Điêu Cốt Sư

Chương 56: Chiến đấu đi




Dịch:Kidlove

Anthony vừa dùng lưới gì vây U Liêm nhỉ? "Hắn" sao lại chuẩn xác tìm được vị trí của U Liêm?

Khiếp sợ xong, trong lòng mọi người nổi lên nghi vấn. Nhưng lưới khí trên thi thể U Liêm đã biến mất, bọn họ không thể tìm ra được đáp án.

(Truyện được đăng tại truyencuatoi.com và meomoon86.wordpress)

"Đó là cái gì?" Trong phòng họp căn cứ số 3, một sĩ quan thắc mắc nói, "Chẳng lẽ là hàng rào điện?"

"Không phải hàng rào điện." Một sĩ quan khác phản bác, "Nếu hàng rào điện hữu dụng thì trung tướng Nader đã không bị ép đến tình trạng bây giờ."

"Vậy thì là cái gì? Nhìn thời gian chiến đấu không quá dài, ước chừng chỉ mất có 5 giây nhưng quan trọng nhất là có tác dụng."

Mọi người nghị luận sôi nổi, hứng thú dâng cao.

Lúc này, một sĩ quan mở miệng: "Tôi phải nói, đó là thứ gì cũng không quan trọng, nó thậm chí không có bất kỳ lực sát thương gì, gần như chỉ ép U Liêm hiện thân mà thôi. Điều quan trọng là Anthony có khả năng xác định chính xác vị t rí của U Liêm. Nếu như không có "hắn" định vị, cho dù có vũ khí mạnh mẽ hơn nữa cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính."

Vưu Ân gật đầu: "Đúng vậy. Milos tuy rằng cũng có thể phán đoán vị trí U Liêm, nhưng so sánh với nhau, Anthony càng chính xác hơn, giống như có thể nhìn thấu thú lưỡi hái ẩn hình vậy."

"Ngay cả ra đa dò tìm cũng không quét được, "hắn" lại có thể?" Valaneuar lần này tỏ vẻ hoài nghi.

"Sự thật không phải đang đặt ở trước mắt hay sao?" Vưu Ân chỉ về hình ảnh được phóng to từ trong máy quay, từ khi an xuất hiện đến khi cô giải quyết U Liêm, trước sau chỉ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng lại để mọi người đặt ra nhiều nghi vấn.

"Xung quanh chỉ có mấy con U Liêm?" Milos đến bên người An, hỏi.

An nhìn xung quanh một vòng, giơ năm ngón tay.

"Vậy không cần chậm trễ thời gian, lập tức tiến vào khu cách ly, làm phiền em cản phía sau giúp ta."

An gật đầu.

Milos lần nữa tiến hành an bài nhiệm vụ, sau đó mang theo đội ngũ lao vào khu cách ly số 5.

An cũng im hơi lặng tiến đi phía sau đội ngũ, lại khiến trong lòng binh lính sinh ra một loại cảm giác an toàn kỳ diệu. Khác với Milos mạnh mẽ ổn định nhân tâm, đối với sự tồn tại của an lại khiến người ta cảm thấy yên tâm và buông lỏng, giống như có thể tiêu trừ mọi áp lực vậy. Mới vừa rồi trong lòng mọi người đều khẩn trương lo lắng, giờ thay vào đó là cảm xúc phấn chấn mãnh liệt.

Vòng bảo hộ bên trong khu cách ly số 5 đã bị U Liêm phá hoại mọi nơi, nếu không ngoài ý muốn, chúng nó rất nhanh có thể đi vào phòng cách ly.

Tiếng chuông cảnh báo trong khu cách ly không biết khi nào đã ngừng, bốn phía đều yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân chậm chạp và tiếng híp thở của mọi người.

(Truyện được đăng tại truyencuatoi.com và meomoon86.wordpress)

Đúng lúc này, Milos đột nhiên dừng bước chân, đồng tử hơi co lại, cơ bắp toàn thân căng thẳng, một cỗ hơi thở nguy hiểm ập vào trước mặt.

