Diệt Nhân

Chương 30: 30: Kích Hoạt






Nếu chỉ tập trung vào tránh né có lẽ Đường Lưu Vũ sẽ cầm cự được khá lâu, bất quá việc hắn phải làm không chỉ đơn giản như vậy.

Cố Dạ sẽ là người tung đòn kết liễu, nhưng cơ hội này phải do Đường Lưu Vũ tạo ra.

Thứ Đường Lưu Vũ muốn tận dụng chính là chỉ số tán công của song đao Hồng Nhật và Lam Nhật.

Đối mặt với Thức Tỉnh Giả cấp năm, chỉ số này đã giảm xuống chỉ còn 0,5%.

Cũng tức là hắn cần đánh trúng nam nhân xấp xỉ hai trăm lần mới kích hoạt được.

Tất nhiên cái gọi là phần trăm này phụ thuộc khá nhiều vào vận khí.

Nếu vận khí đủ tốt không chừng sẽ kích hoạt được ở ngay lần đầu tiên.

Vận khí kém, mười ngàn lần vẫn chưa kích hoạt cũng là chuyện bình thường.

Xưa nay Đường Lưu Vũ không tin tưởng vào vận khí, nhưng chỉ riêng trường hợp này hắn nguyện ý đặt cược một lần.
Nắm đấm lướt qua, Đường Lưu Vũ tránh được nhưng không lui ra giữ khoảng cách, thay vào đó vung song đao chém ngược lại.

Hai vệt màu trắng hiện ra trên da nam nhân kèm theo chút bụi than rơi xuống rồi biến mất.

Song đao chỉ giúp lớp da bị cháy của hắn rơi xuống chứ không hề tạo thành thương tổn thực sự.
Chỉ số sức mạnh của vũ khí cũng chia thành hai loại.

Một là cố định, giống như phần lớn những vũ khí trưng bày tại căn cứ do vị nghĩa phụ kia tạo ra.


Tùy vào độ phù hợp, người dùng có thể sử dụng được bao nhiêu phần trăm sức mạnh của nó.

Những loại vũ khí này đa phần là dựa vào uy lực sẵn có của chúng, ví dụ như súng trường, đại pháo, bom năng lượng…Và cả súng ngắn Thiểm Thước của Đường Lưu Vũ.

Loại còn lại là tùy thuộc vào người sử dụng.

Đa phần là vũ khí cận chiến như song đao của Đường Lưu Vũ, kiếm của Cố Dạ hay thương của Vân Lam.

Tự bản thân chúng vốn không yếu nhưng sức mạnh sẽ thể hiện ra tùy theo năng lực của người sử dụng.

Người dùng càng mạnh, kỹ thuật tốt, độ phù hợp càng cao thì những vũ khí này có uy lực càng lớn.

Về ngắn hạn, vũ khí có chỉ số cố định sẽ tốt hơn nhưng cần thay đổi liên tục trong quá trình rèn luyện và mạnh lên, còn vũ khí tùy biến mới là thứ có thể gắn bó lâu dài.
Vì vậy song đao Hồng Nhật và Lam Nhật vốn rất mạnh, là thứ mà Chu Bác dùng kinh nghiệm tích lũy nhiều năm cũng như vật liệu quý giá nhất luyện thành.

Lý do duy nhất khiến nó không đả thương được nam nhân chỉ là do Đường Lưu Vũ quá yếu mà thôi.
- Hai.
Thầm đếm một tiếng, Đường Lưu Vũ thu tay lại, cả người nương theo chấn động do nắm đấm của nam nhân tạo ra để lui về phía xa.

Vừa rồi hắn tấn công nhưng lực không quá mạnh, chỉ thử xem có thể gây sát thương cho nam nhân hay không.

Hiện tại đã có kết quả, Đường Lưu Vũ cũng không cần thử lại nữa.

Để kích hoạt năng lực vũ khí thì chỉ cần chạm vào là được, như vậy Đường Lưu Vũ sẽ không quá tốn sức, chừa đủ không gian để bản thân xoay sở.
- Bốn.
- Tám.
- Ba mươi.
- Một trăm hai mươi sáu…
Con số liên tục tăng lên qua mỗi lần va chạm.

Đường Lưu Vũ càng đánh càng nhập tâm.

Hắn đã hoàn toàn nắm được cách thức chuyển động, tấn công của nam nhân, chỉ một cử động nhỏ nhất cũng có thể đoán được vị trí, phương hướng và cách ra tay, từ đó chủ động tránh né trước cả khi đòn tấn công ập tới.
Tấn công liên tục nhưng không trúng nổi một lần khiến nụ cười trên môi nam nhân tắt hẳn.

Hắn đã nhận ra Đường Lưu Vũ rất yếu, không có năng lực, sức mạnh thể chất chỉ khá hơn người bình thường một chút.

Tốc độ bình thường, phản xạ thì khá hơn nhưng còn kém xa một tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm với năng lực cường hóa thể chất như hắn.

