Điệp Mộng Hồng Hoa

Chương 96: Hắc tâm chết (2)




Ngay khi vừa trông thấy thanh kiếm kỳ lạ kia, trong ánh mắt vị trung niên xẹt qua một tia khác thường.

Sau khi được Hắc Tâm Quỷ vương đánh lên một đạo pháp quyết, quái kiếm lập tức phát ra hắc quang đại thịnh, bắn thẳng tới vị trung niên.

"Keng Keng"

Kiếm kiếm giao nhau, bất phân cao thấp!

Tuy rằng kiếm chiêu của trung niên thâm ảo vô cùng nhưng quái kiếm kia cũng quỷ dị không kém, nó như có linh hồn của mình, mỗi đường kiếm đều như hòa mình trong gió, vô hình vô định.

Hắc Tâm Quỷ vương thấy thế thì mặt lộ vẻ vui mừng, tay nắm tam xoa kích lao tới.

"Xẹt"

Một thân ảnh tức khắc cản trước mặt hắn.

Là nữ tử áo đen vẫn đứng im lặng nãy giờ!

"Hắc Tâm, đối thủ của ngươi là bổn vương!"

Giọng điệu này...

Trong đầu Hắc Tâm Quỷ vương vừa lóe lên một hình ảnh quen thuộc.

"Roẹt roẹt"

"Địa Ngục Ma Lôi!"

Trông thấy lôi cầu vừa xuất hiện trong tay nữ tử áo đen kia, Hắc Tâm Quỷ vương không kìm được hô lên.

"Hồng vương! Quả nhiên là ngươi!"

"Không sai. Chính là bổn vương."

Hồng Cơ cất giọng nhàn nhạt đáp. Trong mắt nàng, hắn đã là người chết, tiết lộ thân phận cho người chết thì cũng chẳng có gì đáng ngại.

Hắc Tâm Quỷ vương không nói thêm gì nữa mà lập tức vung tam xoa kích đánh ra liền ba kích cực mạnh.

"Oành oành oành"

Bụi mù tan đi, thân ảnh Hồng Cơ hiện ra, trên người không chút thương tổn. Nàng nhìn khoảng không trước mặt, mày nhíu lại...

Hắc Tâm Quỷ vương đã biến mất!

"Hừ! Hắc Tâm! Ngươi nghĩ là mình có thể thoát khỏi tay bổn vương sao?"

Nàng hóa thành một làn hắc vụ đuổi theo.

...

Lúc này, Hắc Tâm Quỷ vương đã chạy ra cách động phủ của mình gần hai ngàn dặm. Hắn biết đối phương đã bạo lộ thân phận thì tuyệt đối sẽ không để hắn sống sót, có nói thêm gì nữa cũng là vô dụng. Hắn rất rõ Hồng vương kia hoàn toàn không phải là một đối thủ dễ chơi, hơn nữa bây giờ nàng còn không phải chỉ có một mình, ở lại đánh nhau với bọn họ thì người chết chắc chắn sẽ là hắn.

Hắn chạy không phải là nhát gan mà là quyết đoán. Mục tiêu đào tẩu của hắn chính là hai vạn dặm phía trong Âm Hồn Cốc, chỉ cần đến được đó thì đừng nói một hay hai mà cho dù là mười Hồng vương đi nữa cũng tuyệt đối không dám xông vào.

Ý định của Hắc Tâm Quỷ vương quả thật rất sáng suốt, thế nhưng không có nghĩa là nó sẽ thành công.

"Hắc Tâm! Ngươi cho rằng có thể thoát được sao?"

Hồng Cơ cũng không muốn luyên thuyên dài dòng, lôi cầu trên tay nàng đánh ra.

"Ầm"

Lôi quang vừa tắt, một đám Quỷ vật đột ngột xuất hiện bao vây lấy Hắc Tâm Quỷ vương.

"U u u... u u ..."

Đám Quỷ vật như một bầy sói đói lao thẳng vào người Hắc Tâm Quỷ vương.

"Phốc phốc"

"Uỳnh"

Hắc Tâm Quỷ vương không ngừng múa may tam xoa kích, mỗi một kích ra là lại có vài tên Quỷ vật ngã xuống.

Hồng Cơ không hề ngạc nhiên chút nào, dù sao thì Hắc Tâm lão quỷ kia cũng đã sống sáu bảy trăm năm, chiến lực há lại có thể yếu kém. Nàng chỉ dùng lũ quỷ vật kia ngăn hắn một lúc để rảnh tay thi triển thần thông mà thôi.

Ngay lúc thân mình tên quỷ vật cuối cùng bị tam xoa kích xuyên qua, từ trên trời, một đạo ma lôi to gấp đôi đầu người bổ thẳng xuống đầu Hắc Tâm Quỷ vương.

Nhìn đạo ma lôi to đùng kia, Hắc Tâm Quỷ vương vô cùng kinh hãi. Hắn lập tức phun một ngụm bổn mạng tinh huyết của mình lên thanh tam xoa kích đang nắm trong tay.

Tức thì, tam xoa kích hồng quang đại thịnh, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng rít gào từ bên trong phát ra.

Hắc Tâm Quỷ vương vung kích đánh lên trời, miệng hét lớn:

"Kinh Thiên Nhất Kích!"