Lúc này bọn họ đang ở cửa hành lang, trước mặt là hành lang tối tăm trống trải dài chừng 25 mét, vách tường loang lổ, cửa kim loại cuối đường còn bị cắt thành mấy đoạn, ngổn ngang thành hai nửa dưới mặt đất. Bên trong cánh cửa yên tĩnh không tiếng lộng, lấy thị lực của Milos cũng chỉ có thể nhìn rõ cảnh vật trong phạm vi tầm mắt mình.

Nhưng bây giờ, Milos không phải lo lắng tình huống bên trong cánh cửa kim loại kia mà là hành lang trước mắt. Nếu hắn cảm giác đúng thì bên trong hành lang cất giấu ít nhất hơn mười con U liêm.

"35 con." "Ngươi tới" bỗng nhiên vang lên âm thanh bên tai trái【 hành lang 16 con, phía sau 5 con, còn có 14 con ở trên đỉnh đầu. 】

Vẻ mặt Milos nghiêm lại, nhỏ giọng hỏi: "Cô nắm chắc giải quyết mấy con?"

【 có binh lính trợ giúp, hơn mười mấy con hai mươi con không thành vấn đề. 】

Milos lập tức nghĩ đến An sử dụng loại cốt điêu lưới khí vừa rồi, chỉ cần để U Liêm hiện hình, nhóm lính có thể phát huy chiến lực của mình.

"Mọi người chú ý..." Milos vừa mới chuẩn bị thông báo binh lính đề cao cảnh giác thì cảm thấy sau lưng có một cỗ kình phong đánh tới. Hắn chợt xoay người, lé người, quơ đao ngăn chặn.

Sau đó, là tiếng va chạm kim loại vang lên, U Liêm bốn phía đồng loạt phát động công kích mọi người.

An nhảy dựng lên, giơ tay ném lên không trung một cái, ánh sáng hiện lên, một U Liêm hiện ra trong lưới của cô. Loại lới khí này không hạn chế hành động của U Liêm, tác dụng duy nhất chính là định vị.

Việc cô làm bây giờ, không phải là giết U Liêm mà là phá bỏ ẩn hình của chúng, sau đó để binh linh đối phó.

Milos thì phụ trách xử lý U Liêm không hiện hình, đồng thời tiêu diệt mục tiêu, bảo vệ an toàn cho binh lính.

Số lượng binh lính rất nhiều, năng lực tác chiến một mình tuy rằng kém hơn nhiều so với Milos, nhưng được huấn luyện nghiêm chỉnh, lại thiên về phối hợp tổ đội nên đối với U Liêm hiện hình cũng không phải không có khả năng đánh. Sau khi phá ẩn hình, ưu thế lớn nhất của U Liêm là cánh tay công kích và phòng ngự giáp xác, còn có lực nhảy siêu cường của chúng.

Vì lần chiến đấu này, An đã đặc biệt chuẩn bị số lượng lớn mấy loại cốt điêu phụ trợ hình tự quyết "lưỡi", "khóa", "định" linh cốt và cốt điêu bình thường phối hợp sử dụng linh hoạt như con cá bơi trong chiến trường hỗn loạn, vì các binh lính định vị U Liêm.

Dưới sự dẫn dắt của Milos và An, từng con U Liêm bị binh lính hợp lực tiêu diệt. Đang ở thế cục hết sức tốt đẹp, Milos và An đồng thời dừng động tác lại. Một người ngưng thần lắng nghe, một người quay đầu nhìn lại.

Có vô số con U Liêm đang chạy từ bốn phương tám hướng đến bên này, hàng lang, trần nhà, vách tường trong đều bị hư hại... Rất nhanh bao vây quanh mọi người.

An cũng đã tính toán một chút, ước chừng có hơn một trăm con. Lần này chắc không xong rồi, cô không có nhiều cốt điêu định vị như vậy! Nếu chúng hợp lại, ở đây cũng chỉ có mình cô và Milos là có thể toàn thân thoát ra. Bởi vì hơn ba mươi con U Liêm kia đã khiến cả nhóm lính đều phải cố hết sức.

