơn bất kì ai hết.Ai cũng phải ghen tỵ với cô và Ailee.Chắc cô cũng chưa từng nhận ra Nhi rất ghen tỵ với cô.
-Tôi sao?Có gì mà phải ghen tỵ chứ.Sống,đừng nhìn vào vẻ bề ngoài,hãy nhìn vào tâm hồn của họ.
-Chẳng lẽ tôi lại không hiểu.Cô giống tôi mà.Sự cô đơn đáng ghét đó.Nhưng dù sao thì cô vẫn hơn tôi.Một đứa mất cả cha mẹ và anh hai yêu thương mình.Tôi thực sự rất ghét cô.Vì cô hơn tôi về mọi thứ.Tài năng,danh vọng và sự yêu mến của mọi người.Cô sẽ không hiểu được cảm giác đó đâu.
-Ý cô là cô sẽ không bao giờ chịu nhún nhường và xin lỗi đúng không?
-………
-Cô chắc chắn sẽ không hối hận chỉ là 1%.
-Tôi đang chờ được giải thoát đấy.Cùng theo gia đình tôi.

-Vậy thì tôi cũng sẽ không cô đơn nữa.Xuống đó tôi sẽ ở cùng Nhi và cô là bạn.
-Thế thì ít nhất cô cũng phải tháo cái còng ra chứ.Tôi không muốn dính lấy cô cả đời đâu.
-Cô có quyền lựa chọn cho riêng mình.Chết hay không là quyền cô lựa chọn.Tôi sẽ thay cô xin lỗi cho cả hai.
Nó nói rồi mở còng cho cả hai và bước về phía lan can.Nana cũng bước theo.
-Có lẽ dã tâm của cậu đã muốn cắt đứt rồi thì phải.-Nó nói và dừng bước lại,tay bám vào bức tường chắn lan can của sân thượng.Những tia nắng ban mai chiếu xuống gương mặt nó và những cơn gió vui vẻ đùa giỡn với lọn tóc của nó.Lúc này trông nó thật đẹp.Nana nhìn nó.Chả trách được vì sao cả hai lại ghen tỵ với nó.Vì nó may mắn được hưởng cái vẻ đẹp trời phú ấy và nó cũng có thể dễ dàng xử lý mọi việc bằng cách buông xuôi mọi thứ để cảm thấy thanh thản.Điều quan trọng nhất chính là nó có một tâm hồn đẹp mà người ta phải ngưỡng mộ.
Nó phá vỡ sự yên bình nói:
-Chỉ có một cách để cắt đứt thôi.Từ khi nào,tôi đã không còn có thể dừng lại đụng chỗ được nữa.Và….
Cạch…cạch.
Nó và Nana nhìn về phía cửa.Đó là……