Đương nhiên, người bình thường tìm bà mối thì trước đó đều hỏi thăm một phen, tìm bà mối có danh dự, uy tín hơn một chút. Đương nhiên bất luận như thế nào thì bình thường dưới một số tình huống, vô luận có làm mối thành công hay không thì nhất định cho bà mối tiền tạ ơn.
Cổ nhân nói: "Thiệt hữu tam thốn, phụ nhân thị chi, nãi hội hủ, nhục hội di, thiệt bất lạn hĩ, ngô đẳng nguyên bất tín, kim nhật hữu hạnh kiến chi, thủy tri thiên hạ chi đại vô kì bất hữu, thật nãi bách văn bất như nhất kiến tối giai lệ chứng, thậm tạ!" (5). Câu nói này có liên quan đến tác phẩm tiểu thuyết ngôn tình xuyên không tiên phong trong "Tình yêu vượt thời gian" của Tịch Quyên, nữ chính châm chọc bà mối lẫn con quạ già. Dân gian cũng có nhiều câu tục ngữ châm biếm bà mối như: "Môi nhân khẩu. Vô lượng đấu" (6), "Thập cá môi nhân cửu cá thuyết" (7), "Vô thuyết bất thành môi" (8), v. V.. Nhưng nói tới nói lui, khi con gái lớn thì vẫn cần phải thỉnh bà mối tới cửa, thỉnh các nàng vì hài tử của mình mà thay mình đi kết thân. Tóm lại, trước đây có ba trăm sáu mười nghề thì nghề bà mỗi là một nghề rất trọng yếu.
Nhìn biểu tình ngay lập tức hưng phấn của La Nhiễm, bị Trịnh thị cưỡng chế dặn dò liền ngoan ngoãn đứng ở phòng bếp, nếu không thì lần sau lên trấn trên sẽ không dẫn bọn họ đi theo nữa, La Nhiễm liền thành thành thật thật lại, nghĩ lát nữa lúc bà mối về dù sao vẫn sẽ nhìn được bá mối rốt cuộc là hình dáng gì. Trịnh thị đã thực sự miễn dịch đối với sự tò mò của tiểu nữ nhi về đủ thứ, thấy nữ nhi đã đáp ứng liền nhấc ấm nước vừa mới đun lên nhà chính để rót nước pha trà.
Ước chừng một khắc chung trôi qua thì có tiếng nói chuyện truyền đến, hóa ra bà mồi phải đi, Tần thị muốn ra tiễn. Tần thị bình thường ương ngạnh nhưng lúc này đối với bà mối rất khách khí. Xem ra dù thế nào đi chăng nữa thì đối với hôn nhân của tiểu cô vẫn rất xem trọng. Điều này nhưng làm cho La Nhiễm đang ghé vào cửa bếp nghe trộm đem bà mối cẩn thận đánh giá.
Bà mối khoảng bốn năm mươi tuổi, mặc áo bông đỏ thẫm màu cùng áo choàng ngắn thêu hoa, bên dưới mặc quần vải bông và xỏ giày thêu. Lại nhìn trên mặt bà mối không có nốt ruồi nhưng thật ra thoa không ít phấn, chính là không có đậm như trong sách nói, trên đầu còn cài một cây trâm bạc, trên tay trên cổ không có đeo vòng, ngón tay cầm một chiếc khăn bằng vải bố nhưng thực ra có đeo một cái nhẫn bằng bạc.
Tóm lại, bà mối không phải là biểu tượng như "mặc đồ đỏ đeo đai xanh", "bà mối có nốt ruồi" của hiểu biết thời hiện đại, nhưng thực ra cũng bình thường không đến nỗi là người đặc biệt chán ghét. Đang quan sát thấy Trịnh thị xách ấm nước đã trở lại, trừng mắt nhìn La Nhiễm một cái: "Đừng có mà tò mò làm cho bà nội con thấy".
"Nương, hôn sự của cô cô đã thành chưa"? La Nhiễm thấy Tần thị đối với bà mối này rất khách khí thì hỏi vậy.