【 Nấm chân khuẩn, có thể giúp tôi xua đuổi những U Liêm kia không? 】 An rốt cuộc cũng quyết định kêu gọi những người bạn tốt của cô.

(Truyện được đăng tại truyencuatoi.com và meomoon86.wordpress)

【 đuổi, đuổi, đuổi......Đuổi không hết ┬_┬, đuổi không hết ┬_┬...】

【sờ một cái, đừng thương tâm, chúng không phải bạn tốt, chúng ta về sau không để ý tới chúng nữa. 】An an ủi.

【 không để ý tới, không để ý tới, kiên quyết không để ý tới! ψ(╰_╯)】 Nấm chân khuẩn cũng nóng nảy.

Một mảng lớn nấm chuẩn khuẩn tụ tập quanh An, một nửa tạo thành U Liêm, một nửa tạo thành trường đao, vèo vèo vèo vài cái cắt U Liêm thành vô số điểm nhỏ, sau đó tạo thành một con khô lâu thật lớn, rất quỷ dị nhìn xuống U Liêm, ý đồ muốn dùng An để uy hiếp trấn trụ chúng.

Hừ, sợ chưa!

An: Các ngươi không phải là cáo mượn oai hùm đi...Chúng nó sẽ không sợ...

Không nghĩ tới nấm hảo chân không trấn áp được đám U Liêm này, chắc hẳn chúng đã tính sẽ đại khai sát giới. Đây là một loại sinh vật lãnh khốc tàn nhẫn, tình nguyện từ bỏ lợi ích của mình cũng không chịu để người định đoạt.

Bởi vì người xem bên ngoài không nhìn thấy thân ảnh U Liêm cho nên cũng không biết tình cảnh nguy hiểm trước mắt của đám người Milos, cho đến khi vài người lính bị cắt thành vài đoạn thì bọn họ mới ý thức được tình huống không ổn.

Hơn trăm con U Liêm cùng nhào tới đánh mọi người, Milos đã không còn thời gian tiến hành bố trí chiến lược, chỉ có thể tận lực đánh chết mục tiêu để đám lính tranh thủ đường sống.

An cũng dùng xong cốt điêu hiện hình cuối cùng, trong một buổi tối, cô thật sự không thể làm ra nhiều hơn.

Một khi đã như vậy...

【 trọng 】!

Một con U Liêm rơi mạnh xuống đất, cánh tay ghim vào trong kim loại

【 duệ 】!

Vậy chiến đấu đi!

An cầm cốt đao bổ ngang, lưỡi đao sắc bén tạo thành một đường sáng loáng trên không trung, máu tươi phun ra, cô thu đao, bóng dáng U Liêm hiện ra trước mặt, đầu chậm rãi rơi xuống, lộ ra vết cắt chỉnh tề trên cổ.

Vài binh lính bên cạnh thấy vậy đều hít một hơi lạnh. Cánh tay này cần phải có lực bao nhiêu mới có độ chính xác như vậy?

An lúc này không rảnh lo lau vết máu trên mũ mà nhằm tới một U Liêm khác.

Ít đi An xác định vị trí, các binh lính hoàn toàn mất đi mục tiêu, chỉ có thể tập trung ở một chỗ, bị động phòng thủ. Giờ phút này, chủ lực chiến đấu chân chính chỉ có mỗi hai người An và Milos.

Milos khí thế kinh người, chiến ý bão táp, dưới sự vây công của U Liêm cứ một đao lại một đao hạ xuống, giống như chiến thần thu hái sinh mệnh của chúng, nhưng vết thương trên người hắn cũng càng lúc càng nhiều hơn, cả người hắn đều là máu song hắn không hề có lộ tia yếu thế mà càng lúc càng hung hãn.

Còn An thì thân pháp linh hoạt nên mỗi lần đều thoát khỏi một kích trong lúc hỗn loạn càng thành thạo hơn, không có bị U Liêm làm thương đến một lần.

Mà sự tiêu sái này lại lần nữa chinh phục vô số người lính trong căn cứ.