Vậy tại sao hắn lại đánh mãi không trúng, ngược lại còn bị đối phương dùng hai “que sắt” liên tục “vuốt ve”? Kể cả trong tình huống hắn đang bị thương nặng nên sức mạnh suy giảm…Nam nhân thích những đối thủ mạnh, thích khiêu chiến, kẻ mạnh khiến hắn hưng phấn.

Nhưng hắn tuyệt đối không thích bị kẻ yếu chơi đùa.


Ức chế tột cùng, nam nhân đột nhiên gầm lên, nâng cao hai tay rồi dùng toàn lực nện thẳng xuống.

Hắn không có kỹ năng công kích diện rộng để đối phó kẻ chỉ biết né như Đường Lưu Vũ nhưng nếu dốc toàn lực thì vẫn có thể tạo ra hiệu ứng tương tự.

Mặt đất bị cày nát, sóng xung kích truyền ra kèm theo vô số đất đá bắn tung tóe khắp nơi.

Đối diện với công kích loại này, Đường Lưu Vũ cũng bó tay chịu chết.

Đây chính là giới hạn của kẻ không có năng lực.
Bị sóng xung kích đánh bay ra xa, khi Đường Lưu Vũ còn chưa kịp đáp xuống đất thì nam nhân đã lướt đến trước mặt.

Trong tay thế bay giữa không trung, thân thể không ổn định bởi lực xung kích, Đường Lưu Vũ căn bản không cách nào tránh né, bị một quyền của nam nhân đánh thẳng lên người.

Khoảnh khắc quyền chạm vào người, song đao trong tay Đường Lưu Vũ cũng chém ra kèm theo giọng thì thầm:
- Một trăm tám mươi hai.
Đây có lẽ là lần cuối cùng, còn số cũng gần đạt đến hai trăm, nếu còn không kích hoạt năng lực của song đao nữa thì chỉ có thể trách hắn quá đen đủi.
- Không.
Thấy Đường Lưu Vũ bị một kích trực diện, Cố Dạ lập gầm lên.

Hắn gần như không kịp suy nghĩ gì, trường kiếm trong tay đá hóa thành màu đỏ thẫm, tuyệt kỹ Xích Kiếm dưới dạng một vệt sáng đỏ chém thẳng về phía nam nhân.

Tốc độ của một kiếm này cực nhanh, nam nhân đã từng chịu quả đắng nên không dám xem thường, nhất là khi hắn đã bị thương nặng.

Ngay khi nam nhân đang định tránh né thì phát hiện thân thể đột nhiên trở nên vô lực.

Nói là vô lực cũng không hoàn toàn chính xác, cảm giác như sức mạnh từ mười giảm xuống chỉ còn một, chênh lệch quá lớn khiến người nhầm tưởng rằng mình vừa mất đi toàn bộ sức mạnh.

Biến cố bất ngờ không rõ nguyên nhân này khiến nam nhân không kịp làm bất cứ chuyện gì, vệt sánh màu đỏ cứ như vạy chém trúng người hắn.

Nam nhân bị đánh bật về phía sau, máu tươi bắn ra xung quanh chứng tỏ hắn đã bị thương rất nặng.


Tiếc rằng Cố Dạ không có cơ hội chứng kiến một màn này, hắn đã bất tỉnh ngay sau khi vung kiếm.

Tư Cẩn Ngôn đã lấy Cố Dạ, dùng phân tích kiểm tra tình trạng của nam nhân.

Khác với vết chém lần trước, Xích Kiếm lần này tuy yếu hơn nhưng lại cắt qua cả xương ngực, gây tổn thương cho một bộ phận nội tạng.

Cho dù là với Thức Tỉnh Giả cấp độ năm đây vẫn là một vết thương trí mạng nếu không kịp thời chữa trị.
Qua phân tích, Tư Cẩn Ngôn cũng đã hiểu được nguyên nhân vì sao nam nhân đột nhiên yếu đuối như vậy.

Không chỉ vì thương thế mà là do năng lực cường hóa thể chất của hắn đã đột nhiên biến mất.

Đây là thứ mà Đường Lưu Vũ nhắm tới ngay từ đầu?
Vừa nghĩ đến đây, Tư Cẩn Ngôn lập tức hoảng hốt, vội đặt Cố Dạ xuống cạnh Vân Lam rồi lần theo dấu vết tìm kiếm Đường Lưu Vũ.

Một quyền vừa rồi của nam nhân hoàn toàn không nương tay.

Đường Lưu Vũ bị đánh bay đi rất xa, đụng nát vài gốc đại thụ mới dừng lại được.

Khi Tư Cẩn Ngôn đến nơi thì thấy tên này đang cầm mảnh chiến giáp trên bụng vừa bị rách ra.

Không có năng lượng gia cường, lực phòng ngự của nó đã giảm mảnh, còn may không bị rơi mất, sau khi trở về có thể nhờ Chu Bác sửa lại.

Nghe thấy tiếng động, Đường Lưu Vũ lập tức ngẩn đầu lên, trông thấy Tư Cẩn Ngôn liền nở nụ cười:
- Ngươi bỏ lại hai người kia đến đây thì có nghĩa là chúng ta đã thắng?.