Ư Ư: Hôm nay tớ vui nên up thêm một chương cho mấy thím híhí, có ai muốn edit bộ này với tui hông???
Trong sân, mới từ trong phòng đi ra, lấy được nhiệm vụ vừa lòng Diệu Diệu vẻ mặt mộng bức cầm một túi quả táo, chớp chớp mắt, "Tôi chỉ rửa một chút..."
Cô chỉ cần rửa táo, rất đơn giản, còn muốn để hắn làm?
Tần Trường An cầm túi táo trong tay Diệu Diệu, hoàn toàn không xấu hổ, cũng không có cảm thấy đây là việc nhỏ, vừa xắn tay áo vừa nghiêm túc nói, "Đừng tưởng rằng rửa táo là việc nhỏ, này là tháng nào a, nược rất lạnh a."
"Tổ tiết mục tổ cũng thật là, thế nhưng để con gái làm chuyện này?"
Hắn vừa nói vừa nhanh tay rửa quả đỏ nhất đưa cho cô, "Đi, ngồi bên cạnh ăn là được."
"...... Kia, kia nhiều ngượng ngùng a." Diệu Diệu lấy lại tinh thần, nhìn quả táo, răng rắc cắn xuống, không nghe ra một chút ngượng ngùng nào.
Tần Trường An cười ra tiếng, nhìn bộ dáng "Ngượng ngùng" kia của cô, trong ánh mắt như có ánh sáng vừa lóe qua, vừa lòng quay đầu lại tiếp tục vui vẻ rửa táo, "Có cái gì ngượng ngùng, tay em vừa trắng vừa mềm như vậy, không thích hợp làm việc này, để tôi làm là được."
Diệu Diệu nhìn tay mình, nheo lại đôi mắt cười cười, chút có chút không vung đuôi, "Anh thật tốt."
Tốt với cô.
"........." Hai người câu có câu không nói chuyện, một người ăn một người rửa thế nhưng cũng có một loại hài hòa khác, đặc biệt là biểu hiện của Tần Trường An hoàn toàn không giống trước kia...
Người xem: "........."
Những người vừa mới cảm thấy không đúng phản ứng lại đầu tiên, xoát một đám ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, còn nhịn không được đồng tình Triệu Điềm...... Có thể nói là thực thê thảm.
# Triệu Điềm: Cho nên tôi không phải con gái? Tay tôi không mềm? #
# Triệu Điềm: Tẩy cái quả táo có cái gì mệt? Ngươi con mẹ nó nhìn tôi mồ hôi như mưa a! #
# Một người phụ trách ăn, một người làm nông dân, này đối lập, đau tim lão Tần! #
# Ha ha ha! Sự đối lập thê thảm nhất trong lịch sử #
# Triệu Điềm khả năng muốn khóc, vừa mới ai nói Tần Trường An thẳng nam sắt thép? #
Trong chốc lát khu bình luận tăng lên hơn một ngàn, người xem một đám cười ha ha, thẳng đến thật lâu về sau mới bình ổn một chút, mới có người bình luận một câu.
# Bất quá, emmm, ta chỉ muốn biết, bây giờ tâm trạng của Oreo như thế nào? #
Ta còn tốt a, may mắn chỉ là ăn dưa quần chúng, trước kia tuy nghe nói hai người bọn họ bất hòa lại hoàn toàn không thể ngăn cản một lần làm fan liền thích cả hai người, cảm thấy hai người bọn họ thực ngọt, không hiểu ra sao kích động một phen.
Nhưng như vậy, ngẫm lại lời đồn của hai người họ, nhìn nhìn lại hiện tại, cũng khó tránh khỏi cảm thấy có chút ngạc nhiên,...... Nhưng Oreo thì sao?
... Thật muốn nhìn biểu tình của bọn họ xD
...... Oreo tỏ vẻ cũng không muốn nói chuyện.
Bọn họ trầm mặc thật lâu thật lâu, lâu đến mức người xem cho rằng Oreo chưa từng xuất hiện, vỗ bàn cười điên cuồng, mới có một Oreo xuất hiện, bộ dáng dường như không có chuyện gì xảy ra, "Quả táo trong tay Trường An rửa rất sạch sẽ, bình thường ta rửa, rửa một lần là được."
Một Oreo khác hưởng ứng, "Đôi giày hắn đeo cùng một nhãn hiệu với ta, phẩm vị không tồi."
"Cái sân không biết ở đâu, hoa trên tường khá đẹp."
"Ta mới phát hiện sàn nhà là màu xanh..."
Trong khu bình luận được Oreo spam các loại đề tài không liên quan, người xem: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"
Buồn cười muốn chết, bộ nhìn không thấy là có thể đương không tồn tại sao?!
Oreo tiếp tục, "Không biết tổ tiết mục mang vận chuyển nhiều bắp như vậy từ đâu tới, phí chuyên chở hẳn là cũng rất đắt đi......"