"Nào có, bà nội con đối với nhà này không hài lòng".
"Vậy sao bà nội lại còn khách khí như vậy"?
"Vô luận có thành hay không thì đối với bà mối khách khí một chút, bớt được những lời nói lung tung bên ngoài. Còn trông cậy vào để còn xem những nhà tốt khác cho cô con nữa". Trịnh thị cười nói.
La Nhiễm tiếp tục hỏi: "Muốn làm mai cho cô cô dạng người gì? Vì sao bà nội không hài lòng"?
"Một nhà làm nông ở làng Thủy, trong nhà có mấy chục mẫu đất, ghét bỏ người ta là nhà làm ruộng".
"Nhà của chúng ta chẳng phải cũng làm ruộng sao"?
"Bà nội con muốn tìm ở trấn trên, còn nói nếu bây giờ không tìm được thì chờ sau khi Văn Danh ca của con thi đỗ tú tài sẽ tìm, đến lúc đó sẽ tìm một tú tài".
"Hả? Tú tài cũng không nhất định sẽ tốt". Tú tài tốt còn có thể sẽ coi trọng cô cô sao? Trong lòng La Nhiễm nghĩ như vậy nhưng câu "Tú tài tốt còn có thể sẽ coi trọng cô cô sao?" không có nói ra.
"Tiểu hài tử làm sao lại có nhiều vấn đề như vậy". Trịnh thị khua khua tay bảo mấy đứa ra ngoài bắt đầu chuẩn bị nấu cơm.
(1) Thiên thượng vô vân bất hạ vũ, đích thượng vô môi bất thành hôn: Câu này có nghĩa là trời không mây thì sẽ không có mưa rơi cũng giống như một cuộc hôn nhân sẽ không thành nếu không có người mai mối.
(2) A mẫu bạch môi nhân, bần tiện hữu thử nữ, thủy thích hoàn gia môn: Câu này có nghĩa là "Mẹ đáp người đưa mối, con gái kẻ nghèo này, mới bị đuổi về đây" (Trích Tiêu Trọng Khanh thê – Đệ Tam đoạn, bản dịch của Điệp luyến hoa).
(3) Hiếu Liêm Linh Hồ mơ thấy mình đứng trên băng, cùng người dưới băng nói chuyện. Nói rằng: "Trên băng là trời, dưới băng là âm; chuyện âm dương cũng vậy. Cũng giống như người mưu sĩ quay về với vợ nhân lúc băng chưa tan, chuyện hôn nhân cũng quan trọng như việc nói chuyện với người dưới băng. Thái độ làm người của bậc quân vương cũng vậy. Vua trên băng (chỉ trời) nói với người băng, chuyện mai mối, khi băng tan thì việc hôn nhân sẽ thành. (新华字典_汉语词典_书法字典_说文解字_作文大全_词典网 /lishi/diangu/6/2686ra. Htm)
(4)" Tam tuế bất đồng sàng, ngũ tuế bất đồng tịch "," Hảo nữ bất xuất môn hộ "," Nữ tử vô tài tiện thị đức ": Có nghĩa là" Ba tuổi chia giường, năm tuổi chia phòng "," Co gái tốt thì không ra khỏi cửa "," Nữ tử vô tài mới là đức".
(5) Câu này có ngụ ý rằng: Mặc dù lưỡi chỉ dài ba tấc, nhưng nếu là lưỡi của người đàn bà thì dù da thịt của họ có thối rữa đi chăng nữa thì lưỡi của họ vẫn còn. (chỉ người phụ nữ rất nhiều chuyện ^^) – Nguồn: Baidu.
(6) Môi nhân khẩu. Vô lượng đấu: Miệng lưỡi bà mối không có đấu (chỉ dụng cụ đo lường thời xưa) nào có thể đong đếm được. Câu này ám chỉ bà mối có rất nhiều lời lẽ khoa trương.
(7) Thập cá môi nhân cửu cá thuyết: Cứ mười người mai mối thì có đến chín người nói dối.
(8) Vô thuyết bất thành môi: Không nói dối thì không phải người làm mai.