Điện Đức Hoàng

Chương 1954: 1954: Liễu Nhất Kiếm Xuất Quan





Trên người ông cụ tràn ngập khí chất cổ điển như kiếm khách thời cổ.

Trong lúc nhất thời còn khiến cho người ta có cảm giác như mình vừa xuyên không.
Gió dường như thổi càng lúc càng mạnh.

Lá cây ở trên cao bị gió thổi làm cho bay phấp phới.

Càng ngày càng có nhiều lá cây rơi từ trên không xuống.
Nhưng ngay lúc này ở bên kia khe núi, một vài bóng người đang phóng nhanh lại đây.
Thân hình của những người này đều vô cùng cường tráng, trong tay cầm nhiều loại vũ khí khác nhau.
Bọn họ đi qua hết khe núi, chạy qua khỏi dòng suối nhỏ, cuối cùng gần như bay đến phía trước sân này.

Phập!
Chỉ thấy được một cái phi tiêu bay xuyên qua không khí, tốc độ nhanh như viên đạn.

Mũi phi tiêu toát lên sự sắc nhọn đến mức làm lòng người khiếp sợ, bắn thẳng vào ấn đường của ông cụ.
Nhưng khi phi tiêu cách ông cụ còn chưa được đến ba mét thì ông cụ đột nhiên rút kiếm ra, hét lên một tiếng.

Kiếm trường chắn ngay trước mặt ông cụ, phi tiêu bay thẳng vào lưỡi kiếm làm lóe lên ánh lửa.

Phi tiêu rơi xuống bên cạnh còn ông cụ nâng kiếm đứng dậy.
"Các người đến từ đâu hả?"
"Liễu Nhất Kiếm, cuối cùng cũng tìm được ông rồi."
Đối diện ông ta có tổng cộng tám bóng người, nữ nam gì cũng có, lớn tuổi nhất thì đã qua bảy mươi còn nhỏ tuổi nhất thì cũng chỉ tầm mười bảy, mười tám.
Trong tay bọn họ đều cầm vũ khí hung ác vô cùng.
Hoá ra người đang cầm kiếm sắt, mắt quấn băng vải trắng chính là Liễu Nhất Kiếm.
Kẻ mạnh nhất của gia tộc quyền thế nhà họ Lưu ở phương Bắc, toàn bộ giang hồ phương Bắc cũng chỉ có được một Liễu Nhất Kiếm mà thôi.
"Năm đó, ông vì muốn luyện kiếm pháp mà tàn sát cao thủ giang hồ ở khắp mọi nơi để dùng kiếm nhập ma."
"Chúng tôi chính là những bạn bè, người thân của những cao thủ mà ông đã tàn sát năm đó.

Liễu Nhất Kiếm, hôm nay là ngày ông xuất quan cũng là ngày ông phải chết."
Nhìn vào chốn giang hồ ở Vạn Hoa này, mỗi một cao thủ đỉnh cao đều sẽ có không ít kẻ thù.
Một kẻ luyện võ nếu muốn cho thực lực của mình đạt tới đỉnh cao, phải không ngừng chiến đấu để nâng cao sức mạnh của mình.


Mà khi đã chiến đấu thì ắt sẽ có người phải chết.
Một kẻ mạnh như vậy thì kẻ thù trong giang hồ nhiều vô số kể là điều đương nhiên.
Ngày xưa, Nam Phương Thái Tuế vừa bước ra khỏi Tháp Kim Hà đã bị kẻ thù ở khắp nơi đuổi giết.
Còn hôm nay, Liễu Nhất Kiếm xuất quan năm năm chắc chắn có không ít kẻ thù tìm đến.
"Liễu Nhất Kiếm, hãy nhận lấy cái chết đi!"
Tám bóng người gần như lao về phía Liễu Nhất Kiếm cùng một lúc, tốc độ nhanh như tia chớp.

Mỗi một người ở đây đều là cao thủ hạng một.
Dưới ánh sáng của lưỡi kiếm những chiếc lá rụng xuống tung bay gió dữ nổi lên từ bốn phía.
Kiếm sắt trong tay Liễu Nhất Kiếm rung lên, cả thân kiếm ngay lập tức biến thành một bóng mờ, lưỡi kiếm lúc ẩn lúc hiện giống như tiên bay trên trời vậy.
Một nhát, một nhát rồi lại một nhát.
Liên tục tám nhát, tám đường máu bắn ra tung toé.
Thời gian không gian như thể dừng lại ngay khoảnh khắc này, tám bóng người đang phóng như bay đều dừng lại hết cả.
Liễu Nhất Kiếm vòng lại về chỗ ngồi trước kia của mình, thu thanh kiếm sắt về vỏ làm vang lên một tiếng.

Tám bóng người đều đồng loạt ngã hết xuống đất.
"Đệ nhị phương Bắc Liễu Nhất Kiếm, giết người dĩ nhiên chỉ cần một kiếm."
Lá lại tiếp tục rơi xuống theo chiều gió, dừng lại trên những thi thể kia không tạo ra chút động tĩnh nào.
Vào lúc này có một hàng xe sang trọng phóng nhanh như chớp đến, dừng lại ở bên ngoài khe núi.
Một đám người bước ra khỏi xe.

Tất cả bọn họ đều mặc vest, đi giày tây trông ngang ngược vô cùng.

Dẫn đầu là hai người có gương mặt gần như giống nhau khoảng 50 tuổi.
Một trong số họ là Liễu Nhị Sinh, người đứng đầu hiện tại của nhà họ Liễu..