Người xem: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"
Fans còn ở dưới phân tích: "Đều là người xem phản ứng quá lớn, Trường An kỳ thật cũng không có làm gì, còn không phải là giúp rửa táo sao? Thân sĩ phong độ không phải là như vậy?"
"Đều đừng nghĩ quá nhiều, nhất định không có chuyện khác."
Đúng, chính là như vậy!
Đến nỗi chuyện khác...... Ngươi nói cho ta biết chúng ta đấu đá nhiều năm như vậy, kết quả thần tượng của ta coi trọng thần tượng đối phương?! Không không không, ta không tin! Đừng đùa, không có khả năng.
Ăn dưa quần chúng trà trộn vào diễn đàn buồn cười muốn chết, hình ảnh hôm đó còn lên hot search Weibo, tiêu đề gọi là # Hiện trường bịt tai trộm chuông #
Đương nhiên, những người này không biết, người làm như không có chuyện gì xảy ra, không chỉ Oreo, còn có Bugles.
Đúng vậy, các cô cũng cảm thấy đây chỉ là chuyện cười.
Tình huống trên khu bình luận Diệu Diệu không biết.
Cô gặm được nửa quả táo, ba anh em ăn mày đột nhiên đi tới, nhìn tình huống trong sân một người ăn một người làm việc sửng sốt một chút, sau đó rất nhanh phản ứng lại, một tổ ong chạy về phía Tần Trường An, đấm chân bóp vai, "Cái kia... Trường An a..."
"Cái gì Trường An," Đại vương đẩy tiểu vương ra, tươi cười ân cần, "An ca! An ca..."
Tiểu vương giận trừng mắt nhìn Đại vương, đôi mắt cơ hồ muốn phun lửa, không biết xấu hổ! Biết anh ta lớn hơn Tần Trường An bao nhiêu sao? Cũng không biết xấu hổ kêu ca?! Da mặt dày bao nhiêu a?!
Cậu hừ một tiếng, lau lau mặt, một lần nữa lấy lòng cười, "Tần ba ba ~~"
"........."
Tần Trường An sách một tiếng, lắc lắc tay, "Đừng dựa như vậy gần, nam nam thụ thụ bất thân a."
Vợ hắn hiểu lầm làm sao bây giờ?
Ba anh em: "........." Em gái ngươi a.
Thấy bọn họ lùi ra hơn một mét, cũng không gần Diệu Diệu, Tần Trường An lúc này mới vừa lòng, "Nói đi, chuyện gì."
Tiểu vương giật giật khóe miệng, "Ba ba! Là thế này, trong tay anh có nhiều chìa khóa, này anh cũng không thể dùng hết, cho nên ngài xem......"
Tần Trường An vốn dĩ đang có ý định này, đánh giá bọn họ một chút, khóe miệng mới ngoéo một cái, "...... Được a, tôi còn hai cái, ba người ai lấy?"
"Tôi tôi tôi!"
Ba người vừa mới ôm nhau sưởi ấm kết bái đồng thời lên tiếng, rồi sau đó liếc nhìn nhau, đồng thời ra tay đánh lén hai người còn lại, "Đại ca, phải biết yêu thương người nhỏ nhất đúng không, này chìa khóa không bằng sẽ để lại cho ta đi."
"Tiểu đệ ngươi còn nhỏ, nhiệm vụ quá khó, đại ca không đành lòng để ngươi làm, vẫn là để ta làm đi."
"Nhị đệ! Ngươi xem ngươi gầy như vậy......"
Các fan cười dừng không được.
...... Anh em plastic.
Tần Trường An quơ quơ chìa khóa, tỏ vẻ tình cảm của mọi người tốt như vậy, chỉ có hai chiếc chìa khóa cho ai đều ngượng ngùng, cho nên lần này không nói chuyện cảm tình chỉ có lợi ích,... Bọn họ có thể lấy bao nhiêu đồ tới trao đổi?
Hắn hơi nhắc nhở, ví như bọn họ nếu có chìa khóa, nhiệm vụ sau có thể có tiền.
Tần Trường An nhìn về phía Diệu Diệu, hắn còn phải nuôi vợ đâu, không giống cẩu độc thân như bọn họ, tiền là ắt không thể thiếu...
Dưới chân đạo diễn vướng vướng: "...... Quả thực là nhân tài."
Ba anh em cũng sợ ngây người. Này còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của a!
Nhưng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của... Bọn họ cũng chỉ có thể đồng ý.
Đại vương hạ quyết tâm, "Nếu tôi có chìa khóa, những kỳ sau, chia cho cậu 1/3 số tiền mà tôi nhận được."
Tiểu vương không thể tưởng tượng nổi nhìn, cắn chặt răng, "Tôi đưa anh 2/5."
"...Một nửa."
Bọn họ ba người một bước cũng không nhường, con số càng lúc càng lớn, mãi cho đến ba phần tư...
