Diệu Diệu

Chương 130-2: Rải cẩu lương ở thế giới giải trí (2)




Edit : Rose 

Trên Weibo đều là những lời chúc phúc dành cho bọn họ ,tất cả đều khen bọn họ xứng đôi ,còn nói rằng lúc nữ chính rơi xuống Phó Nguyên thương tâm như thế nào ,đây nhất định là chân ái chúc bọn họ sống hạnh phúc lâu dài ân ái 

Tất cả đều quên đi sự tồn tại của nguyên chủ ,nếu có nhắc tới thì chỉ níu rằng hắn ta may mắn khi không có người bạn gái như nguyên chủ 

Nguyên chủ rất thương tâm ,vậy cô là cái gì ? Cô mới là bạn gái của hắn ta mà !!

_____

Diệu Diệu mở mắt ra ,chưa kịp thấy hoàn cảnh xung quanh ,lỗ tai liền nghe thấy âm thanh ' răng rắc ' của máy ảnh truyền đến 

Diệu Diệu phản xạ có điều kiện nghiêng mặt ,nhắm ngay camera lộ ra vẻ mặt đáng yêu tươi cười 

Ân , Râu mèo giật giật ,thấy rõ trong bồn hoa có một cái camera lộ ra ngoài ,nghĩ lại góc độ nghiêng mình chụp ảnh hoàn mỹ không có khuyết điểm nào mới vừa lòng 

" Diệu Diệu? Diệu Diệu? " Có một âm thanh của một người đàn ông phá vỡ ý nghĩ của Diệu Diệu 

Diệu Diệu quay đầu lại ,trong lòng đánh giá tình huống bây giờ  . Đây là một quán cà phê trang trí tao nhã ,trên bục có một cô gái đang ngồi đánh dương cầm ,mà trước mặt Diệu Diệu có một thời đàn ông , người đàn ông này so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn rất nhiều 

Phó Nguyên?? 

Trong đầu Diệu Diệu hiện lên cái tên này 

Ồ , Diệu Diệu tự hỏi mình mộ chút ,nhanh chóng hiểu rõ tình huống như thế nào ,hiện tại là thời điểm nguyên chủ vừa trở về 

Phó Nguyên lúc đầu rất kích động,nhìn Diệu Diệu trước đây bây giờ càng ngày càng đẹp " Em suy nghĩ cái gì vậy ,còn thất thần ? Còn giống như trước đây mơ mơ hồ hồ !"

Trong lời nói của hắn ta mang theo ngữ khí sủng nịch và bất đắc dĩ ,nghe có vẻ như vẫn là một tiểu cô nương chưa hiểu sự đời 

Diệu Diệu đem linh khí vòng quanh  mắt ,cẩn thận đánh giá hắn ta một chút " Tôi suy nghĩ đến anh !"

Phó Nguyên lắp bắp kinh hãi ,liền duỗi tay cầm lấy tay Diệu Diệu " Thật sự ? Anh ngày nào cũng suy nghĩ đến em cả !!" 

Suy nghĩ đến hắn ? Cô ấy cũng đối với mình tình cũ khó quên hay sao ?

Hắn ta hít một hơi ,hình như có vẻ khẩn trương " Chúng ta bỉ lỡ nhau nhiều năm như vậy ,anh hiên tại không muốn phí qua một giây nào với em cả . Diệu Diệu ,chúng ta một lần nữa ở bên nhau được không ?"

Diệu Diệu kinh ngạc ,sau đó phủ nhận " Không cần !"

Cô khẳng định nói tiếp " Tôi suy nghĩ đến anh bởi *vì anh chân núi có hắc tuyến tròng trắng mắt có chí *,tướng mạo nhiều đào hoa ,sau này nhất định bỏ vợ bỏ con vong ân phụ nghĩa 

* * : mình không hiểu nghĩa nó là gì nên để nguyên 

Phó Nguyên "....."

Phó Nguyên sắc mặt cứng đờ ,không giám tin tưởng nhìn cô,gian nan nói " Diệu Diệu, em từ khi nào thích nói giỡn vậy ?"

