Điều Kỳ Diệu Mang Tên Tình Yêu

Chương 67: Chương Vị Trí Quan Trọng





Sáng hôm sau có mặt tại lớp,tất cả đều ngồi vào hỗ ngay ngắn mặc dù vẫn chưa có trống.Nó thì chẳng nói năng gì,đến cả bữa sáng cũng không ăn.Hắn thì nó làm ngơ không thèm nói chuyện.JR thì nó còn chẳng thèm quan tâm nữa không nói gì đến làm ngơ.
Cả lớp nhờ vậy mà cũng yên ắng hẳn.Ailee thấy không ổn liền lôi nó lên sân thượng nói chuyện.Ailee ngồi vào chiếc phản gỗ và nói:
-Em ổn chứ?
Nó thì cũng bình tĩnh ngồi vào và nói:
-Không.Không hề.
-Cố vẻ trả lời thật lòng quá thì phải.-Ailee xuất hiện 3 vạch đen trên trán
-Em không giống mấy bộ phim mà chị hay xem đâu.Không thích nói dối với người thân cua mình đâu.
-Rốt cuộc Nana có liên quan gì đến chuyện Bảo Nhi tự tử?
-Liên quan gì ư?Em không muốn nói.

-Vậy chác hẳn chuyện đó có liên quan đến chuyện Bảo Nhi bị sốc mà tự tử.
-Có lẽ là vậy.Nhưng em cũng sẽ không để yên như vậy đâu.
-Tùy em.
-Chị cứ lo việc của chị đi.2 tuần nữa là chị gặp đối tác rồi mà.
-Chị biết chứ.Em có muốn khóc ko?Có thể khóc sẽ làm cho em đỡ buồn hơn.
-Chị cũng biết em rất ghét khóc mà.Chị em mình giống nhau nhưng tiếc rằng bây giờ chị đã thay đổi quá nhiều.-Nó mỉm cười nhẹ
-Chị đúng là có thay đổi nhưng đó là theo chiều hương tốt.Còn em thì quá cứng ngắt.Em bây giờ luôn tao vỏ bọc ình.
-Vậy thì sao chứ.Em thấy rất ổn.

-Em làm vỏ bọc đó ngay cả khi đối mặt với Ken,gia đình và bạn bè.
-Ít nhất thì em vẫn được làm chính mình khi ở bên cạnh chị.
-Nhưng bây giờ em cũng bắt đầu tạo vỏ bọc khi ở cạnh chị đấy.
-Không hề.Chỉ là do chị quá tưởng tượng thôi.Và chị cũng biết em ghét làm cô gái mít ướt.Làm một con người như vậy em thấy mình thật bất tài đấy.
-Em đừng có lấy mấy cái lý lẽ mà em tạo ra để nói cho chị được không.
-Chị cũng biết mà. Những người vô dụng thì đáng bị người ta vứt bỏ sang một bên và bị nghe chửi.Chính vì vậy điều quan trong bây giờ là em muốn chăm chỉ chú ý vào học khi đang cần thiết.
-Nó chỉ đang cần thiết với em khi em đang cố lảng tránh câu hỏi mà chị đặt ra thôi.
-Em biết mình nên làm gì và cần làm gì.Vậy nên em không muốn giống như chị chút nào.Chị hãy thử ngẫm lại đi.Em thấy từ trước đến giờ chị chưa từng tự đặt câu hỏi mình nên làm gì,làm thế nào?Và điều cuối cùng là em không muốn cãi nhau với chị.
Nói rồi nó bỏ đi .Nhưng những lời nó nói rất đúng.CÓ thể cô không có tư cách nói nó.
Mệt mỏi.Thực sự rất mệt mỏi.Cô chỉ muốn mình có thể nghỉ ngơi và có cuộc sống như bao người bình thường nhưng có lẽ không được.Cô đã quá bận rộn rồi.Nhà giàu thì sao chứ,cao sang thì sao chứ.Cao sang nhưng cô còn chẳng có một cuộc sống hạnh phúc nữa là.Nhà giàu đâu có như mọi người nghĩ đâu.Đâu có thảnh thơi mà suốt ngày vui vẻ ăn không ngồi rồi chứ.Thật là mệt mỏi và bất công.Ở cái độ tuổi 17 này cô chỉ muốn như bao học sinh cùng vui vẻ đến lớp làm điều mình thích nhưng có lẽ Ryan và cô thì quá bận rộn và mệt mỏi nhưng lại không thể nghỉ ngơi.Tuy Ryan không nói nhưng cô biết chắc chắn em gái mình cũng đã quá mệt và buồn phiền nên mới tạo ra cái vỏ bọc lạnh lùng đó.
Nói thật thì cô cũng rất ghét vỏ bọc của Ryan.Cái vỏ bọc đó làm nhiều người thân quen của chị em cô nghĩ rằng Ryan thật sự là một kẻ máu lạnh mà mọi người cũng rất muốn tránh xa.Điều đó khiến cho Ryan cành thêm chán nản vì chẳng ai hiểu nó ngoài người chị mà nó yêu.Ngay cả ba nó cũng chỉ biết nghĩ đến công việc còn mẹ thì nó nghĩ nó không cần và nó nghĩ cuộc sống của nó cho dù có thiếu mẹ hay cha cũng chẳng sao.Nhưng nó rất cần chị nó.Chỉ có chị em nó mới có thể dựa dẫn lấy nhau khi buồn bã,khó khăn hay vui vẻ.Thậm chí người quan trong nhất của nó chính là chị nó và hắn có lẽ cũng không bằng một phần nữa.