"Gr... à... o... o..."

Một hư ảnh huyết giao há miệng gào thét lao thẳng tới đón lấy đạo ma lôi đang bổ xuống.

"Ầ... m... m... m..."

Một tiếng nổ dữ dội kéo dài.

Thoáng chốc, quang mang tán đi, lôi đình và huyết giao cũng tan biến tự lúc nào.

Nét mặt Hồng Cơ trở nên khó coi, nàng không nghĩ tới Hắc Tâm còn khó đối phó hơn cả trong tưởng tượng của mình.

Nơi này đã rất gần phạm vi hai vạn dặm phía trong, có khả năng tiếng nổ lúc nãy đã làm kinh động tới mấy vị đại Quỷ vương kia...

Nghĩ vậy, trong mắt Hồng Cơ thoáng qua một tia bất an. Nhưng không lâu, nó đã chuyển thành kiên quyết.

Phải nhanh chóng giải quyết Hắc Tâm Quỷ vương!

Trên tay nàng nhanh chóng ngưng tụ ra hai quả lôi cầu.

"Đi!"

Sau tiếng hô của Hồng Cơ, một quả trong số đó lao đi với tốc độ cực nhanh xuống dưới.

"Oành"

Sau khi tung ra một kích phá tan lôi cầu, Hắc Tâm bắt đầu thở gấp, thần sắc tái nhợt, lúc nãy hao tổn một ngụm bổn mạng tinh huyết đã làm hắn suy yếu.

Đột nhiên, mắt hắn mở lớn, một cảm giác nguy hiểm cận kề. Hắc Tâm Quỷ vương vội vã nắm tam xoa kích quay người ra sau.

Đập vào mắt hắn là một quả cầu lửa đang bay thẳng tới. Không! Không phải quả cầu lửa, bên trong nó còn kèm theo cả lôi điện!

Không sai. Nó chính là thành quả nghiên cứu suốt một tháng trời của Hồng Cơ - Ma Lôi Diệm!

"Kinh Thiên Nhất Kích!"

"Ầ... m... m... m..."

"Phốc"

Hắc Tâm Quỷ vương bị chấn bay đi, miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.

"Ba ba ba"

Không để cho hắn kịp phản ứng, một bàn tay đã vỗ liên tiếp ba chưởng vào đầu hắn, nguyên thần tức thì vỡ vụn, ngay cả một tiếng kêu cũng không có cơ hội thốt ra.

Hồng Cơ nhanh chóng thu thi thể Hắc Tâm Quỷ vương vào không gian giới chỉ, sau đó vội vã rời đi. Nàng không dám nán lại nơi này, bởi vì rất có thể mấy vị bên trong kia sẽ sớm chạy tới.

...

Ngay khi Hồng Cơ vừa rời đi không lâu, một làn hắc vụ bay đến. Hắc vụ tán đi, ba thân ảnh mờ ảo hiện ra.

Đó là ba Quỷ tướng.

"Tiếng nổ lúc nãy chắc là phát ra từ chỗ này. Nhìn vết tích để lại thì trận chiến hẳn cũng chỉ vừa mới kết thúc."

Một tên trong số ba người vừa xuất hiện phân tích.

"Ngươi nói không sai. Với mức độ tàn phá và năng lượng cuồng bạo còn sót lại trong không khí thì tu vi của đối phương tuyệt đối là cấp bậc Chân Đan Cảnh trở lên. Việc này đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, ta nghĩ phải mau chóng báo lên cho mấy vị đại nhân để họ xử lý."

Một tên khác nói.

...

Trong động phủ của Hắc Tâm Quỷ vương.

"Tài bảo của tên Hắc Tâm này đúng thật là không ít chút nào!"

Giang Lưu Nhi có hơi cảm thán lẩm bẩm. Lúc nãy, sau khi hàng phục thanh quái kiếm kia, hắn đã tiến vào động phủ của Hắc Tâm Quỷ vương, mục đích thì tất nhiên là để vơ vét tài sản.

Tuy là hiện tại hắn rất giàu có, nhưng nếu giàu thêm thì hắn cũng không ngại. Tiền thì chẳng ai chê nhiều cả.

Mặc dù bây giờ, do tu luyện Chân Nghiệt Đại Diễn Quyết, thứ cần thiết nhất đối với hắn là ma khí, nhưng như vậy cũng không có nghĩa rằng số linh thạch và thiên tài địa bảo kia là hoàn toàn vô dụng.

Chúng không có tác dụng cho việc tu luyện của hắn nhưng người khác thì lại rất cần đấy!

Phải biết là ngoài mấy thứ pháp khí, phù lục, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm linh thạch gì kia thì hắn còn có cả hơn ngàn viên cực phẩm linh thạch và gần trăm viên linh phẩm linh thạch!

Khoan hãy nói đến linh phẩm linh thạch cực kỳ trân quý nọ, chỉ riêng cực phẩm linh thạch thôi thì hiện nay cũng đã gần như chỉ còn là truyền thuyết rồi. Bởi vì suốt cả vạn năm qua nó chỉ xuất hiện vài lần ở thế giới Thiên Vũ đại lục này!