Hiện tại mọi chuyện còn chưa phát sinh ,Diệu Diệu cũng không có tư cách gì để báo thù cho nguyên chủ ,nhưng cũng không ngăn được cô ghét Phó Nguyên. Nếu hắn ta xảy ra chuyện gì nhất định Diệu Diệu sẽ bỏ đá xuống giếng không chút do dự (づ ̄ ³ ̄)づ

Hơn nữa cô cũng không nói giỡn nha 

" Diệu Diệu không có nói giỡn ..... Nếu không đổi cách nói ,chính là về sau anh chính là một tên tra nam "

Rose : Thẳng thắng +ing , em thích cách nói của chị 

Phó Nguyên sắc  mặt có chút vặn vẹo " Diệu Diệu! "

" Lớn tiếng như vậy làm gì ? Không cho phép Diệu Diệu nói thật hay sao ?"

Diệu Diệu cảm thấy mình ngồi cũng với hắn ta nhất định sẽ khiến mình không vui ,nói không chừng khiến mình khóa chịu ,Diệu Diệu nhăn cái mũi ,liền đứng lên " Phục vụ ! Mau tính tiền !"

Phó Nguyên " Diệu ...."

" Dừng gọi tôi là Diệu Diệu! " Diệu Diệu đánh gãy lời hắn ta sắp nói ,nghiêm túc nói " Chúng ta không thân ,thỉnh gọi là Diệu Đại sư !"

Phó Nguyên "...... " Mẹ nó có bệnh nha !

Diệu Diệu thanh toán tiền ,dem thẻ ngân hàng cất vào túi ,lấy ra một cái khăn giấy lau tay ,cuộc cùng nói một câu " Vạn nhất có chuyện gì đừng tới tìm ta "

Diệu Diệu Đại sư tuyệt đối không giúp hắn 

Phó Nguyên "......"

Phó Nguyên sắc mặt nhăn nhó ,hướng cái bàn đá một cái ,Ngu xuẩn !!

Trong tiệm cà phê ,người phục vụ hét lên vì sợ hãi dẫn đến cái nhìn của những khách hàng khác ,chỉ có tránh về phía sau mà người paparazzi thì kích động ấn máy ảnh liên tục 

Ngọa tào ! Ngọa tào ! Hình ảnh này nhất định đáng giá !!

_____ 

Diệu Diệu cũng không biết hắn có bao nhiêu tức giận ,cũng không thèm để ý ,rời xa quán cà phê cảm thấy không khí tươi mát hơn rất nhiều 

Cô vừa lòng gật đầu,lại tìm một chỗ ăn cơm trưa, rượu cơm no đủ mới thỏa mãn về khách sạn .Diệu Diệu mới đến đây nên chưa có tiền mua phòng ở chỉ có thể thuê khách sạn ở qua đêm 

Đại sảnh khách sạn 

Thang máy không một bóng người ,Diệu Diệu ấn số tầng của mình ,thang máy chậm rãi chạy lên 

Leng keng một tiếng ,của thang máy chậm rãi mở ra ,có hai người đàn ông đang ở bên ngoài 

Đứng phía trước là một thân ảnh nam nhân đeo khẩu trang,đeo kính đen ,che kím mít ,mũ lưới trai ép thấp không thấy rõ mặt ,nhường vị trí cho Diệu Diệu 

Diệu Diệu nhìn hắn một cái ,đột nhiên dừng bước " Không đúng !"

" Từ từ !"

Tần Trường An nhíu  mày ,có chút không kiên nhẫn ,đây cũng không phải là lần đầu tiên có fans nhận ra hắn 

Hắn ngẩng đầu lên ,đang muốn nói chuyện ,thất rõ người trước mặt thì trong nháy mắt sửa lại khẩu trang 

A, như vậy mà có thể nhận ra hắn nhất định là fans chân ái của hắn ,nhất định rất thích hắn 

Tần Trường An có chút cao hứng ,không biết từ khi nào lấy ra một cái bút ,ôn nhu nói " Ký tên sao ? Cô muốn ký ở đâu ....."

Diệu Diệu không chk hắn nói tiếp ,nghiêm túc mở miệng " Vị tiên sinh này ! Anh có ấn đường màu đen ,không tới ba ngày ngất định sẽ có đổ máu ..."

" Ở chỗ nào ?"

......????

Tần Trường An ngừng bút trong tay một chút " Cô nói cái gì ?"