Song, những binh lính thân trong chiến đầu không rảnh bận tâm điều này, bên người họ luôn xuất hiện người bị thương hoặc tử vong, mà bọn họ cái gì đều không làm được, hoặc là nói không kịp làm. Rất nhiều lần diễn luyện kế hoạch tác chiến, nhưng khi trong thực chiến, họ hoàn toàn không phát huy được tác dụng quá lớn. U Liêm không chờ họ kịp bố trí đã công kích, ngược lại, nó rất thông minh, không để con người có bất kỳ cơ hội phản kích nào mà chuyên hạ thủ chỗ yếu.

Các binh lính không đáng lo lắng, mục tiêu chân chính của chúng chỉ có mình Milos và An.

Milos rên lên một tiếng, sau lưng bị cánh tay một con U Liêm đánh trúng. Hắn nâng một chân đá bay con U liêm kia, sau đó sẽ càng có nhiều U Liêm đánh hắn hơn.

So sánh với nhau, An nhẹ nhàng hơn nhiều, có lẽ là vì nấm hảo chân bảo vệ nên U Liêm chiếu cố "cô" còn lâu mới bằng Milos, đây có thể hiểu vì sao cô nhìn linh hoạt lại không có chút bị thương.

【 giết, giết, giết...】 nấm hảo chân không ngừng trợ uy ở bên cạnh.

An đột nhiên có loại cảm giác dạy hư trẻ nhỏ... Nấm chân khuẩn cute như vậy, sẽ không biến thành phần tử hiếu chiến chứ?

"Thiếu tướng Milos!" Binh lính kinh hãi kêu lên, cũng chặt đứt suy nghĩ của An.

Cô quay đầu nhìn lại, thì thấy quần áo trên người Milos từ trên vai, cơ bắp đều bị mất đi một mảng lớn, toàn bộ đều là máu thịt, trông thật đáng sợ.

An ngược lại không lo lắng Milos bị thương, lấy năng lực khôi phục của hắn, loại ngoại thương này cũng chỉ mất mấy ngày là có thể khỏi hẳn. Nhưng, nếu bị đánh trúng chỗ hiểm thì cuối cùng cũng sẽ bị chết chứ?

Mắt thấy U Liêm lại tiến lên đánh hắn tiếp, An vội khởi động tự quyết "mau", nháy mắt vọt tới phía sau Milos, trở tay tóm một vật phẩm ở bên eo hắn ném về phía U Liêm đang xông tới.

Chỉ trong giây lát đó, trên không trung hiện ra một hình ngôi sao năm cánh trong suốt, U Liêm va vào trên bề mặt ngoài liền lập tức bị bắn ngược ra ngoài, mà trên đó cũng chỉ lưu lại một mảnh sóng gợn.

【 tinh thuẫn 】, cốt điêu kết hợp giữa đồ văn và phòng ngự, có thể tạo thành lá chắn không khí hình ngôi sao, có tác dụng phản lực. Nó sử dụng lá giáp giống như của binh lính, chỉ là ánh sáng lá giáp là thuần phòng vệ vật lý, không có tác dụng dùng sức.

Lá giáp ngôi sao giằng co mười giây, sau đó biến mất không còn dấu tích, cốt điêu trên tay An cũng hóa thành tro tàn.

Milos nheo mắt lại, môi mín lại thành một kẽ hở, chiến ý lại tăng lên, ra chiêu càng ác liệt hơn!

Trên mặt đất đều là đầu và máu tươi từ chân tay, đã bị cụt của U Liêm, hai người đứng dựa lưng nhau tạo thành một phe đứng trong một vũng máu tanh, liên thủ ngăn địch. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn hai người chiến đấu, yên lặng mà kích động, kiềm chế thêm dâng trào.

Nhìn cả hai người tắm trong máu, trong lòng các binh lính lại dấy lên một ngọn lửa!

Bọn họ cũng muốn chiến đấu, bọn họ cũng muốn chiến đấu!

(Truyện được đăng tại truyencuatoi.com và meomoon86.wordpress)

Trong mắt vài người lính lóe lên ánh sáng khác thường, đặc biệt là Âu Mạc, da trên cổ mơ hồ ngưng kết ra một tầng băng sương...