...... Cuối cùng ba người giải hòa, tỏ vẻ ba người bọn họ làm nhiệm vụ, sau khi chia cho Tần Trường An, dư lại ba người lại chia đều.
Tần Trường An lập tức lấy chìa khóa, đầy mặt mang cười giao ra, được tiện nghi còn khoe khoang, "... Các ngươi thật là quá hào phóng, cố lên."
Ba người: "........." Đánh người a, thật sự.
...... Sau đó Tần Trường An liền đưa hết tiền cho Lê Diệu Diệu, bao gồm chính mình.
Hoàn toàn quán triệt trọng sắc khinh bạn, hố đồng đội để nuôi vợ sự thật.
Diệu Diệu tính toán, đặt quả táo đang gặm dở sang một bên, cười cong mắt, nghiêm túc đến, "Muốn ăn cái gì nói cho tôi, tôi mua cho anh!"
"...Thật sự mua cho tôi??" Tần Trường An cọ qua, phản ứng lại,bộ dáng gian thương bộ lúc nãy hoàn toàn không thấy, thoạt nhìn còn có điểm ngốc, sung sướng cười, "Diệu Diệu em thật tốt."
Còn mua đồ cho hắn!!
Diệu Diệu lên mặt, xem đi, liền nói Diệu Diệu thiên hạ đệ nhất đáng yêu.
...... Đừng tưởng rằng cô không biết, Tần Trường An thích cô ╯^╰
"........."
Ăn dưa quần chúng sôi nổi quăng ngã bàn phím trốn đi, không muốn nhìn nữa.
Số tiền đó nguyên bản không phải của anh?! Dùng tiền của anh mua đồ cho anh...... Chỉ số thông minh đâu? —— xem cái chương trình này cũng có thể bị ngược cẩu, còn để người ta sống hay không?!
Oreo nhắm mắt lại, không nghe, không nhìn, không biết.
Bọn họ kiên quyết không cảm thấy ngọt.
Hôm nay hot search Weibo bị Tần Trường An và Lê Diệu Diệu chiếm.
# Nếu đây còn không phải là tình yêu #
# Trong mắt tôi chỉ có em #
# Trọng sắc khinh bạn #
# Đau lòng Triệu Điềm #
# Đau lòng ba anh em #
# Hiện trường bịt tai trộm chuông #
"........."
Tần Trường An nhìn bình luận phía dưới Weibo của hắn, nhịn không được cười, phía dưới thật nhiều người đều đang nói hắn thoạt nhìn cùng Diệu Diệu thật xứng thật xứng thật xứng, thật ngọt thật ngọt thật ngọt.
Bọn họ còn có rất nhiều fans CP! Còn nói trong ánh mắt hắn nhìn Diệu Diệu có tình yêu...
Triệu Điềm bị @ quá nhiều lần, vốn dĩ không biết chuyện gì, sau khi về nhà nhìn lại, còn phát Weibo —— cuối cùng cũng hiểu, con gái, chỉ có Diệu Diệu. Ta không tính:)
Tần Trường An yên lặng thích mấy bình luận của fans CP, ý cười bên khóa miệng muốn nhịn cũng không nhịn được.
Ông nội từ trên tầng đi xuống thấy hắn hoàn toàn không chú ý đến ông, chỉ có thể tự lực cánh sinh, ho một tiếng, hỏi, "Yêu đương?"
Tần Trường An ngẩng đầu, làm chính mình đừng cười quá rõ ràng, ừ một tiếng.
Ông khụ khụ, "Người thế nào?"
Tần Trường An nghĩ nghĩ, khóe miệng mang cười, có chút đắc ý, "Đặc biệt tốt!"
Nơi nào cũng tốt!
Ông giật giật khóe miệng, kỳ thật ông muốn hỏi tính cách thế nào...
"Vậy được, khi nào mang về cho ông xem? Bất quá, nhà chúng ta nhưng không thịnh hành bỏ dở nửa chừng, yêu đương không kết hôn đều là chơi lưu manh, cháu nghĩ trước đi."
Hắn mới sẽ không chơi lưu manh với Diệu Diệu...
Bất quá không cần ông nói, Tần Trường An chỉ gật đầu, tỏ vẻ quá mấy ngày dẫn Diệu Diệu về nhà.
Hoàn toàn đã quên mình còn chưa có thổ lộ.
Ông nội Tần cười ha hả, "Vậy là sắp có cháu dâu?"
Cháu trai cũng muốn cưới vợ... Thật tốt, về sau có thể có bốn thế hệ cùng sống trong một nhà...
Tần Trường An đột nhiên dừng lại, có hơi ngượng ngùng, "...... Ách, không phải a, kỳ thật cháu có thể ở rể."
Theo hắn biết, nhà Diệu Diệu chỉ có một mình Diệu Diệu.
Tác giả có lời muốn nói:
Tần Trường An: Người đàn ông tốt phải làm tốt chuẩn bị ở rể
Ông nội Tần:...Cái chổi đâu rồi?